VŨ CỰC THIÊN HẠ

Chương 2137: Nghịch ta thì chết.

Mà hành động lần này, Tạo Hóa Thánh Hoàng càng tinh tâm chuẩn bị, không tiếc vốn gốc, ném tài nguyên lên người của bọn họ, hơn nữa còn mang toàn bộ tinh nhuệ của Tạo Hóa Thánh Cung tham gia lần hành động này.

Hơn nữa còn dùng huyết nhục Hoang tiến hành cải tạo thân thể của bọn họ, có thể nói hơn hai mươi người này, giá trị của mỗi người đều vượt qua sinh mệnh của một ngàn Thiên Diễn tinh cộng lại còn trân quý hơn nhiều.

Thực tế tên mập mạp bị Lâm Minh chém giết càng là nhân vật lĩnh quân của Tạo Hóa Thánh Cung trong ngàn năm vừa rồi, hắn còn kém hơn Tạo Hóa thánh tử một chút, nhưng so với Đế Tử Na Kỳ lại tương xứng.

Nếu Lâm minh chém giết đám người kia, đồng đẳng hủy đi tâm huyết mấy trăm năm qua của Tạo Hóa Thánh Cung.

Trong thế giới võ giả, tính mạng đều dùng giá trị để cân nhắc, trong mắt võ giả Tu La Lộ mà nhìn, Lâm Minh giết một người cũng có cảm giác như đang hủy diệt mấy ngàn tinh cầu.

Lại giết thêm một tên, tốc độ giết người của Lâm Minh rất chậm, cũng không phải hắn cố ý tra tấn những đệ tử Thánh tộc này, mà hắn thật sự phải khống chế chân nguyên thật nhỏ, phân tán huyết nhục Hoang ở các nơi trong cơ thể đám người này, sau đó dùng tinh thần lực bao phủ lấy huyết nhục Hoang, đây là quá trình rất tốn công sức, mặc dù là Lâm Minh làm cũng không dễ dàng gì.

Nhưng mà loại hành vi này lại làm cho đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung còn sống tim gan như nứt ra.

Loại cảm giác cho dù giãy dụa thế nào cũng không có chút ý nghĩa gì, chỉ bất lực chờ cái chết tới, đây là thống khổ giày vò nhất đời bọn họ. Thực tế rút huyết nhục Hoang ra khỏi cơ thể của bọn họ, bọn họ cách cái chết rất gần, làm cho da đầu của bọn họ run lên, dù là võ giả tâm trí kiên định, trải qua tình hình này cũng hận không thể chết ngay lập tức.

- Tiểu tử, giết chúng ta đi, ngươi cũng xong rồi, Tạo Hóa Thánh Cung cũng không bỏ qua cho ngươi.

Một tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung trước khi chết gào thét như điên, đây là trong nháy mắt chết đi, lực trường yếu bớt, làm cho hắn có năng lực nói chuyện,

Nhưng mà hắn đe dọa lại không thể cải biến cái gì, huyết nhục Hoang trong người của hắn bị Lâm Minh rút ra.

Kẻ giết người vĩnh viễn phải bị giết, võ giả Thánh tộc ở đây, kể cả đa số võ giả nội Tu la Lộ đều có lý do đáng chết.

Lâm Minh không có chút nhân từ nương tay nào cả, giết những người này hắn tuyệt không nhíu mày.

Mà thời điểm này, trận pháp phong bế hố sâu từ từ yếu đi, có mấy bóng người yên lặng không một tiếng động rút đi.

Mấy người này là dòng chính Phiêu Vũ thần sơn.

Nhìn thấy cảnh tượng đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung thê thảm như thế, bọn họ đổ mồ hôi như mưa, tứ chi run rẩy.

Tuy bọn họ bị động cuốn vào trong lần hành động này, nhưng mà bọn họ và đám đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung là một bọn, người này sau khi giết đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung xong sẽ giết bọn họ diệt khẩu.

- Các ngươi... Đi chỗ nào?

Liên tục giết hơn mười tên đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung, đột nhiên Lâm Minh quay đầu lại nhìn qua bốn đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.

Giết nhiều người như thế, tay của hắn không nhiễm một giọt máu tươi, vãn trắng như ngọc.

Trong nháy mắt bốn đệ tử Phiêu Vũ thần sơn như rơi vào hầm băng.

Nữ tử áo xám cầm đầu sắc mặt tái nhợt, nàng biết rõ đây là lần nguy cơ sinh tử lớn nhất từ trước tới nay.

Thời điểm này chạy trốn là phải chết, lưu lại cũng không có sinh cơ.

Đầu óc của nàng vận chuyển thật nhanh, cắn răng nói ra:

- Ngươi có bản lĩnh thì giết toàn bộ người ở đây đi, nếu không tin tức ngươi giết đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung và Phiêu Vũ thần sơn truyền đi, tất nhiên sẽ lộ ra ngoài, tới lúc đó ngươi sẽ bị Thánh tộc toàn lực đuổi giết.

- Trừ phi ngươi cắm rễ ở Tu La Lộ hoặc là Hồn tộc, hoặc thế lực Chân Thần mạnh mẽ che chở cho ngươi. Nhưng ngươi là nhân loại, Nhân tộc căn bản không có Chân Thần.

Nữ tử áo xám hô hấp dồn dập, nàng cố gắng chuyển di cừu hận, làm cho đa số người cùng đứng chung chiến tuyến với nàng.

Đây là thủ đoạn bảo vệ mình, mà nữ tử áo xám mong muốn như thế, hào khí trong tràng biến thành sợ hãi, rất nhiều người nhìn qua Lâm Minh với ánh mắt biến hóa.

Đúng thế, nếu như nam tử này e ngại tin tức hắn giết người Tạo Hóa Thánh Cung lộ ra ngoài, như vậy mọi người sẽ chết.

- Ngươi rốt cuộc là ai? Bằng thiên phú của ngươi, không có khả năng vô danh bừa bãi.

Nữ tử áo xám lại tiếp tục công kích Lâm Minh, đưa ra nghi vấn thân phận của Lâm Minh.

Mọi người cảm thấy một thiên tài có thể vươt qua cả Thánh Mỹ, Tạo Hóa thánh tử càng không hợp lý.

Hơn nữa hắn còn là Nhân tộc vận mệnh bấp bênh, càng không thể tưởng tượng nổi.

Nhắc tới Nhân tộc, nữ tử áo xám không kìm lòng được nhớ tới Lâm Minh vào mấy ngàn năm trước, tuy Lâm Minh đã vẫn lạc, nhưng mà mũi nhọn năm đó của hắn dù là Thánh tộc đã làm nhạt đi cũng không che dấu được.

Nữ tử áo xám này chính là tiểu bối sau khi Lâm Minh chết hai ngàn năm mới sinh ra, đối với cái tên Lâm Minh này nàng nghe như sấm bên tai, đây là người mà người sáng lập Phiêu Vũ thần sơn tự tay đuổi giết.

Một Chân Thần lại bất chấp mặt mũi ra tay với một Thánh Chủ, đãi ngộ bực này có thể nghĩ sự đáng sợ của Lâm Minh.

- Người này không thể nào là Lâm Minh được.

Nữ tử áo xám không nhận, từ bỏ suy nghĩ hiện ra trong đầu.

Thí luyện cuối cùng là nhắm vào người trẻ tuổi, dựa theo pháp tắc nơi này, cho dù Lâm Minh còn sống, hắn cũng đã có cốt linh mấy ngàn tuổi, căn bản không tính là tiểu bối, dù thực lực Lâm Minh bây giờ mạnh hơn Tạo Hóa thánh tử gấp mấy lần, nhưng mà dưới pháp tắc áp chế, hắn đã mấy ngàn tuổi, tuyệt đối không thể phát huy ra sức chiến đấu khủng bố như thế.

Nữ tử áo xám khi nói xong, Lâm Minh ánh mắt sáng ngời nhìn qua nàng.

Thời điểm này đã có chút thí luyện giả dựa sát vào nữ tử áo xám.

Ánh mắt bọn họ nhìn qua Lâm Minh mang theo sợ hãi, nam tử trước mặt này không thể lưu mạng cho bọn họ được, bởi vì có Tạo Hóa Thánh Cung uy hiếp, thế lực lớn có thể bảo mạng cho hắn đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa đa số người đứng ở đây đều thuộc các thế lực đó, cho nên bọn họ biết nam tử trước mặt tuyệt đối không thuộc về bất cứ thế lực lớn nào.

- Bổn sự kéo thù hận không tệ.

Lâm Minh nhìn qua phản ứng của mọi người, ánh mắt lại nhìn nữ tử áo xám bắn ra hào quang lanhjleox, thời điểm này chuyển di cừu hận, kích phát mọi người tức giận, sau đó nhân hỗn loạn tìm kiếm chuyển cơ, không thể nghi ngờ là cách làm thông minh nhất. Đáng tiếc không có chút ý nghĩa nào, trước mặt thực lực tuyệt đối, hắn có thể chúa tể sinh tử của người ở đây.

Kẻ thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

Lâm Minh nhìn qua nữ tử áo xám kéo thí luyện giả tới bên cạnh càng ngày càng nhiều, lạnh lùng cười cười, nói:

- Ta cho các ngươi quyền lực lựa chọn, lựa chọn đứng ở sau lưng nữ nhân này, cùng nàng chết đi, hoặc là rời khỏi nàng, có thể còn sống...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi