VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 1387: Hiểu Cáp, ngươi lớn rồi

- Tiểu công chúa! Tiểu công chúa!

Rất nhiều người trẻ tuổi tuấn kiệt hò hét Lâm Hiểu Cáp hò hét, bọn hắn không thể hô Lâm Hiểu Cáp, nếu không là bất kính, chỉ có thể hô tiểu công chúa, mà ở Thiên Diễn đại lục nhăc tới ba chữ tiểu công chúa chính là Lâm Hiểu Cáp.

Làn sóng hoan hô giống như thủy triều, Lâm Minh mỉm cười, tự nhủ:

- Đúng là điên cuồng nha.

Đối thủ của Lâm Hiểu Cáp là một thanh niên cao gầy, cũng hơn hai mươi tuổi, đối mặt Lâm Hiểu Cáp hắn đúng là khẩn trương.

Lâm Minh quét mắt nhìn qua căn cơ của đối thủ Lâm Hiểu Cáp, lơ lỏng bình thường, khẳng định không phải đối thủ của Lâm Hiểu Cáp.

Năm đó Lâm Hiểu Cáp bởi vì có Lâm Minh cho nên chưa đến mười tuổi mà bắt đầu đánh căn cơ, thời điểm mười mấy tuổi dùng qua các loại linh dược tẩy tủy, có truyền thừa đỉnh cấp để học tập, có danh sư chỉ điểm, cuối cùng trước khi Lâm Minh càng gieo xuống trong người Lâm Hiểu Cáp cổ phượng chi huyết, làm cho Lâm Hiểu Cáp có được cổ phượng huyết mạch.

Đối với võ giả hạ giới thì một giọt cổ phượng chi huyết chính là báu vật vô giá.

Thiên tài cho tới bây giờ cũng không phải một mình, trừ phi như Tiểu Ma Tiên là yêu nghiệt, mà ở hạ giới đa số thiên tài dùng tích lũy mà thành.

Đối mặt thanh niên kia, Lâm Hiểu Cáp rút trường thương màu đỏ ra.

Bởi vì sùng bái ca ca, Lâm Hiểu Cáp lựa chọn vũ khí như Lâm Minh, nữ hài tử dùng thương cực kỳ hiếm thấy, nhưng mà điểm này lại làm cho nhiều người trẻ tuổi hoan hô, Lâm Hiểu Cáp vốn thon gầy, hai chân thon dài, cầm trường thương không có gì là không thể. Ngược lại còn khí khái mười phần!

Ngay từ đầu đối thủ khí thế đã bị Lâm Hiểu Cáp áp đảo, một trận chiến này Lâm Hiểu Cáp thắng là dễ dàn.

Kế tiếp một đám võ giả tuổi bình dân trẻ tuấn kiệt lần lượt gặt hái, bọn họ hi vọng được gia nhập Chu Tước Thần Quốc, còn hoàng tử các Thần Quốc bọn họ đến Chu Tước Thần Quốc "Bày ra chính mình", nghĩ đến chiếm được tâm hồn thiếu nữ Lâm Hiểu Cáp.

Trong mắt Lâm Minh thì trong các thiên tài trẻ tuổi cũng có người không kém Lâm Hiểu Cáp bao nhiêu.

Mà ở trong đó có một người con gái khiến Lâm Minh chú ý.

Cô gái này mặc quần áo bó màu đen, tư thái cực kỳ cao gầy, làn da non mịn nõn nà, bờ môi như anh đào. Khóe môi nhếch lên có chút tà ý.

Nếu như nói Lâm Hiểu Cáp là thiên sứ thanh xuân sức sống. Như vậy cô gái này chính là hắc dạ tinh tinh.

Cô gái mặc áo đen, cũng có thiên phú cực cao, tuổi cũng tương tự Lâm Hiểu Cáp. Thực lực cũn không thua kém.

Hai thiếu nữ tuyệt thế xuất hiện che lấp hào quang các thiên tài khác, giống như Vũ Đạo Trà Hội này chính là nơi cho hai thiếu nữ đùa giỡn.

- Tư Đồ Yêu Yêu?"

Lâm Minh nao nao, cái tên này làm hắn nhớ lại cái tên Tư Đồ Yêu Nguyệt!

Năm đó Tu La thần quốc truy sát Lâm Minh đến Thần Khí nhất tộc, buộc Lâm Minh đánh bạc, tranh tài cuối cùng Lâm Minh đụng phải che dấu thiên tài Tu La thần quốc Tư Đồ Yêu Nguyệt.

Nàng là thất trọng Mệnh Vẫn, có được đan điền tử cực, tinh thông hắc ám pháp tắc, cầm đại hoang huyết kích đấu trận cuối cùng với Lâm Minh, đánh khó phân thắng bại, cuối cùng nhất bị Lâm Minh cướp đi đại hoang huyết kích, dùng bạo lực Luyện Thể Thuật đánh bại.

Lâm Minh hỏi người bên cạnh:

- Vị Tiểu ca này, nữ hài trên đài có lai lịch gì?

Lâm Minh vừa hỏi như thế người bên cạnh cười hắc hắc, lộ ra bộ dáng nam nhân hiểu ý.

- Hắc hắc, ngươi có phải muốn đánh chủ ý lên người của nàng không? Ta khuyên ngươi nên bỏ ý định đi, cô bé trên đài chính là muội muội của thiên tài yêu nghiệt Tư Đồ Yêu Nguyệt của Tu La thần quốc năm đó, người truy cầu nàng không bằng Lâm Hiểu Cáp, nhưng có một vạn tám ngàn đấy, hơn nữa đều là nhân kiệt, ta thấy bạn thân căn cơ bình thường nên đừng hy vọng, ha ha.

Thanh niên này bộ dạng cà lơ phất phơ, nhìn quần áo và trang sức của hắn là từ Thất Tinh Thần Quốc. Lâm Minh hiện tại thu liễm khí tức, võ giả phía dưới không ai nhìn thấy căn cơ của Lâm Minh.

Trong lòng Lâm Minh kinh ngạc, cảm thấy kinh ngạc.

- Muội muội của Tư Đồ Yêu Nguyệt?

- Đúng nha, nàng gần đây mới lớn lên, cũng như Tư Đồ Yêu Nguyệt, có được đan điền tử cực, Tu La thần quốc bị diệt thì Tư Đồ gia tộc không có thừa bao nhiêu người, đây là người chủ trì Chu Tước Thần Quốc mở mặt liếu,chỉ xử quyết người đi theo Dương Vân ở Tu La thần quốc năm đó mà thôi, những người khác buông tha, quốc gia bị diệt thì tỷ muội này không nơi nương tựa, người đánh chủ ý lên các nàng quá nhiều, nghe nói có mấy cường giả Thần Hải thậm chí muốn thu hai nàng đấy, các nàng thời gian này cũng khó qua.

Thanh niên Thất Tinh dường như ưa thích bát quái, cố ý áp thấp âm thanh, thần thần bí bí nói ra.

Trong lòng Lâm Minh cảm khái, có chút thương cảm cho Tư Đồ Yêu Nguyệt cùng Tư Đồ Yêu Yêu, hai nữ tử đang sinh tồn trong khe hẹp của các thế lực, tương đương không dễ dàng, muốn oán chỉ có thể oán cao tầng Tu La thần quốc năm đó kết thù với Lâm Minh, triệt để đảo hướng qua Dương Vân, phản bội ba thần quốc khác, trở thành công địch của thiên hạ.

Mà trong ấn tượng của Lâm Minh thì dùng tính tình của Tư Đồ Yêu Nguyệt, hơn phân nửa là không khuất phục người nào, nàng vô cùng cao ngạo, lại một lòng truy cầu võ đạo, loại nữ hài này hơn phân nửa sẽ tiến tới tận cùng, không kết hôn.

- Thật không nghĩ tới năm đó ta giao thủ với Tư Đồ Yêu Nguyệt, rất nhiều năm sau muội muội của mình giao thủ với muội muội của nàng, đúng là địch nhân vốn có.

Lâm Minh tự giễu nghĩ đến.

Mà lúc này thanh niên Thất Tinhquốc bên cạnh hỏi.

- Chậc chậc ngươi đừng nói, tỷ muội này là cực phẩm, nếu như có thể lấy bọn họ, kiếp sau đầu thai làm heo ta cũng tình nguyện, đáng tiếc, tiểu nhân vật chúng ta không thể nào... Ha ha ha...

Thanh niên Thất Tinh quốc nói xong vỗ vỗ vai của Lâm Minh, bộ dáng như quen thân Lâm Minh.

Lâm Minh chỉ cười cười, không có trả lời, hắn ngây ngốc tại Thần Vực lâu nên khi đứng chung chỗ với võ giả hạ giới thì ngược lại có cảm giác khác.

Vũ Đạo Trà Hội đang tiếp tục, Tư Đồ Yêu Yêu cùng Lâm Hiểu Cáp không thể nghi ngờ là hai ngôi sao chói mắt khác, hai người đi thẳng tới trước, những người mưu toan chiến thắng các nàng rồi sau đó thân sĩ giống như nhận thua để chiếm được tâm hồn mỹ nhân thì bị đánh bại mà về, bị đánh được mẹ nó cũng không nhận ra.

Mãi cho đến cuối cùng Tư Đồ Yêu Yêu cùng Lâm Hiểu Cáp giao thủ, lúc này hào khí tăng cao.

Một trận chiến này vô cùng kịch liệt, Tư Đồ Yêu Yêu dùng hắc ám pháp tắc, đặc dính hắc ám bao phủ xuống, Lâm Hiểu Cáp liền dùng hỏa hệ pháp tắc thiêu đốt hừng hực, tụ tán hắc ám, cả lôi đài đều nung đỏ.

Kế tiếp Tư Đồ Yêu Yêu dùng ra đan điền tử cực, yêu nguyệt nhô lên cao, Lâm Hiểu Cáp cũng thiêu đốt cổ phượng huyết, cầm trường thương màu đỏ trong tay đại khai đại hợp chiến đấu chính diện với Tư Đồ Yêu Yêu, hai thiếu nữ tuyệt thế đánh nhau vẻ mặt hưng phấn, kích tình bắn ra bốn phía, người trong tràng ủng hộ liên tục, hào khí tăng cao.

Đám cường giả thế hệ trước ngồi trên quỳnh lâu cũng liên tiếp gật đầu, nhìn Tư Đồ Yêu Yêu cùng Lâm Hiểu Cáp khen không dứt miệng.

Một trận chiến này đánh nửa canh giờ vẫn thế lực ngang nhau, mà cuối cùng là Lâm Hiểu Cáp sức chịu đựng càng tốt hơn, thể lực tốt hơn Tư Đồ Yêu Yêu nhiều cho nên chiếm được ưu thế lớn.

Dù sao trải qua đại lượng tài nguyên tẩy luyện, trong cơ thể có cổ phượng máu huyết, Lâm Hiểu Cáp cũng như Lâm Minh trước kia, sức chịu đựng và khí lực hơn xa đồng cấp.

Mà thời điểm Tư Đồ Yêu Yêu thể lực hao hết bị Lâm Hiểu Cáp một chiêu đánh bại.

NGười xem ở đây hoan hô như thủy triều, mà Lâm Hiểu Cáp lại không hài lòng với kết quả này, nói cho cùng nàng cảm giác mình kỳ thật cũng không có đả bại Tư Đồ Yêu Yêu, có thể thắng hoàn toàn dựa vào là cổ phượng máu huyết mang lại tăng phúc khí huyết mà thôi.

- Trận chiến đấu cuối cùng Lâm Hiểu Cáp trở thành đệ nhất danh Vũ Đạo Trà Hội lần này! Tư Đồ Yêu Yêu kém hơn, đệ nhị danh!

Người điều khiển chương trình cao hứng bừng bừng tuyên bố, bản thân hắn là người Chu Tước Thần Quốc, đương nhiên hy vọng nhìn thấy Lâm Hiểu Cáp thắng.

Mà ở dưới lôi đài Tư Đồ Yêu Yêu khóe miệng mang theo tơ máu, không phục nhìn qua Lâm Hiểu Cáp.

Nàng rất không cam lòng, rất nhiều năm trước chính mình sùng bái tỷ tỷ bại bởi Lâm Minh, hôm nay chính mình lại bại trong tay muội muội Lâm Minh.

Lâm Hiểu Cáp nhìn ra không phục trong lòng Tư Đồ Yêu Yêu trong, bản thân nàng cũng không hài lòng với trận chiến này, nàng nhìn Tư Đồ Yêu Yêu, lớn tiếng nói:

- Tư Đồ Yêu Yêu! Một trận chiến này ta là dựa vào sức chịu đựng thủ thắng, thắng ngươi cũng không có gì kiêu ngạo, một năm sau chúng ta lại đánh một hồi! Nếu như trong một phút đồng hồ ta không đánh bại ngươi thì ta thua!

Lâm Hiểu Cáp nói ra kinh người, người ở đây cả kinh, nghe các nàng nói còn kích động lên, có thể quan sát trận chiến lớn này là quá may mắn.

- Hừ, ta không cần ngươi quan tâm, nhưng mà ngươi nói đúng, một năm sau ta lại tới khiêu chiến ngươi.

Tư Đồ Yêu Yêu lớn tiếng đáp lại, nói xong quay đầu muốn rời đi, người điều khiển chương trình cười tủm tỉm nói:

- Tư Đồ Yêu Yêu tiểu thư, chờ một chút, cần phải trao giải cho ngươi.

- Biết rõ.

Nhắc tới phần thưởng Tư Đồ Yêu Yêu cũng dừng bước chân lại, tuy nàng vô cùng cao ngạo, nhưng cũng không thể bỏ qua phần thưởng của Chu Tước Thần Quốc, đó là phần thưởng quá phong phú.

Tư Đồ Yêu Yêu cùng Lâm Hiểu Cáp cứ như vậy đứng chung một chỗ, hai người đối chọi gay gắt cho nên hào quang bắn ra bốn phía.

Lâm Minh mỉm cười, từ trên người Lâm Hiểu Cáp nhìn thấy tinh thần võ giả, chỉ có bất mãn thực lực không đủ, tâm tính như vậy mới có thể không ngừng đột phá chính mình.

Hắn nói khẽ:

- Hiểu Cáp, ngươi lớn rồi!

Âm thanh nhàn nhạt nhưng xuyên qua mấy ngàn trượng truyền vào trong tai Lâm Hiểu Cáp.

Thân thể Lâm Hiểu Cáp đột nhiên chấn động.

Giọng nói này...

Nàng hô hấp đình trệ, một lòng tim đập mạnh, âm thanh quen thuộc này...

Ca ca! ?

Trong nội tâm nàng kích động, ca ca từ Thần Vực trở về?

Nàng vội vàng cảm giác qua bốn phía, thiên phú của nàng mặc dù cao, nhưng dù sao chỉ mới hai mươi tuổi, tu vị có hạn, mà trên Vũ Đạo Trà Hội có rất nhiều cao thủ, khí tức của bọn họ phát ra sẽ trở ngại cảm giác xuyên thấu, dùng thực lực của Lâm Hiểu Cáp muốn từ trong hội trường mấy vạn người tìm một người là không thể.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi