VỌNG TƯỞNG VỚI ANH

Sau khi trở về Ngu Miểu nhận được điện thoại của Hạ Nhiễm Nhiễm, cô ấy đã thuận lợi vào thực tập cho Tạp chí Magic cho nên trong khoảng thời gian này luôn rất bận.

“Nhiễm Nhiễm.” Ngu Miểu hữu khí vô lực mà nhận điện thoại.

Hạ Nhiễm Nhiễm có chút nghi hoặc: “Miểu Miểu, cậu làm sao thế?”

Ngu Miểu nhớ đến những hình ảnh liên hoan hôm nay, cô hoàn toàn không có cách nào coi đó là một sự kiện bình thường để nó qua đi.

Bởi vì cảm giác bị đánh sâu vào thật sự quá lớn, cô đã hỗn loạn, rõ ràng biết Vấn Cảnh Hoà không có ý đó nhưng vẫn luôn không nhịn được mà nghĩ về hướng khác.

“Nhiễm Nhiễm, mình hình như không có cách nào chỉ coi Vấn Cảnh Hoà là thần tượng.” Ngu Miểu mím chặt môi: “Trước kia mình cảm thấy có thể đứng trên cùng sân khấu với thần tượng chắc là một việc rất vui vẻ nhưng mà bây giờ mình càng ngày càng tham lam.”

Hạ Nhiễm Nhiễm ở đầu dây bên kia im lặng một lúc mới nói: “Miểu Miểu, trước kia cậu theo đuổi các minh tinh khác sẽ muốn vào giới giải trí, đứng ở bên cạnh anh ấy không?”

Ngu Miểu lắc đầu: “Hình như chưa từng có ý nghĩ như vậy.”

“Vậy thì đúng rồi.” Hạ Nhiễm Nhiễm thở dài: “Thật ra mình đã muốn nói sớm hơn là cậu đối xử với Vấn Cảnh Hoà khác biệt.”

Ngu Miểu hơi hơi nhíu mày: “Khác biệt chỗ nào?”

“Cậu vì muốn đứng ở bên cạnh anh ấy mà vào giới giải trí làm luyện tập sinh, liều mạng luyện tập debut, những việc này trước kia cậu sẽ làm vì những minh tinh khác sao?” Hạ Nhiễm Nhiễm hỏi.

Ngu Miểu đột nhiên nghẹn lời, cô cẩn thận nghĩ lại cảm thấy hình như không có thật. Ngoại trừ Vấn Cảnh Hoà cô không hề có sự xúc động như vậy.

“Bởi vì Vấn Cảnh Hoà đã không chỉ là thần tượng của cậu nữa.” Hạ Nhiễm Nhiễm nói: “Đây không phải việc một nữ sinh muốn theo đuổi nam sinh mới có thể làm hay sao?”

Trong lòng Ngu Miểu chấn động, kinh ngạc mở to hai mắt, trong đầu không ngừng xuất hiện hình ảnh ở chung với Vấn Cảnh Hoà, những cảm xúc đã từng không rõ đó đều giống như có được đáp án trong một khắc này.

Là thích.

Nhưng không phải niềm yêu thích giữa fans và thần tượng.

“Mình hình như thật sự thích Vấn Cảnh Hoà.” Ngu Miểu nhẹ giọng nói.

Bỗng nhiên Ngu Miểu dường như cảm thấy tất cả đều thông thấu, vấn đề rối rắm trong lòng cô đã lâu đều đã được giải quyết.

Hạ Nhiễm Nhiễm cười nói: “Tự tin chút, bỏ hai chữ hình như đi.”

Ngu Miểu còn chưa kịp vui vẻ đã buồn rầu: “Nhưng bây giờ Vấn Cảnh Hoà chỉ coi mình là fans thôi, còn nữa, chúng mình bây giờ đều là idol, yêu đương mà nói… Không biết vì sao có cảm giác tội ác.”

Hạ Nhiễm Nhiễm không nhịn được mà cười cô: “Nói cứ như Vấn Cảnh Hoà đã là bạn trai cậu rồi ấy, nhưng hai cậu bây người cách nhau gần cũng từng hợp tác, cơ hội tiếp xúc sau này còn rất nhiều, gấp cái gì.”

“Cậu nói cũng đúng.” Ngu Miểu đột nhiên trở nên nhiệt tình: “Chờ sau khi mình nổi tiếng thì mình đi theo đuổi anh ấy!”

***

Sau khi kết thúc chương trình, hàng ngày của Ngu Miểu càng trở nên bận rộn, đã kết thúc ghi âm cho Mini Album thứ hai, nhiệm vụ mỗi ngày là ở trong phòng luyện tập để luyện tập.

Biên vũ của bài hát chủ đề mới còn khó hơn Album debut, bởi vì có thêm phong cách bệnh kiều nên biểu tình trên sân khấu cũng không thể chỉ mỉm cười hoặc là mặt không có biểu tình gì mà cần có kỹ thuật diễn.

Cũng may công ty chưa bao giờ từ bỏ tiết chỉ đạo diễn xuất cho bốn người, ít nhất những thứ đó đều rất hữu dụng với màn biểu diễn trên sân khấu thậm chí là chuyển hình thức về sau này của bốn người.

Một ngày luyện tập kết thúc, bốn người Ngu Miểu trở về ký túc xá.

Khúc Hân vẫn nguyên khí tràn đầy như cũ hơn nữa vừa quay về ký túc xá đã mở TV lên: “Em nhớ hôm nay là thời gian “Idol Song” phát sóng, vừa lúc là tập chị Miểu Miểu hẹn hò với Vấn Cảnh Hoà.”

Trong lòng Ngu Miểu cả kinh, vội vàng nói: “Đừng xem, không có gì đáng xem đâu!”

Khúc Hân cầm điều khiển từ xa, nhanh chóng tìm được tiết mục. Các cô trở về muộn, kỳ này đã sớm có bản hoàn chỉnh.

Ngu Miểu thấy không ngăn cản được, nhanh chóng chạy về phòng ngủ: “Em đi tắm trước, mọi người từ từ xem.”

Chỉ cần cô không nhìn không nghe thì người xấu hổ sẽ không phải cô!

Không nghĩ đến sau khi kỳ này phát sóng, hai người lại lên hot search, so sánh với các nhóm khác thì hai người này thật sự rất giống hẹn hò, đặc biệt là chỗ con đường kính.

… Tôi càng ngày càng xác định tiết mục này là chương trình yêu đương, Thiên Vương Lão Tử đến đây cũng là chương trình yêu đương!

… Phong cách bên này của Vấn Cảnh Hoà thật sự không giống những người khác nha…

… Cứu mạng, hai người bọn họ có phải đang yêu đương hay không???

… Tôi không nghĩ đến mình sẽ cắn một CP trong tiết mục âm nhạc?

… Dư Ôn thật sự cắn thật ngon hu hu hu

… Tôi có phải nên làm thật hay không!!!

… Hay lắm, chỗ Vấn Cảnh Hoà che mắt Ngu Miểu đến tôi cũng động lòng, tôi cũng không tin Ngu Miểu không có cảm giác!

Ngu Miểu tắm rửa xong đi ra, cô cho rằng đã tắt TV nhưng không nghĩ đến vừa vặn đang phát bộ phận của cô và Vấn Cảnh Hoà.

Ba đôi mắt cứ như vậy mà nhìn cô chằm chằm, đặc biệt là Tư Điềm chỉ còn chút nữa là viết bát quái và hưng phấn lên mặt.

“Như thế mày mà còn không phải hẹn hò? Miểu Miểu cậu có thể chứ, bắt lấy Vấn Cảnh Hoà đi!”

Ngu Miểu: “…”

***

Ngày thứ hai, bốn người đến salon nhuộm tóc.

Ngu Miểu đã là lần thứ hai cho nên bình tĩnh hơn rất nhiều so với trước đó. Nhưng mà nhuộm trắng còn phiền toái hơn nhuộm đỏ bởi vì cần phải tẩy tóc trước, hơn nữa còn là ba lần, chờ đến khi có được màu trắng cô đã gần như chết lặng.

Sau khi cô nhuộm xong thì câu đầu tiên là nói với Giang Đình: “Công ty có thể chuẩn bị cho em nhiều miếng tóc giả chút không? Em cảm thấy em cách đầu trọc không xa lắm.”

Gianh Đình vô cùng nghiêm túc gãi gãi tóc cô, sau đó mở miệng nói: “Chị xem tóc em còn rất nhiều, chắc còn có thể lăn lộn thêm vài lần.”

Ngu Miểu: “…”

Giang Đình thấy vẻ mặt cô buồn bực thì cười an ủi: “Sau khi kết thúc hoạt động tuyên truyền cho Album này sẽ để em nhuộm về tóc đen, màu trắng thật sự gây tổn thương cho chất tóc, nhưng lại hợp nhất với phong cách bệnh kiều, không có cách nào.”

Ngu Miểu cảm thấy gốc tóc lúc này đều ẩn ẩn đau đớn, nhưng vì khái niệm của Album nên cô vẫn có thể tiếp thu.

“Còn nữa, rất đẹp mà, không phải sao?” Giang Đình cười nói: “Em trông xinh đẹp như vậy lại không kén màu tóc, người khác muốn còn không được.”

Ngu Miểu thích nghe những lời như vậy, quả nhiên cao hứng lên, vừa lòng mà đứng trước gương soi tới soi lui.

“Ngày mai có phát sóng trực tiếp, đến lúc đó em đừng để lộ màu tóc ra.” Giang Đình nói xong lại chỉ chỉ những người khác: “Các em cũng thế.”

Lần phát sóng trực tiếp này là một livestream bán hàng với fans, bởi vì lâu rồi không hợp thể cùng nhau nên vừa lúc nhân dịp trước khi tung ra Album thì lộ mặt cùng nhau.

Sau đó, Ngu Miểu mặc áo hoodie liền mũ bọc chính mình thành một viên trứng kho.

[Có tình huống!!!]

[Làm sao nguyên một nhóm đều đội mũ!]

[Có phải sắp phát hành Album không!]

[A a a a nhất định là vậy]

[Miểu Miểu đổi màu tóc mới à, là màu gì?]

Tuy rằng có fans hỏi trong bình luận nhưng Ngu Miểu giữ kín như bưng: “Mọi người đoán, đoán đúng thì tặng mọi người cả Album.”

Khúc Hân ở bên cạnh có ý xấu nói: “Đoán đúng thì để chị Miểu Miểu làm nũng.”

Ngu Miểu:?

Đây là có bao nhiêu chấp niệm với việc cô làm nũng nhỉ.

Đại khái là bởi những lời này của Khúc Hân, kết quả toàn bộ fans ở bình luận đều bảo Ngu Miểu làm nũng.

“Miểu Miểu cậu xong rồi, mọi người đều đang bảo cậu làm nũng đấy.” Tư Điềm xem náo nhiệt cũng không chê lớn chuyện: “Chúng mình cũng chưa từng thấy, hay là để chúng mình xem một chút hôm nay đi?”

Ngu Miểu giống như xin giúp đỡ mà nhìn về phía Lộ Kim Dao: “Chị Kim Dao, em thật sự không được.”

[Miểu Miểu, phụ nữ không thể nói không được]

[Đúng vậy, Miểu Miểu đừng sợ xông lên!”

[Làm nũng! Làm nũng! Làm nũng!]

[Người nào muốn xem Miểu Miểu làm nũng thì giơ tay!]

Lộ Kim Dao nhìn bình luận, sau đó cười nói: “Miểu Miểu, chị không giúp em được.”

Ngu Miểu chỉ có thể dùng tay tạo thành con thỏ với ống kính, nhưng cho dù là như vậy gương mặt cô cũng chợt biến hồng, không dám nhìn về phía màn hình.

Cô thở dài một tiếng, hoá ra idol bán hàng là việc gian nan như vây, đặc biệt là làm những việc mình không am hiểu.

Trong phòng luyện tập bên kia Vấn Cảnh Hoà dựa vào góc tường xem điện thoại, mà điện thoại đang xem Ngu Miểu phát sóng trực tiếp.

Anh đã nhìn toàn bộ hành trình làm nũng này, có thể tưởng tượng đến bộ dáng uống sau vô ý thức thận mật của Ngu Miểu, anh biết đó mới là sự làm nũng chân chính.

***

Mini Album thứ hai của Universe chính thức được phát hành ở tháng chín, nóng bức vừa hết nhiều thêm sự mát mẻ của mùa thu, mà MV mang theo phong cách thiếu nữ bệnh kiều mát lạnh dường như mê mẩn trong nháy mắt.

Bài hát chủ đề “Mirror” là chế tạo riêng cho phong cách này, ngay cả biên vũ đều thiết kế rất nhiều đoạn nhảy đối xứng qua gương giữa hai người, thể hiện sự nhiều mặt và phức tạp chỉ thuộc về bệnh kiều.

Vũ đạo rất có điểm đáng nhớ, trên mạng xuất hiện rất nhiều video khiêu chiến biên vũ, nhiệt độ tăng lên rất nhiều trong vô hình.

Mà trong MV bốn người make up bệnh kiệu cùng với phong cách trang phục Gothic* cũng nhấc lên cơn sóng mô phỏng theo.

(*: “Phong cách Gothic mô tả cái đẹp theo cách mà có thể khiến cho ta sợ hãi”. Cụ thể nó có một bề ngoài ma quái ẩn chứa bên trong là những cảm xúc u uất, lãng mạn hoài niệm nhưng thu hút người khác bởi chính vẻ đẹp hơi dị thường đó.)

Khi mái tóc trắng của Ngu Miểu được lộ ra dường như hấp dẫn ánh mắt của vô số người. Làn da cô vốn trắng nõn, trang dung bệnh kiều phù hợp hoàn mỹ với cô, có thể nói là tiêu hoá phong cách này rất khá.

Lời khen trên mạng như nước, khái niệm, bài hát, vũ đạo đều được khen, thậm chí có rất nhiều nhà phê bình âm nhạc đều nói đây là một Album có thể tiến vào top 3 Album tốt nhất năm.

… Album này tôi đã nghe đi nghe lại rất nhiều, thực sự dễ nghe!

… Nhảy hố không lỗ!

… Còn có người nào không bị Ngu Miểu đầu trắng trong màn ảnh thu hút sao? Một giây nhảy hố không phải nói dối

… Đã xem toàn bộ hành trình của chương trình tống nghệ, cho dù Ngu Miểu lấy hạng nhất tôi cũng không nhảy hố, ai biết xem MV này thì một chân bị đá vào hố chứ

… Làm sao tôi cảm thấy cái này càng thích hợp với Miểu Miểu hơn tóc đỏ nhỉ? Hay là nhuộm vĩnh viễn đi?

… Kiên quyết không đồng ý, mỹ nhân ngư tóc đỏ vĩnh viễn là em gái ngọt nhất!!

… Chỉ có một mình tôi cảm thấy Miểu Miểu hình như lại tiến bộ sao? Vũ đạo nhìn rất rõ ràng, động tác được xử lý đến mức sạch sẽ

… +1, Miểu Miểu thật sự vẫn luôn tiến bộ

… Điềm Điềm nói Miểu Miểu cơ bản là người đến phòng luyện tập sớm nhất, về ký túc muộn nhất, thật sự rất nỗ lực theo chân nhóm, không kéo chân sau những người khác

Sau khi Album được bán ra, hành trình của bốn người lại trở nên bận rộn, các loại biểu diễn cho Lễ hội m nhạc, còn có lời mời của tống nghệ và quảng cáo cũng càng ngày càng nhiều.

Ngu Miểu vốn tưởng rằng thời gian rất dài sẽ không gặp được hay liên hệ với Vấn Cảnh Hoà, cô vẫn luôn do dư có liên hệ trên WeChat với Vấn Cảnh Hoà hay không, nhưng đến cuối vẫn luôn không dám gửi tin nhắn đi.

Lại không nghĩ đến Vấn Cảnh Hoà chủ động liên hệ với cô.

Lúc Ngu Miểu nhận được điện thoại của Vấn Cảnh Hoà cũng hoảng sợ, bởi vì tay cô theo bản năng ấn nghe, tốc độ nhanh đến chính cô cũng có chút hoảng hốt.

“Anh còn tưởng rằng em sẽ không nhận điện thoại.” Bên kia điện thoại truyền đến âm thanh mỉm cười của Vấn Cảnh Hoà.”

Vành tai Ngu Miểu hơi nóng nhỏ giọng trả lời: “Làm sao có thể, em không nghĩ đến anh sẽ gọi điện cho em.”

“Gần đây bởi vì Album nên hơi bận, mỗi lần muốn gọi điện thoại cho em đều không có thời gian nhàn rỗi.” Vấn Cảnh Hoà bất đắc dĩ.

Người ở ký túc xá của anh còn nhiều hơn Ngu Miểu, gọi điện thoạu căn bản không tiện, bình thường ban ngày Ngu Miểu có hành trình anh sẽ không gọi điện thoại quấy rầy cho nên luôn không tìm thấy cơ hội thích hợp.

Ngu Miểu tự nhiên biết bọn họ gần đây cũng muốn phát hành Album, nhưng nghĩ đến cho dù bận như vậy cũng sẽ gọi điện cho cô trong lòng không khỏi nhảy lên.

“Còn nhớ phần thưởng trước đó mà chúng ta nhận trong tiết mục chứ?” Vấn Cảnh Hoà hỏi.

Ngu Miểu tất nhiên là nhớ, quyên góp ra mười vạn nhân dân tệ, còn có là cơ hội hợp tác trên sân khấu cuối năm của Hải Tinh Video.

“Anh muốn nói chuyện sân khấu cuối năm của Hải Tinh Video sao?” Cô hỏi.

Vấn Cảnh Hoà khẽ cười nói: “Đây là cơ hội có thể gặp em, anh cũng sẽ không quên.”

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi