VU SƯ

Dưới tác dụng của quỷ ấn, quỷ binh xung quanh biệt thự đều ra ngoài phòng ngự kẻ địch xâm nhập. Vì vậy bên trong biệt thự ngược lại không còn bao nhiêu quỷ nữa. Oa Oa chạy ra ngoài vô cùng thuận lợi, chỉ trong chốc lát đã chạy ra cửa sân biệt thự.

Tuy rằng hiện giờ Oa Oa đã cắt đứt liên hệ với Vu Miểu Miểu, nhưng nó vẫn cảm nhận được vu lực trong cả một bầu trời tràn ngập quỷ khí, trong lúc chạy đôi mắt của nó luôn đảo qua đảo lại tìm kiếm, rất nhanh đã nhìn thấy Vu Miểu Miểu đang chém giết trong đám quỷ.

“A, a a a...”

Nhìn thấy rồi!

Oa Oa lập tức kích động, miệng không ngừng phát ra một loạt tiếng a a, đôi chân ngắn cũn chạy càng thêm nhanh, cơ thể nhỏ bé luồn lách di chuyển trong đám quỷ chạy nhanh về phía Vu Miểu Miểu.

Vu Miểu Miểu bố trí một tụ hồn trận xong thì bỗng nhiên nghe được tiếng a a quen thuộc, cô giật nảy cả mình, không dám tin nhìn về nơi phát ra âm thanh. Sau đó liền nhìn thấy một con búp bê mặc Hán phục cổ đại đang chạy về phía mình.

“Oa Oa!” Vu Miểu Miểu kinh ngạc kêu lên một tiếng, kích động chạy về phía Oa Oa.

Hành động của Vu Miểu Miểu đương nhiên cũng bị bọn quỷ ngăn cản, nhưng hành động của Oa Oa thì không như vậy. Vậy nên cho dù Vu Miểu Miểu không tiến lên được bao nhiêu nhưng Oa Oa thì ba bước một mét rất nhanh đã chạy đến gần. Đến khi chỉ còn cách Vu Miểu Miểu một mét, Oa Oa bỗng nhiên ‘a’ lên một tiếng, thân thể vọt lên không trung, dang hai cánh tay nhỏ nhắn của mình ra trực tiếp nhào về phía Vu Miểu Miểu.

Vu Miểu Miểu đánh bay con lệ quỷ đang ngăn trước mặt mình sau đó đưa hai tay mở rộng ra đón Oa Oa vào trong lòng.

“Oa Oa em không sao chứ? Em làm sao mà ra được vậy?” Vu Miểu Miểu ôm lấy Oa Oa kiểm tra, sau khi xác nhận nó không sao thì mới yên tâm trở lại.

“A a a.” Oa Oa chỉ vui vẻ được trong chốc lát, sau đó liền vội vàng cáo trạng. Cái đầu nhỏ dụi dụi trước ngực Vu Miểu Miểu một chút rồi xoay người chỉ về phía biệt thự kêu a a.

Mục đích chuyến đi này của Vu Miểu Miểu chính là để cứu Oa Oa, lúc này Oa Oa đã ở trong lòng cô nên cô cũng không vội xông vào trong đó mà mang theo Oa Oa lui lại vài bước, tránh khỏi bọn quỷ. Thấy Oa Oa chỉ về phía biệt thự kêu a a liền hiểu rằng nó có lời muốn nói nên kiên nhẫn hỏi: “Quỷ công tử còn ở bên trong?”

Mèo mun và Liễu Mị Nhi đến địa phủ, người duy nhất không biết tung tích chỉ còn có quỷ công tử. Vu Miểu Miểu vẫn luôn suy đoán rằng quỷ công tử và Oa Oa ở cùng với nhau.

“A a a.” Oa Oa liên tục gật đầu: “Xấu, ca ca, đi chết đi chết.”

Những từ ngữ này một khi liên hệ với nhau, người không hiểu rõ Oa Oa sẽ cảm thấy có một anh trai xấu xa bắt nạt Oa Oa, sau đó Oa Oa muốn đối phương đi chết. Nhưng Vu Miểu Miểu đã hoàn toàn quen thuộc với logic ngôn ngữ của Oa Oa. Nó nói là có người xấu, bắt nạt ca ca, để người xấu đi chết đi chết.

“Được, lát nữa chúng ta vào trong cứu ca ca của em.” Hiện tại việc cô muốn làm là một lần nữa ký kết liên hệ với Oa Oa: “Oa Oa, chúng ta ký kết lại một lần nữa.”

“Ừ.” Oa Oa ngoan ngoãn gật đầu. Mất đi liên hệ với mẫu thân đại nhân nên vừa rồi nó đánh nhau cũng không có sức lực nữa.

Khế ước của Vu Miểu Miểu và Oa Oa bị cắt ra chưa vượt qua 24 giờ, mối liên hệ giữa linh hồn của bọn họ vẫn còn. Vì vậy chỉ cần ký khế ước một lần nữa là có thể lập tức khôi phục thực lực.

Oa Oa lập tức ngẩng đầu nhả ra một trận đồ khế ước, Vu Miểu Miểu thấy vậy liền đem ngón tay nhuốm máu của mình ấn lên trên đó. Máu tươi tụ hợp vào trong trận đồ, cùng với sự phát sáng của trận đồ, khế ước bị cắt đứt một lần nữa lại được tiếp tục, rất nhanh đã khôi phục liên kết giữa Vu Miểu Miểu và Oa Oa.

Trong khoảnh khắc khế ước được phục hồi thì năng lực bị mất đi của cả Vu Miểu Miểu và Oa Oa đều đã được khôi phục lại.

Khi năng lực đã hoàn toàn hồi phục, hai mắt Vu Miểu Miểu bỗng nhiên sáng lên, khí thế xung quanh cũng thay đổi, chầm chậm ngẩng đầu nhìn về phía đám quỷ trước mặt trầm giọng nói: “Oa Oa, chúng ta vào trong cứu ca ca của em.”

“A, a a!” Oa Oa kích động gật đầu.

Mẫu thân đại nhân đi báo thù cho nó rồi!

“Oa Oa, lên.” Vu Miểu Miểu đưa tay lên ném Oa Oa mới tìm về được ra, mà đám quỷ vừa rồi rõ ràng còn không hề có chút phản ứng với Oa Oa lần này trông thấy nó bay đến thì lại bắt đầu chen chúc vây quanh.

Oa Oa bị ném lên không trung, trong nháy mắt đã rơi xuống, há mồm nhả ra một trận đồ, tụ hồn trận.

Oa Oa và Vu Miểu Miểu tâm ý tương thông, chỉ cần Vu Miểu Miểu có một ý nghĩ thì Oa Oa sẽ dựa theo chỉ thị mà nhả ra trận đồ tương ứng.

“Lên.” Trong nháy mắt trận đồ xuất hiện, Vu Miểu Miểu ở bên ngoài đám quỷ bỗng nhiên nhấn một pháp quyết, mạnh mẽ chỉ về phía trận đồ. Trận đồ lập tức bộc phát ra ánh sáng màu vàng nền đen, xoay lên trên cao nhanh như một tia chớp. Cùng với khoảnh khắc trận đồ bay lên cao, một cơn gió lốc vô hình bỗng nhiên xuất hiện, lấy trận đồ làm trung tâm, lập tức đem tất cả đám lệ quỷ đang tụ họp đông đúc bên dưới cuốn vào bên trong.

Chỉ trong chốc lát, vô số những lệ quỷ ở bên dưới đã bị cuốn vào đến một phần ba, trong nháy mắt đã trống đi một khoảng lớn.

“Móa!” Ba người còn lại đang chiến đấu anh dũng nhìn thấy một màn này liền há mồm trợn mắt.

Cùng là một người Vu sư, có búp bê và không có búp bê lại có chênh lệch về thực lực đến vậy sao?

Ngay vào lúc ba người tuy rằng kinh ngạc nhưng cũng thở ra một hơi cảm thấy rằng có thể xử lý được đám quỷ trước mặt này thì Vu Miểu Miểu bỗng nhiên chạy về phía trước vài bước, đón lấy búp bê đang rơi xuống từ không trung sau đó trực tiếp từ đoạn đường trống không vừa được mở ra chạy vào biệt thự.

Đợi đã, vậy chúng ta phải làm sao đây?

Ba người còn chưa kịp kinh ngạc thốt lên thì trận pháp vừa rồi mới hấp thu một phần ba lệ quỷ đi vào chỉ trong một chiêu kia bỗng nhiên tiêu tan sau khi Vu Miểu Miểu đi mất. Một lượng lớn lệ quỷ mất đi khống chế, lại không tìm được bóng dáng của Vu Miểu Miểu, cuối cùng tất cả đều chen chúc hướng về phía ba người còn lại.

“Cứu mạng!”

“Vu sư, ở đây vẫn còn ba người sống sờ sờ ra này!”

“Có thể xử lý sạch sẽ bên ngoài trước rồi mới đi vào hay không? Bên trong cũng đâu có người sống?”

Vu Miểu Miểu đã chạy vào trong biệt thự sao còn có thể nghe được tiếng la hét của bọn họ chứ. Hơn nữa cho dù có nghe được có lẽ cũng sẽ mặc kệ.

Có điều, tiếng la hét của bọn họ tuy rằng không gọi được Vu Miểu Miểu nhưng lại gọi được một cái bóng quen thuộc. Vào lúc Vu Miểu Miểu đi vào biệt thự thì bóng đen kia cũng đồng thời xuất hiện, sau đó nhìn chăm chú vào ba người của hiệp hội, không hề che dấu, ung dung chậm rãi đi qua đám quỷ rồi quay lại trong xe.

!

Là Quý Lãng, không sai, cái bóng đen kia chính là Quý Lãng! Không nghi ngờ gì nữa, bây giờ bọn họ đã xác nhận.

Trước đó còn có Vu Miểu Miểu ngăn chặn ở phía trước nên ba người của hiệp hội còn có thể miễn cưỡng đối phó. Bây giờ Vu Miểu Miểu đã đi mất, ba người họ căn bản đánh không lại đám lệ quỷ càng ngày càng nhiều này, bị ép bức không ngừng lùi lại. Không ngừng lùi lại thì cũng thôi đi, bọn họ còn phải luôn lo lắng việc Quý Lãng sẽ xuất hiện ở phía sau giết người diệt khẩu. Dù sao thì chuyện anh thức tỉnh đã bị ba người họ phát hiện.

Chúng ta còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa không?

Ba người khóc không ra nước mắt.

=

Vu Miểu Miểu xông vào biệt thự, ánh mắt quét qua, liền nhìn được đại khái thế cục bên trong đại sảnh.

Liễu Mị Nhi, mèo mun và hai tên quỷ sai trốn ở một góc trong phòng khách, quỷ công tử đang bị quỷ ấn áp chế không thể nhúc nhích, cách quỷ công tử phía trước khoảng hai mét, một cô bé bảy, tám tuổi có một đôi mắt với con ngươi màu vàng đang lạnh lùng nhìn về phía cô.

“A a, xấu xa, đi chết đi chết.” Oa Oa nhìn thấy bé gái lập tức lại cáo trạng.

“Vu sư đại nhân!” Liễu Mị Nhi trông thấy Vu Miểu Miểu kích động đến nhảy dựng lên. Đến rồi đến rồi, Vu sư cuối cùng cũng đến rồi.

“Meo.” Ngay cả mèo mun khi nhìn thấy Vu Miểu Miểu cũng buông lỏng mà kêu ra một tiếng.

Vu Miểu Miểu thấy bọn họ không sao cũng chỉ gật đầu nhẹ một cái sau đó lại nhìn về phía bé gái.

“Oa Oa, cô ta bắt nạt em sao?” Vu Miểu Miểu nghĩ đến những việc mà mình đã trải qua suốt một ngày một đêm, biểu cảm nhìn bé gái rất không tốt. Chính là con quỷ này đã phá hủy đêm giao thừa của cô và tướng công, bắt cóc Oa Oa. Tuy rằng cô đã từng đưa Oa Oa đi giết không ít quỷ, nhưng con quỷ trước mặt này tuyệt đối là thứ mà cô muốn giết nhất từ trước đến nay.

“A a, a a.” Oa Oa vậy mà lại lắc đầu.

Vu Miểu Miểu sững sờ, chẳng lẽ không phải?

“Ca ca, xấu, ca ca.” Oa Oa chỉ vào bé gái rồi lại chỉ vào quỷ công tử, biểu đạt một cách đứt quãng.

“Không bắt nạt em mà là bắt nạt ca ca của em?” Vu Miểu Miểu hỏi.

Oa Oa nhanh chóng gật đầu.

Quỷ công tử đang ở cách đó không xa trông thấy một màn này chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp.

“Oa Oa, cô ta cũng bắt nạt cậu. Cô ta dùng Phong hồn tiễn để phong ấn cậu, còn định dùng chậu than để đốt cậu nữa.” Liễu Mị Nhi thấy Oa Oa lại còn nói bé gái kia không bắt nạt nó, lập tức không cam tâm, la hét ồn ào cáo trạng.

Hóa ra là dùng Phong hồn tiễn để phong ấn Oa Oa, khó trách mình lại phản phệ mà thổ huyết. Còn nữa, vậy mà lại muốn dùng chậu than để đốt Oa Oa.

Được Liễu Mị Nhi nhắc nhở, Vu Miểu Miểu cũng phát hiện ra chậu than dưới chân bé gái. Nghĩ đến việc chỉ suýt chút nữa Oa Oa mà mình vất vả nuôi lớn bị đối phương dùng lửa thiêu chết, Vu Miểu Miểu liền cảm thấy máu xông thẳng lên đại não.

“Cô không giết được ta.” Không đợi Vu Miểu Miểu nổi giận, bé gái đã lên tiếng trước.

Vừa rồi khi ác mộng xuất hiện, bé gái liền biết rằng có lẽ hôm nay cô ta không động vào Vu sư và vu cổ búp bê được nữa, nhưng cô ta cũng có chỗ dựa. Cô ta là quỷ tướng, tu luyện gần nghìn năm, oán khí ngút trời lại còn có quỷ ấn. Nếu như ác mộng muốn động vào cô ta thì ác mộng ắt hẳn sẽ bị oán khí của cô ta kích thích mà thức tỉnh. Nhưng rất hiển nhiên, ác mộng không hề muốn thức tỉnh, vì vậy vừa rồi mới không ra tay với cô ta.

Về phần Vu sư này, không có ác mộng giúp đỡ mà muốn dựa vào bản thân để giết cô ta, cũng không được. Vì vậy cô ta sẽ không có nguy hiểm.

Vu Miểu Miểu không nói gì, cô bế Oa Oa đi về phía trước, đến bên cạnh quỷ công tử.

“Nếu như cô muốn đánh với ta một trận thì ta thực ra cũng không ngại. Có điều...quỷ môn có lẽ sắp mở ra rồi.” Bé gái đưa tay chỉ chỉ lên trời: “Hiện tại ta chơi cũng đủ rồi, nếu như cô không muốn quỷ môn mở ra...”

Vu Miểu Miểu ngắt lời đối phương, cười lạnh hỏi lại: “Quỷ môn mở ra thì đã làm sao?”

“Người của giới Huyền học các cô không phải muốn bảo vệ nhân gian sao? Không sợ địa phủ trách cứ?” Bé gái hơi kinh ngạc hỏi.

“Quỷ môn cũng không phải do tôi mở, có trách thì cũng không trách tôi được.” Vu Miểu Miểu nói.

Bé gái im lặng. Cô ta sống hơn ngàn năm, đã từng đánh qua vô số người trong giới Huyền học, những người trong giới Huyền học kia vừa nghe thấy quỷ môn sắp mở thì cả đám đều bị dọa đến sắc mặt trắng bệch. Đây là lần đầu tiên gặp phải một người hoàn toàn không quan tâm.

“Không được đâu Vu sư, quỷ môn không thể mở ra được. Một khi quỷ môn mở ra, những vong linh còn đang xếp hàng trong quỷ môn kia sẽ bị quỷ ấn hút ra ngoài.” Vu Miểu Miểu không quan tâm nhưng quỷ sai thì lại rất quan tâm. Hai tên quỷ sai kia nghe thấy cuộc đối thoại đó liền lo lắng hô lên.

“Đúng vậy, không thể mở ra. Một khi hai giới âm dương mất cân bằng thì nhân gian cũng sẽ đại loạn.”

“Các người là quỷ sai?” Vu Miểu Miểu quay lại nhìn bọn họ.

“Đúng.”

“Vậy các người ngăn lại đi.” Vu Miểu Miểu lạnh lùng nói.

“Chúng tôi...” Hai quỷ nghẹn họng. Nếu như bọn họ có năng lực đó thì đã ngăn lại từ lâu rồi, sao còn ở đây kêu gào nữa. Có điều cũng không dám khuyên nữa, vì bọn họ đã hiểu ý ngầm của Vu sư chính là: có giỏi thì đi mà làm, không làm được thì ngậm miệng lại.

Hai quỷ chỉ cảm thấy mặt mũi nóng bừng, hận không thể lập tức mở quỷ môn thêm một lần nữa chui về địa phủ.

“Cô muốn đánh nhau với ta?” Bé gái hỏi.

“Không, tôi muốn giết cô.” Vu Miểu Miểu đáp.

“Chỉ dựa vào cô?” Bé gái cười lạnh. Nếu quỷ tướng dễ dàng bị giết đến như vậy thì cô ta há có thể sống đến hiện tại?

“Còn cả anh ta nữa.” Vu Miểu Miểu tiện tay chỉ về phía quỷ công tử.

“Một con quỷ tướng sắp bị ta hút khô cạn?” Bé gái khinh thường.

Quỷ công tử thấy Vu Miểu Miểu chỉ về phía mình cũng sững sờ, tuy rằng bây giờ anh ta cũng là quỷ tướng, nhưng trước đó vì cứu Oa Oa mà tu vi đã bị tiêu hao đi một phần. Hiện tại lại bị quỷ ấn hấp thu một phần lớn nữa, thực lực hiện tại có lẽ cũng chỉ có thể miễn cưỡng đối phó với hai quỷ sai bên cạnh, căn bản không thể nào chiến đấu với bé gái đó.

“Chính vì sắp bị hút khô cạn nên mới có tác dụng.” Vu Miểu Miểu cúi đầu nhìn quỷ công tử: “Anh vẫn chưa có quỷ ấn đúng không?”

Quỷ công tử theo bản năng lắc đầu, anh ta mới tiến cấp chưa được bao lâu, ở đâu ra quỷ ấn chứ?

“Vậy anh cảm thấy quỷ ấn trên đầu anh thế nào? Nhìn màu sắc này ít nhất cũng đã sáu trăm năm rồi.” Vu Miểu Miểu nói.

Cái gì?

Lời này của cô vừa dứt, tất cả con quỷ và mèo ở đây đều kinh hãi.

Thứ trên đầu quỷ công tử kia không phải quỷ ấn của bé gái sao?

“Cô ăn nói bậy bạ cái gì đó?” Đó là quỷ ấn của cô ta, ai cũng đừng hòng cướp.

Vu Miểu Miểu cười lạnh một tiếng, ném Oa Oa trong tay ra.

“Oa Oa, mở trận.”

Oa Oa xoay một vòng trên không trung, sau đó há mồm nhả ra trận pháp khế ước, Vu Miểu Miểu theo sau vỗ một cái lên trận đồ, rót vào một lượng lớn vu lực. Trận pháp khế ước bỗng nhiên run lên, sau đó nhanh chóng mở rộng ra, trong nháy mắt đã chứa đựng cả bé gái và quỷ công tử, nhốt cả hai vào trong trận pháp.

“Trận pháp khế ước của Vu tộc nhất định phải được xây dựng trên cơ sở hai bên tự nguyện.” Bé gái nhận ra trận pháp này.

“Hiểu biết cũng rộng đấy, nhưng ai nói là tôi muốn dùng trận pháp khế ước để đổi lấy quỷ ấn của cô?” Vu Miểu Miểu cười lạnh: “Tôi chẳng qua là sáng tạo ra một hoàn cảnh, một hoàn cảnh có thể tách quỷ ấn của cô ra.”

“Cô...” Bé gái dường như đã ý thức được điều gì.

Quỷ ấn chính là quỷ khí mà sau khi quỷ tướng tiến cấp dựa vào oán khí của bản thân mà ngưng tụ thành, vốn là cùng một thể với quỷ tướng, người ngoài không thể sử dụng. Quỷ tướng còn thì quỷ ấn sẽ còn, quỷ tướng mất thì quỷ ấn cũng sẽ tan biến, căn bản không có cách nào để tách ra. Nhưng trận pháp khế ước của Vu tộc thì khác, dưới tác dụng của trận khế ước, ngoại trừ sinh tử ra thì tất cả mọi thứ trên thế gian này đều có thể hoán đổi tách ra.

Tuy rằng trận pháp khế ước phải có sự tự nguyện của hai bên thì mới có thể thành công. Nhưng nếu không tự nguyện thì cũng chỉ là khế ước không thể cưỡng ép mà đổi thành mà thôi. Nhưng hoàn cảnh để có thể tách quỷ ấn mà trận pháp khế ước sáng tạo ra thì đã được thành lập.

Bé gái hiểu ra rằng, Vu sư muốn hợp với quỷ tướng kia để cướp quỷ ấn của cô ta.

“Các người đừng hòng.” Bé gái co người lại, cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt kinh hoàng, bàn tay chộp về phía quỷ ấn, muốn thu hồi nó lại.

Vu Miểu Miểu hừ một tiếng, ấn ngón tay một cái, hai đường khế ước màu đen kéo dài ra từ trong trận pháp, nhanh chóng buộc chặt bên trên quỷ ấn, bay về phía quỷ ấn bị lôi kéo của bé gái rồi dừng lại trên không trung. Cho dù bé gái dùng lực như thế nào cũng không lấy lại được.

“Đây là lần đầu tiên tôi dùng trận pháp khế ước để cướp đồ. Nguyên Bạch, không được thua đâu đấy nhé.” Vu Miểu Miểu nói với quỷ công tử vừa mới đứng lên.

Không có quỷ ấn áp chế, quỷ công tử đã buông lỏng toàn thân, đứng lên đi đến bên cạnh Vu Miểu Miểu, vẻ mặt có chút phức tạp nhìn về phía quỷ ấn kia. Đó là quỷ ấn đã ngưng tụ tu vi mấy trăm năm của bé gái, nếu như có thể cướp lấy rồi luyện hóa thành của mình thì thực lực của anh ta trong nháy mắt sẽ tăng vọt. Mà bé gái kia bị mất đi quỷ ấn ngược lại tu vi sẽ tồn hao rất nhiều. Nhưng anh ta cướp được sao?

“Thực lực của tôi không bằng đối phương, có lẽ sẽ không cướp được.” Quỷ công tử vẫn biết lượng sức mình, một quỷ tướng vừa mới lên cấp như anh ta đâu phải là đối thủ của bé gái đã làm quỷ tướng suốt mấy trăm năm này.

“Một mình anh đương nhiên là không cướp được, nhưng có tôi và Oa Oa giúp anh.” Vu Miểu Miểu đáp.

“Hai người có thể giúp? Không vi phạm khế ước sao?” Quỷ công tử sững sờ.

“Nếu trong tình huống đối phương không đồng ý mà cưỡng ép dùng khế ước đổi thành thì mới là trái với khế ước. Nhưng chúng ta bây giờ không phải là muốn đi cướp sao? Cũng đâu phải dùng khế ước mà đổi, đâu được coi là trái với khế ước.” Vu Miểu Miểu nói với Oa Oa: “Oa Oa, giúp ca ca của em đi đoạt quỷ ấn.”

“A a.” Oa Oa vui vẻ gật đầu, thân hình của nó lóe lên, cơ thể nhảy lên một cái trực tiếp nhảy đến trung tâm của trận pháp, nắm lấy sợi dây khế ước rồi bắt đầu lôi nó về.

Oa Oa là pháp khí, lại là vật dẫn của trận pháp khế ước vì vậy nó có thể trực tiếp chạm vào sợi dây khế ước. Nhưng Vu Miểu Miểu thì không làm được, có điều cô có thể truyền năng lượng của mình vào bên trong Oa Oa, giúp nó kéo đường dây về.

Quỷ công tử sau một khoảnh khắc ngơ ngẩn thì cũng đã hiểu được, bên trong quỷ ấn đã hấp thu hơn phân nửa quỷ khí của anh ta, lúc này cũng có liên hệ với anh ta. Vì vậy quỷ công tử cũng bắt đầu ngưng thần tụ khí, bắt đầu kêu gọi quỷ ấn.

“Các ngươi dám!” Bé gái điên cuồng gào thét, nhưng...ai thèm để ý đến cô ta chứ?

Oa Oa thở hồng hộc kéo sợi dây khế ước, mông vểnh lên cao, dường như đã dùng toàn bộ sức lực, kéo sợi dây từng chút từng chút quay về.

Cùng với quỷ ấn mỗi lúc một đến gần, sự liên hệ giữa quỷ công tử và quỷ ấn cũng ngày càng mạnh, khí tức trên cơ thể bắt đầu tăng trở lại.

“Mẹ nó, điều này có thật không vậy, quỷ ấn mà cũng cướp được.” Quỷ sai thứ nhất vừa quan sát vừa không ngừng dụi dụi mắt của mình.

“Nghịch thiên, không khoa học.” Quỷ sai thứ hai cũng hô lên.

“Một con quỷ sai như anh mà còn quan tâm đến cái thứ khoa học đó sao? Sự tồn tại của bản thân anh đã là không khoa học rồi.” Tuy rằng Liễu Mị Nhi cũng kinh ngạc, nhưng vẫn còn tốt hơn hai con quỷ sai thiếu kiến thức này rất nhiều, dù sao cô ta cũng đã gặp qua trận pháp khế ước của Vu sư vài lần.

Ngay cả linh hồn cũng có thể tách ra trả lại, quỷ ấn là cái gì chứ?

Sau khi Vu Miểu Miểu và Oa Oa hợp thể thì thực lực cũng không kém hơn quỷ tướng là bao, huống chi quỷ công tử sau khi tăng cấp thì thực lực cũng tăng nhiều. Mà việc tranh đoạt quỷ ấn lúc này giống như một cuộc thi kéo co. Bên nào có sức lực lớn hơn thì quỷ ấn sẽ thuộc về bên đó.

Bé gái kia một đấu với ba, sao có thể là đối thủ. Rất nhanh, dưới sự chung sức hợp tác của Oa Oa và quỷ công tử, quỷ ấn đã được kéo đến gần.

“Không được chạm vào, nó là của ta.”

Khi bàn tay của quỷ công tử hướng đến quỷ ấn, bé gái cũng kêu lên thảm thiết. Nhưng quỷ công tử nào để ý đến cô ta, hai tay nâng quỷ ấn lên, thần thức xâm nhập.

Quỷ ấn bắt đầu đổi chủ.

Ấn ký ban đầu của quỷ ấn đã bị suy yếu dưới tác dụng của trận pháp khế ước, lúc này quỷ công tử lại hạ thần thức một lần nữa, quỷ ấn kháng cự một chút rồi bắt đầu tiếp nhận. Đợi đến khi thần thức của quỷ công tử hoàn toàn đã dung nhập vào quỷ ấn, Vu Miểu Miểu liền vỗ tay một cái lập tức thu hồi trận khế ước.

Không còn trận pháp khế ước nữa, cho dù bé gái muốn đoạt cũng đoạt không nổi.

“Không thể nào, không thể nào!”

Khế ước bị cắt đứt, trạng thái của quỷ công tử và bé gái bắt đầu lưỡng cực phân hóa. Quỷ công tử sau khi đoạt được quỷ ấn thì khí tức không ngừng tăng vọt, còn bé gái ở một bên hơi thở không ngừng tán loạn, tu vi tụt dốc không phanh, ánh sáng màu vàng trong đôi mắt dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ đang giảm xuống, cuối cùng thì biến mất không còn tăm tích.

Sau khi xác định tu vi của cô ta đã sụt giảm, không còn là quỷ tướng nữa. Vu Miểu Miểu lập tức ra chỉ thị cho Oa Oa: “Oa Oa, nuốt cô ta vào bụng.”

Oa Oa đã đợi giây phút này từ lâu, lúc này liền lao đến như một hổ đói.

“Không được qua đây, không được qua đây.” Bé gái hoảng sợ muốn chạy trốn, nhưng lúc này cô ta đâu phải là đối thủ của Oa Oa, rất nhanh đã bị Oa Oa đuổi kịp. Nó đưa tay ra chộp lấy, sức mạnh chiếm đoạt khổng lồ liền tuôn ra.

“Phụ thân cứu con.” Bé gái hô to một tiếng, đồng thời giữa hai lông mày có một tia sáng màu vàng lóe lên, một nguồn năng lượng khổng lồ từ bên trong ánh sáng tuôn ra phóng lên người Oa Oa.

Oa Oa rất ghét con bé này, trông thấy có công kích cũng không né tránh mà hung hăng cắn lên một cái.

“Oanh!”

Ánh sáng màu vàng lóe lên, Oa Oa bị đánh ra ngoài.

“Oa Oa.” Vu Miểu Miểu và quỷ công tử hoảng hốt chạy đến, vào lúc bọn họ đang chú ý đến Oa Oa thì bé gái bị ánh sáng màu vàng kia cuốn đi không còn tung tích.

Đợi đến khi Vu Miểu Miểu bế Oa Oa từ dưới đất lên, chỉ thấy trong miệng nó đang nhai thứ gì đó, trong tay vẫn còn đang xé một thứ khác nữa. Nhìn qua thì không có gì đáng ngại. Cô thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới cẩn thận xem xét thứ trong tay Oa Oa, sau đó liền kinh sợ mà mở to hai mắt.

Vậy mà lại là một trong ba hồn phách của bé gái kia.

“Oa Oa, làm tốt lắm.” Vu Miểu Miểu không nhịn được mà giơ ngón cái lên.

“Xấu xa, đi chết đi chết.” Oa Oa rất không cam lòng kêu lên, con bé xấu xa kia chạy mất rồi.

“Em ăn mất một hồn một phách của cô ta, cô ta không khác gì đã chết.” Vu Miểu Miểu cười nói.

Oa Oa ngẫm nghĩ một chút, sau đó vo vo hồn phách trong tay lại, lập tức nuốt nó vào luôn trong bụng.

Ừm, đây mới gọi là hoàn toàn ăn hết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi