- Thành công rồi. Ngươi thành công rồi.
Âm thanh hưng phấn mơ hồ phát ra từ miệng bảo trư. Hạ Nhất Minh bật cười, trong lòng không kìm nén được niềm vui.
Hắn nghe ra trong âm thanh tiểu tử kia tâm tình vui mừng không chút nào che giấu, thậm chí so với việc hắn tiến giai, tiểu tử kia càng hưng phấn hơn.
Bách Linh Bát, Lôi điện cùng bảo trư đồng loạt bay lại. Ánh mắt bọn họ chăm chú nhìn mảnh màu đỏ kia. Đặc biệt ánh mắt hai đầu Thần thú có chút phức tạp, vừa kinh hỉ vừa hâm mộ mong chờ.
- Tiên dịch thần dược. Chúng ta nhất định phải lấy được Tiên dịch thần dược.
Bảo trư kiên định nói.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, sau khi cảm nhận được chỗ tốt từ nó, nếu nói không động tâm, thuần túy là gạt người.
- Bảo trư. Chờ trận chiến của ta cùng Ngả Đức Văn kết Thúc, chúng ta sẽ tới Thủy Tinh Cung.
Hạ Nhất Minh vui vẻ nói:
- Tới lúc đó thu hoạch được gì phải xem phán đoán của ngươi có chính xác hay không?
Bảo trư lập tức ưỡn thẳng thân thể, cao giọng nói:
- Ngươi yên tâm. Ta cam đoan sẽ không xuất hiện chuyện ngoài ý. Nơi đó còn rất nhiều Tiên dịch thần dược, đủ để chúng ta sử dụng.
Ánh mắt Bách Linh Bát đang nhìn điểm quang mang đỏ tươi thu hồi lại, nói:
- Ngươi đã nắm giữ hoàn toàn ?
Hạ Nhất Minh mỉm cười, gật đầu nói:
- Các ngươi xem.
Bàn tay khẽ động, điểm quang mang kia nhất thời khuếch tán mạnh mẽ. Chỉ nháy mắt nó đã như dung nham cuộn trào ngoài trăm trượng.
Bảo trư vô thức rống lên một tiếng thê lương, theo sau hóa thành quang mang hắc bạch nhanh chóng bay ra khỏi phạm vi quang mang đỏ tươi khuếch tán.
Giáo huấn khi nãy khiến nó vô cùng sợ hãi Sí nhiệt lĩnh vực.
Nhưng Bách Linh Bát cùng Lôi điện vẫn bất động như trước. Bọn họ dĩ nhiên sợ hãi Sí nhiệt lĩnh vực nhưng càng tin tưởng Hạ Nhất Minh hơn. Chỉ cần hắn trong trạng thái tỉnh táo, tuyệt đối sẽ không tổn thương tới họ.
Quả nhiên Sí nhiệt lĩnh vực sau khi khuếch tán ra, bọn họ lập tức cảm nhận được sự khác biệt.
Nhiệt độ mặc dù rất cao nhưng so với trước đây cách biệt một trời một vực. Nhiệt độ này căn bản không cách nào ảnh hưởng tới họ.
Sau khi bay ra xa bảo trư tựa hồ cảm giác được có điều không đúng lập tức quay đầu nhìn lại, nhất thời thấy được Bách Linh Bát cùng Lôi điện bình an đứng trong Sí nhiệt lĩnh vực.
Hơn nữa nhìn bộ dạng hai tên kia cũng không giống như đang chống đỡ.
Kỳ thật Lĩnh vực mặc dù cường đại nhưng không có tác dụng chèn ép Thần đạo cường giả khác không đánh đã nhận thua. Chỉ là mấy người Bách Linh Bát không muốn đối đầu cùng Hạ Nhất Minh nên không dừng lại trong Lĩnh vực của hắn.
Nếu đổi lại là một vị Ngụy thần cảnh cường giả khác, cho dù biết bản thân không địch lại bọn họ cũng có khả năng chống cự.
Bảo trư chớp chớp hai mắt, nhất thời bửng tỉnh. Thân thể nó run lên, lần nữa hóa thành quang mang bắn thẳng về phía Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh tức giận trừng mắt nhìn nó nói:
- Bảo trư. Ngươi không tin tưởng ta hả?
Bảo trư hậm hực chỉ bộ lông đen trắng lẫn lộn trên người, nói:
- Vừa rồi ta bị Lĩnh vực của ngươi thiêu đốt. Ngươi phải bồi thường ta.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu nói:
- Bạch thạch ta chia cho các ngươi rồi. Mặc dù lực lượng trong đó không bằng trước kia nhưng nhiều ít vẫn có hiệu quả.
Bảo trư hừ một tiếng, không biết từ đâu lấy ra Không gian giới chỉ, theo sau bỏ một khỏa Bạch thạch vào miệng.
Bạch thạch quả nhiên là thứ tốt. Cho dù Bách Linh Bát đã sử dụng đa phần lực lượng trong đó đóng cửa thông đạo không gian nhưng năng lượng còn lại vẫn có tác dụng không nhỏ.
Ngay cả với Thần thú, Bạch thạch vẫn thể hiện tác dụng thần kỳ.
Sau khi phục dụng Bạch thạch, thân thể bảo trư lập tức hấp tụ thiên địa lực lượng, chỉ giây lát sau nó đã trở lại hình dạng ban đầu.
Hạ Nhất Minh cúi đầu nhìn xuống, lúc này trên đảo nhỏ xuất hiện tình cảnh không hài hòa chút nào. Bởi tại sườn núi xuất hiện huyệt động cực lớn, trong phạm vi huyệt động này không tồn tại bất cứ vật gì. Cho dù nham thạch cứng rắn cũng không thể thừa nhận Sí nhiệt lĩnh vực trong thời gian dài mà vỡ vụn.
Mặc dù diện tích hoang đảo này không nhỏ nhưng sức phá hoại của Sí nhiệt lĩnh vực thật sự kinh người. Đặc biệt lúc này từ trên cao nhìn xuống càng có thể thấy rõ hơn.
- Người có thể khống chế Sí nhiệt lĩnh vực. Rất tốt.
Bách Linh Bát đột nhiên mở miệng nói, theo sau thấp giọng:
- Bất quá nếu gặp lại Tát Ma Đức, ngươi có thể đánh chết nó hay không?
Hạ Nhất Minh giật mình, sắc mặt nhất thời trầm xuống.
Sau khi thấy thảm họa trên Bồng Lai Tiên Đảo, Hạ Nhất Minh một lòng muốn đề cao thực lực. Bạch Long cũng từng nói qua, khi hắn nắm giữ Sí nhiệt lĩnh vực từ hai kiện thần khí mới có thể chống lại Tát Ma Đức.
Nhưng chống lại là một chuyện, tiêu diệt lại là chuyện khác.
Nghĩ tới thực lực cường đại của Tát Ma Đức cùng Không gian lĩnh vực đặc biệt mà nó nắm giữ, Hạ Nhất Minh không khỏi cảm thấy đau đầu. Không gian lĩnh vực bất luận khi chiến đấu hay chạy trốn đều khiến người ta khó lòng nắm bắt. Mà đối mặt với Ngụy thần cảnh cường giả như vậy, trừ khi bốn người bọn họ liên thủ, nếu không đừng nói tiêu diệt, cho dù đánh bại cũng không thể.
Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh thản nhiên nói:
- Tát Ma Đức vô cùng cường đại, cho dù ta có thể khống chế Sí nhiệt lĩnh vực cũng chỉ ngang với hắn. Bất quá nắm giữ thực lực này, chưa chắc ta có thể đánh bại hắn, càng không cần nhắc tới tiêu diệt.
Ánh mắt Bách Linh Bát đờ đẫn, khẽ gật đầu nói:
- Ngươi không mất lý trí. Nếu đơn đả độc đấu quả thật ngươi không có khả năng tiêu diệt nó. Bất quá nếu chúng ta liên thủ sẽ có khả năng thành công.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh ngưng lại, thấp giọng nói:
- Tát Ma Đức đã quay về phương Tây, làm sao chúng ta tìm được hắn?
Cái mũi dài của bảo trư khẽ chun lại, nói:
- Ta có thể. Trừ khi hắn rời đi quá một tháng, nếu không nhất định ta sẽ tìm được.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh không chút buông lỏng, hắn khẽ nói:
- Phương Tây cũng có Thần đạo cường giả. Nếu bốn người chúng ta tiến vào, chỉ e không có cơ hội liên thủ.
Bảo trư lập tức ngậm miệng. Mặc dù nó tự phụ cùng cao ngạo nhưng cũng biết bản thân. Muốn vây công Tây phương Thần long âm thầm lặng lẽ thì không sao, một khi kinh động tới người khác, khẳng định đám Thần đạo cường giả Tây phương sẽ ra mặt.
Hạ Nhất Minh trầm ngâm một chút, nói:
- Bách huynh. Ngươi có đề nghị gì?
Ánh mắt Bách Linh Bát khẽ chuyển, nói:
- Muốn tiêu diệt Thần long kia cũng không phải không có cơ hội.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ biến, trong đôi mắt hiện lên vẻ kinh ngạc tột độ, ngay cả Lôi điện cùng bảo trư cũng tập trung chú ý.
Thật sự trong lòng tất cả đều biết, với thực lực của Tát Ma Đức đừng nói tại phương Tây, cho dù tại phương Đông chỉ sợ cũng không ai có thể diệt sát nó. Khi Bạch Long xuất hiện chỉ phối hợp cùng bọn hắn xua đuổi Tát Ma Đức bởi ngay cả Đông phương Thần long cũng không nắm chắc có thể lưu lại Tát Ma Đức sở trường Không gian lĩnh vực.
Không ngờ Bách Linh Bát khẳng định có cơ hội tiêu diệt nó...
Nếu những lời này không phải do Bách Linh Bát nói ra, mọi người chưa chắc đã tin tưởng.
- Biện pháp gì?
Hạ Nhất Minh chậm rãi nói.
Bách Linh Bát tỉnh táo nói:
- Khi ngươi ở Tây Bắc có từng tu luyện một bộ đao pháp.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh đôi nhiên sáng ngời, nói:
- Khai Sơn Tam Thập Lục Thức.
- Ba thức liên hoàn cuối cùng trong đao pháp này có tác dụng phá bỏ cùng phong tỏa Không gian lực lượng. Nếu ngươi bất ngờ sử dụng, nhất định sẽ có cơ hội chém chết Tát Ma Đức.
Hai mắt Bách Linh Bát trở lên trong suốt, quang mang lóe lên rõ ràng không giống nhân loại. Đây cũng không phải gã nói nhảm mà là kết quả trải qua quá trình tính toán cẩn thận.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLThức cuối cùng trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức sức phá hoại đừng nói sinh vật bình thường, cho dù Thần thú cũng chết ngay tại chỗ.
Cổ tay khẽ đảo, Kim Cương Đao từ trong Ngũ hành không gian xuất hiện . Thanh đao này do Kim cương thạch cùng huyền thiết đúc lên, dưới ánh mặt trời lóe lên hàn quang khiến lòng người lạnh lẽo.
Thân thể Lôi điện cùng bảo trư khẽ run lên, bằng trực giác chúng cảm nhận rõ ràng sự cường đại cùng sắc bén của bả đao này.
Nếu như thanh đao này xuất hiện chủ phách, khẳng định nó sẽ là một kiện Kim hệ thần khí đỉnh cấp.
- Sát long đoạt phách...
Bảo trư đột nhiên kêu lớn, ánh mắt đảo qua Kim Cương Đao đầy vẻ cuồng nhiệt.
Bất quá nó biết thanh đao này trong tay Hạ Nhất Minh mới có thể phát ra uy lực cường đại nhất.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, nói:
- Long phách của Tát Ma Đức không được. Không qua ngàn năm không có khả năng...
Bảo trư chớp mắt, nhất thời im lặng.
Hồn phách Thần thú mặc dù cường đại nhưng thù rất dai. Nếu may mắn chém chết Tát Ma Đức, hơn nữa đoạt được nội đan của nó, Hạ Nhất Minh cũng tuyệt đối không dám khảm vào Kim Cương Đao.
Có lẽ trải qua ngàn năm, oán thù trong nội đan phai nhạt bới mới có hi vọng khảm nạm vào thần binh, biến nó trở thành thần khí chân chính như Ngũ Hành Hoàn trong tay Hạ Nhất Minh.
Truyện hay