VÚ EM QUẬT KHỞI THỜI MẠT THẾ


Chương 53: Quay lại thôn trang


Trên đường trở về, bọn họ gặp được Sở Tử Nghiên, sau khi nhìn thấy hai người, cô lập tức chạy tới, "Tử Khiên, chị vừa lấy được một phần bản đồ một trong những tuyến đường hướng về thủ đô, đang muốn điều tra kỹ lưỡng một chút tình hình dọc đường đi, đợi chuẩn bị ổn thoả chúng ta sẽ lập tức xuất phát."

Lúc này đã là tận thế, thế giới bên ngoài đã hoàn toàn biến đổi, đến mức phải đề phòng nguy cơ tứ phía, không nơi nào là an toàn. Khoảng cách từ Giang Thành đi thủ đô cũng không phải ngắn, cô không muốn đoàn người bọn họ gặp phải bất kỳ nguy hiểm hay phát sinh bất ngờ gì trên đường đi, đều là lo trước khỏi hoạ.

Sở Tử Khiên cũng vô cùng đồng ý với cách làm của chị ta, vậy thì bọn họ chỉ còn cần đợi kết quả cuối cùng từ khu nghiên cứu, không đợi được bọn người Thôi Chí bình an, bọn họ cũng không cách nào yên tâm mà rời đi.

Thời gian hai ngày sau, căn cứ bắt đầu phân phát vắc-xin mới được nghiên cứu thành công cho những người sống sót bị nhiễm bệnh. Nhóm người sống sót sau khi tiêm phòng xuất hiện hiện tượng biến dị được chấp nhận gia nhập vào đội tự vệ trực thuộc căn cứ, không chỉ có thể tiến vào ở tại khu B mà còn được hưởng đãi ngộ chu cấp ngày ba bữa. Một bộ phận những người không xuất hiện bất gì biến hoá gì khác thì vẫn như trước là người bình thường.

Lúc đầu, bọn họ vẫn rất mừng rỡ, bởi vì bất kể như thế nào thì ít nhất là bọn họ còn sống, không phải trở thành loại quái vật ăn thịt người kia.

Nhưng, theo thời gian qua đi, tâm thái của những người đó đã xảy ra thay đổi. Bọn họ đỏ mắt nhìn những người có số phận như mình nhưng lại đạt được sức mạnh siêu việt, hơn nữa còn được gi nhập đội tự vệ. Rõ ràng trong một phút trước đám người bình thường bọn họ vẫn là những kẻ bị ruồng bỏ sắp phải đối mặt với tử thần, nhưng sau đó thoắc cái lại xảy ra thay đổi long trời lệch đất.

Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà bọn họ lại tốt số như vậy?

Có nhiều người cố chấp cho rằng chỉ cần được tiêm thêm một mũi vắc-xin vào là có thể trở thành người biến dị. Bởi vì liều thuốc mẫu ban đầu làm ra có hạn, số lượng vắc-xin phòng bệnh mà căn cứ điều chế ra vô cùng ít. Nguyên lý, thép tốt nhất định phải dùng để rèn lưỡi dao, cho nên chắc hẳn căn cứ sẽ tuyệt đối không phí phạm như vậy. Có một ít người không sợ chết, nghĩ trăm phương ngàn kế muốn lấy cho được thêm một mũi thuốc tiêm phòng, luôn gây sức ép cho nhân viên căn cứ.

Không còn cách nào khác, căn cứ chỉ có thể lần thứ hai tiêm phòng cho bọn họ, nhưng những người này cũng không vì vậy mà trở thành người biến dị. Sau đó, vì để ngăn chặn sự lãng phí không cần thiết này, căn cứ đặc biệt ban lệnh cảnh cáo xuống, một khi lại phát sinh tình huống tương tự, những người liên quan hoặc là không bao giờ được hưởng ưu đãi tiêm phòng của căn cứ hoặc là bị trục xuất ra bên ngoài, tự sinh tự diệt.

Lúc này những người đó mới không cam lòng mà yên tĩnh lại.

THÂN ÁI!

Chào mọi người, chuyện là thế này, khoảng nửa tháng nay mình bất ngờ đu làm rồi. Làm việc ở khu cách ly trong sân bay Tân Sơn Nhất. (Quầy cafe ga đi, khu quốc tế, ai có đi đâu ghé thăm bạn nhé! Nhớ nt trước vì đi làm ki đc mang đt)

Cho nên, vì nhiều lý do (mệt mỏi nè, ko có thời gian rảnh nè, nhà xa nên lúc nào cũng phải gấp rút nè) khoảng thời gian này mình không edit được những chương tiếp theo. Hẹn mọi người vài tháng nữa nhé, khi nào mình thôi việc thì mình lại tiếp tục...

Thân ái...love love love!!!

.


.

.

.

.




>>>>>>>>>>>>Mình không phải edit chỉ chèn thông báo của edit truyện này lên cho các bạn biết thôi. QAQ Đợi trào máu cả đám nè....

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi