VỚI GIA TÀI BẠC TRIỆU, TÔI CẦM KỊCH BẢN ĐOẢN MỆNH

Editor + Beta: Gà Lười Cận Thị

#11.04.2022

Mở đầu chương truyện là dòng chữ to đùng Las Vegas và hình ảnh máy bay chạm đất, bỗng nhiên cô thấy có chút bất an.

Quả nhiên...

Một nữ sinh xinh đẹp cười rạng rỡ kéo tay Quý Thời Ngộ đến bờ biển để chụp ảnh cưới.

Dư Thính đọc đến đây thấy hơi khó hiểu, sao lại kết hôn nhanh thế? Cho dù cô học hành không ra gì, nhưng cũng biết là tuổi 20 vẫn chưa đủ tuổi để kết hôn!

Rất nhanh, nội dung kế tiếp đã cho cô biết đáp án.

Bởi vì cả hai đều chưa đủ tuổi kết hôn, Dư Thính lại gấp gáp muốn về chung một nhà với Quý Thời Ngộ, vì thế đã nghe lời của vai phụ nào đó đến Las Vegas lãnh chứng. Sau khi đại sứ quán tiến hành công chứng xong thì hôn nhân của hai người lập tức có lợi ích pháp lý.

Toàn bộ quá trình Quý Thời Ngộ đều không hề chống cự, bộ dạng vô cùng nghe lời.

Nhìn hình ảnh này Dư Thính cảm thấy hơi toang.

Tên chó chết này... Chắc không phải là lén tìm sát thủ đến ám sát cô đi??

Giác quan thứ sáu nói cho cô biết hôn lễ này chắc chắn có biến!

Chắc chắn Quý Thời Ngộ sẽ tìm sát thủ giết chết cô, hoặc là chế tạo thứ gì đó làm cô ngoài ý muốn chết đi!

Trong sự thấp thỏm run rẩy, Dư Thính tiếp tục lướt xuống.

Bởi vì Dư Dung phản đối việc hai người kết hôn sớm nên hôn lễ này là gạt người nhà bí mật diễn ra, thông tin về hôn lễ chỉ có đám bạn biết được.

Hôn lễ của người trẻ tuổi trong quá trang trọng cứng nhắc, mọi người chỉ có uống rượu và quẩy nhạc, tiệc cưới diễn ra tới nửa đêm, không ít người đã ngã lăn ra đất, ngay cả Dư Thính cũng mơ mơ hồ hồ rồi bất tỉnh nhân sự.

Sau đó --

Dư Thính bị hai tên đàn ông xa lạ khiêng về phòng.

Đọc tới đây, trong lòng Dư Thính lộp bộp vài cái.

Hình như cô loáng thoáng biết được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì rồi...

Không thể tin được, hô hấp dần trở nên nặng nề.

Dư Thính không khống chế được nuốt nước bọt liên tục, đầu ngón tay lạnh lẽo run rẩy lướt xuống.

Trên màn hình là gương mặt phóng đại của người đàn ông.

Bọn họ cười rất ghê tởm đáng khung, lời thoại của họ càng ghê tởm hơn nhiều.

'Quý Thời Ngộ thật sự bỏ cô em xinh đẹp này cho chúng ta ư.'

'Cho nên nói đàn ông máu lạnh còn tàn độc hơn cả sói hoang.'

'Cô ta hình như còn trinh thì phải...'

'Đừng có táy máy, bật máy quay lên trước đi.'

"..."

Nước mắt ướt đẫm gương mặt.

Cô cố nén âm thanh nức nở, tiếp tục xem.

Cơ thể Dư Thính không tốt nên không thể uống rượu, cô chỉ uống duy nhất một ly nước trái cây, chắc chắn là bên trong bị bỏ thuốc, đầu óc mơ hồ, bị động đón hùa theo hai tên đàn ông kia.

Có thể thấy được tác giả hận cô đến mức nào.

Một mặt dùng những nét vẽ tuỳ tiện phác hoạ khung cảnh cô bị vũ nhục không thương tiếc, một mặt dùng hết các từ ngữ kinh tởm nhất, nhiệt tình nhục mạ vị thiên kim đại tiểu thư này.

Hình ảnh cuối cùng chuyển cảnh xuống dưới lầu.

Bên trong bóng tối, Quý Thời Ngộ lạnh mặt nhìn lên lầu hai, trong mắt không có chút say xỉn nào.

Đây là kế hoạch đã được ủ mưu từ trước.

Cậu ta dùng cách thức bôi nhọ nhân cách nhất để trả thù cô.

Ngực Dư Thính nhói lên, cổ họng dấy lên cảm giác buồn nôn.

Cuối cùng không thể nhịn được nữa, kéo thùng rác qua nôn vào, cùng với nước mắt ướt đẫm vị mặn.

Dư Thính biết rõ mình nên dừng tay, nhưng cô vẫn tự ngược mà xem tiếp phần sau.

Cô muốn biết, muốn biết Quý Thời Ngộ còn có thể nhẫn tâm đến mức nào nữa.

Mặt trời lên cao, mọi người trong biệt thự dần tỉnh dậy.

Người đầu tiên phát hiện ra chuyện này là dì lao công, ngay sau đó, bạn bè, bạn học, bạn thân, toàn bộ đều có mặt ở trước cửa phòng, người cuối cùng đi đến là Quý Thời Ngộ.

Trong phòng một mảnh hỗn độn.

Cả người Dư Thính trần truồng khóc lóc nhìn Quý Thời Ngộ.

Hai người kia vừa mặc đồ vừa giải thích, cuối cùng để chứng minh mình vô tội đã đem đoạn video ra, chuyện này đến tai cảnh sát. Nhưng mà, trong đoạn video, những biểu hiện của Dư Thính đều là tự nguyện, không có hành vi phản kháng.

Đoạn video rất nhanh đã lan truyền rộng rãi trên mạng, chỉ trong một đêm Dư Thính đã được mọi người biết đến.

Dư Dung dùng hết biện pháp nhưng không cách nào xoá bỏ đoạn video được, gay go hơn là bởi vì Dư gia bị cô liên luỵ nên rất nhiều thương nghiệp đã chủ động ngừng hợp tác, giá cổ phiếu dao động mạnh, làm cho Dư gia có nguy cơ nợ ngập đầu.

Quý Thời Ngộ thì sao?

Cậu ta trở thành người nhận được nhiều sự đồng tình nhất.

Sau đó có một học sinh cao trung đăng bài, nói là lúc đi học Dư Thính thường xuyên bắt nạt Quý Thời Ngộ, chắc chắn cô không yêu thích gì cậu ta, cho nên mới cố ý lên giường với người khác để làm Quý Thời Ngộ mất hết mặt mũi, kết quả chơi quá trớn, chơi chết bản thân.

Không ai nghi ngờ bài đăng này.

Bởi vì trong mắt họ Dư Thính chính là loại người như thế.

Cư dân mạng, theo dõi, chụp lén, vô số lời chửi rủa, trong một đêm đều nhắm vào Dư Thính.

Quý Thời Ngộ rất mẫu mực vì cô đứng ra chống lại mọi thứ, làm cho người ta không cách nào tìm ra được điểm xấu của cậu ta, thậm chí không ít nhà đài còn nói cậu ta ngu ngốc, nói cậu ta vô cùng thâm tình.

Hình ảnh cuối cùng.

Dư Thính mặc bộ lễ phục lộng lẫy nhất, trang điểm cho mình xinh đẹp nhất, cô bình tĩnh đi vào phòng tắm, khóa trái cửa, ngồi vào bồn tắm đã ngập nước, sau đó... Dùng lưỡi lam cắt một đường dứt khoát trên cổ tay, máu tươi nhiễm đỏ toàn bộ màn hình.

-- Cô đã chết.

Dư Thính tận mắt chứng kiến nhìn bản thân chết đi, dây thần kinh bị kích thích đến chết lặng.

Quý Thời Ngộ thuận lý thành chương, thừa kế toàn bộ gia tài của cô, bao gồm 30% cổ phần Dư thị.

Cách một màn hình, Dư Thính nhịn không được nước mắt rơi lã chã.

Vậy là...

Ngay từ ban đầu, Quý Thời Ngộ tỏ tình với cô, là lúc kế hoạch trả thù này được tiến hành?

Trước tiên cho cô toàn bộ hạnh phúc và tình yêu, sau đó huỷ hoại con người cô, cuối cùng cướp đi mạng sống và tài sản của cô.

Đúng không?

Đúng.

Cậu ta hận cô thấu xương, không có chút tình cảm dư thừa.

Dư Thính vốn dĩ cho rằng cậu ta sẽ chọn trả thù bằng cách quang minh chính đại nhất.

Cậu ta được ăn học biết bao nhiêu là kiến thức, đáng ra sẽ không dùng đến cách thức dơ bẩn này, nhưng mà Dư Thính sai rồi, người đã trọng sinh kia, từ lâu đã không còn là Quý Thời Ngộ cương trực mà cô biết nữa, trong lớp da trẻ tuổi kia là người đàn ông đã gần 30 tuổi, đã sớm bị xã hội này làm biến chất, làm sao mà còn giữ được những phẩm chất tốt đẹp kia chứ.

Chị cả đâu?

Sau khi cô chết thì chị ấy như thế nào?

Dư Thính lau nước mắt, click mở đọc chương sau.

Bộ truyện tranh này lấy Quý Thời Ngộ làm nhân vật trung tâm, bây giờ Dư Thính đã chết, đương nhiên tác giả cũng sẽ không tốn nhiều công sức nói về người nhà cô.

Tác giả chỉ dùng vài nét ít ỏi miêu tả kết cục của Dư gia.

Dư Dung biết rõ chuyện ở hôn lễ có người ở sau ủ mưu, còn rất chắc chắn đặt Quý Thời Ngộ lên làm đối tượng tình nghi số một, kêu Giang Hoài âm thầm điều tra. Nhưng Quý Thời Ngộ đã có chuẩn bị từ trước, tiết lộ vị trí của Giang Hoài cho kẻ thù của anh, Giang Hoài rơi vào bẫy, chết không toàn thây.

Trước khi chết, anh gửi manh mối duy nhất về cho Dư Dung.

Nhưng mà đã quá trễ, Quý Thời Ngộ đã cầm trong tay cổ phần Dư thị, hơn nữa bởi vì chuyện của Dư Thính nên ban hội đồng quản trị đã không còn tin tưởng vào năng lực của Dư Dung, liên thủ với nhau rút hết mọi quyền lực của Dư Dung, ép điên cô rồi ném cô vào bệnh viện tâm thần.

Còn Dư Chi Chu, bởi vì anh vội vàng chạy về cứu hai chị em họ, không màng đến trời mưa to, bỏ buổi quay hình mà chạy về trong đêm, không ngờ xảy ra núi lở, người còn sống sờ sờ ngay sau đó bị chôn vùi trong đất cát mãi mãi.

Sau khi Dư gia diệt vong, Quý Thời Ngộ được ban hội đồng quản trị đề cử lên làm chủ tịch mới của Dư thị, mở ra một chương mới cho việc làm bá chủ thương trường của cậu ta.

Cậu ta giẫm lên thi cốt Dư gia, từng bước một trở thành truyền kỳ.

Lạch cạch..

Điện thoại theo lòng bàn tay rơi xuống đất.

Dư Thính xoay người muốn nhặt lên.

Ngay sau khi khom lưng xuống, cảm giác choáng váng như bị sóng biển cuốn trôi ập đến, màn sương đen trước mắt ngày càng đậm dần, cơ thể mất thăng bằng té xuống đất, hôn mê bất tỉnh.

...

Khi tỉnh lại thì căn phòng đã tràn ngập ánh nắng sớm.

Dư Thính chậm rì rì ngồi dậy, bởi vì lúc ngất xỉu là nửa đêm nên không ai phát hiện ra.

Dư Thính xoa xoa cái đầu đau nhức, ngực như bị trướng nghẹn, còn có chút ghê tởm.

Hình như cô đã mơ một giấc mơ nặng nề.

Giấc mơ kia vô cùng dơ bẩn.

Dư Thính run rẩy đứng dậy đi vào toilet.

Trong gương là một gương mặt xanh xao tái nhợt, đến môi cũng có chút trắng bệch tím tái.

Không thể như vậy được.

Hôm nay cô đi hẹn hò với Yến Từ mà.

Dư Thính tắm rửa xong, thuần thục trang điểm cho mình xinh đẹp nhất.

Sau khi chuẩn bị hoàn hảo thì Dư Thính mới vội vàng tìm điện thoại của mình, cuối cùng phát hiện nó bị rớt ở chân giường.

Mở khoá màn hình, toàn cô cơ thể cô lập tức cứng đờ.

Cô ngơ ngác nhìn giao diện của app nhân sinh, gương mặt trở nên u ám.

... Không phải là mơ.

... Tất cả đều là sự thật.

Quý Thời Ngộ sẽ hại chết cô, hạt chết chị cả và anh hai cô, đem tâm huyết của cha mẹ cô thu vào túi.

Dư Thính không dám khóc, sợ làm nhòe lớp trang điểm xinh đẹp này.

Đột nhiên cô thấy rất bất an, kiếp trước sau khi cô chết, Yến Từ như thế nào?

Yến Từ kiếp trước không có giao thoa gì với Quý Thời Ngộ nên không được nhắc đến trong truyện tranh, nhưng mà app có phiên ngoại về kết cục của cậu, điều này nói rõ... Truyện tranh không nói đến những chuyện Yến Từ đã làm trong suốt kiếp trước, nhưng mà app cho biết kết cục của cậu.

Yến Từ có bốn trái tim đỏ, không cần tiền mua chương vẫn có thể xem được phiên ngoại về cậu.

Dư Thính hít sâu một hơi, nhấn vào mục 'Kích hoạt kết cục của nhân vật'.

Giây tiếp theo, trong cuốn phiên ngoại có thêm một chương mới.

'Phiên ngoại nhân vật Yến Từ.'

'Hưởng thọ tuổi 21.'

21...

Cô cắn môi, lướt xuống trang tiếp theo.

Bầu trời mưa to như trút nước, một người thanh niên mặc một chiếc áo khoác đen lạnh lẽo giết người bằng cách thức tàn nhẫn nhất - dùng những thí nghiệm hóa học. Hai gương mặt kia giống hệt với hai người đã xâm phạm Dư Thính ở tiệc cưới.

Dư Thính run rẩy không ngừng: Yến Từ, đang trả thù cho cô?

Không lâu sau lệnh truy nã Yến Từ được phát động rộng rãi.

Yến Từ bây giờ không giống với Yến Từ của kiếp trước mà cô đọc trong chương truyện cách đây không lâu, cơ thể cậu gầy trơ xương, ánh mắt suy sụp, trong mắt không có một tia sáng.

Cũng không lâu sau đó, cậu chặn Quý Thời Ngộ ở đoạn đường Quý Thời Ngộ hay đi.

Nhưng Yến Từ không làm được gì.

Bởi vì thủ đoạn gây án quá mức ác liệt, Yến Từ bị tòa án phán xử tử hình, lập tức chấp hành.

Ngay tại thời điểm xử bắn, Yến Từ ngước mắt nhìn lên bầu trời, cuối cùng nắm túi áo trước ngực.

"Trong túi áo cậu ta có cái gì vậy?"

"Giấy gói kẹo." Cảnh sát hành hình nói, "Cậu ta yêu cầu."

Xấp giấy gói kẹo kia có rất nhiều loại, màu sắc rực rỡ xếp chồng lên nhau, mơ hồ lộ ra một cái tên.

Đây là tên loại kẹo Dư Thính thích ăn nhất.

Những ký ức đóng bụi trong đầu bỗng trở nên rõ ràng.

"Anh trai nhỏ, em cho anh ăn kẹo thì chúng ta là bạn bè rồi đó nha ~"

"Anh là một người, em cũng là một người, hai chúng ta ở bên nhau thì là hai người, vợ chồng cũng có hai người, vậy sau này lớn lên anh với em sẽ kết hôn với nhau ~"

Dư Thính nhớ ra rồi.

Lúc nhỏ khi còn ở trấn Trăng Non, cô có một người bạn, nói đúng ra là chỉ có Dư Thính đơn phương muốn làm bạn với người ta. Sau này lớn lên, ký ức về những chuyện ở trấn đó đều phai nhạt dần.

Cô quên mất, Yến Từ nhớ rõ.

Ký ức về viên kẹo kia, đi theo Yến Từ từ thời thơ ấu đến khi chết đi.

Thì ra cậu ấy đã thích cô từ rất lâu rất lâu rồi, thì ra từ lúc cô đi cậu ấy vẫn cố chấp giữ mãi ký ức về hai người, đem vật vô giá trị kia coi như báu vật quý giá nhất.

Nếu không có app nhân sinh, cuộc đời cô sẽ từng bước hướng về địa ngục, cho đến lúc chết cũng không biết Yến Từ là ai, không biết ở một nơi góc tối, có một người yêu cô bằng cả sinh mệnh.

'Tôi muốn em trở thành điểm kết thúc của tôi.'

Thì ra những lời này... Không phải chỉ dùng để tỏ tình.

Dư Thính nằm cuộn tròn trên mặt đất, đau đến mức khóc không thành tiếng.

________
?: 。:゚(;'∩';)゚:。


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi