Người mặc áo choàng cũng không phản bác lại lời của đối phương, mà chỉ lẳng lặng nhìn hắn, tựa hồ đang quát sát nhất cư nhất động của hắn.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn qua hai người bọn họ, trong lòng xuất hiện nghi vấn, bọn họ đều ẩn dấu chân diện mục, đây là một việc không bình thường.
Khôi lỗi dù sao cũng không giống với nhân loại, cho dù là luyện chế được khôi lỗi tốt tới đâu thì vẻ mặt của nó cũng không thể giống người bình thường. Bọn họ cất giấu khuôn mặt vào trong bóng tối chẳng lẽ là để tránh cho người khác nhìn ra được sơ hổi.
Tâm niệm hơn động, Hạ Nhất Minh bỗng nói:
- Các hạ giấu đầu giấu đuôi chẳng lẽ cũng là một khôi lỗi sao?
Nam tử đeo mặt nạ lạnh lùng trào phúng cười nói:
- Ánh mắt của ngươi rất không tồi, ta cũng vậy. Là một khôi lỗi.
Cũng không thấy hắn có bất cứ động tác gì, nhuwg chiếc mặt nạ đang đeo trên mặt nhất thời bạo liệt. Hai mắt Hạ Nhất Minh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ẩn dấu đằng sau chiếc mặt nạ, chỉ thấy đây là một khuôn mặt đờ đẫn, khong có nửa điểm của nhân loại. Khuôn mặt này mặc dù rất xa lạ, nhưng vể mặt của nó lại không có gì là xa lạ với Hạ Nhất Minh.
Vẻ mặt của Vũ gia lão tổ cũng luôn giống như vậy, cho tới bây giờ nó không hề có vẻ vui mừng, bi thương, hay tự hỏi.
Quay đầu lại nhìn người mặc áo choàng, hắn do dự một chút rồi cũng tháo chiếc mũ trùm đầu xuống, hơn nữa thuận tay vứt đi.
Đây là một khuôn mặt của người phương Đông, nhìn qua thì có chút anh tuấn, có bộ dáng của một trung niên hán tử. Bất quá cùng với người đối diện với nhau, vẻ mặt của người này cũng không có bất cứ biến hóa nào.
Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi khí lạnh, nguyên lai hai người này đều là khôi lỗi, hơn nữa là những khôi lỗi đáng sợ nhất.
Ở trong Hạ gia trang, Hạ Nhất Minh cũng để ở đấy một con thần đạo khôi lỗi, nhưng con khôi lỗi này tương đối khô khan, khi không có ai ra lệnh thì phảng phất như một khúc gỗ, chẳng bao giờ chịu nhúc nhích.
Đây là ấn tượng của Hạ Nhất Minh về khôi lỗi, không chỉ có hắn như thế, mà tất cả các cường giả đường thời đều vậy. Khôi lỗi dù sao cũng không phải là nhân loại, không thể cùng nhân loại đánh đồng với nhau. Nhưng mà, hai con khôi lỗi trước mắt này đã vượt qua khỏi tri thức của hắn về khôi lỗi. Khi hai con khôi lỗi này dùng cái gì đó che lấp đi khuôn mặt của mình, thì bộ dạng và cử chỉ của nó giống hệt loại người không có gì khác biệt.
Đến tận đây, Hạ Nhất Minh đã hiểu được vì sao tu vi võ đạo của bọn họ chỉ là Hư Thần cảnh, nhưng cảnh giới võ đạo lại cường đại tới mức đáng sợ như vậy.
Hư Thần cảnh có thể phá vỡ Thế Giới lực, chuyện này cũng chỉ có thể xảy ra trên người hai con khôi lỗi mà thôi.
Người mặc áo choàng thở dài một tiếng nói:
- Ta hiểu được rồi, nguyên lai ngươi vì mình mà chuẩn bị hai con khôi lỗi.
Lúc hắn nói những lời này ngữ khí thì rất cảm khái, nếu chỉ nghe bằng lỗi tai thì trong đầu sẽ hiện lên hình ảnh một người đang có vẻ mặt như cảm khải và bừng tỉnh. Chỉ là trên thực tế, vẻ mặt của người mặc áo choàng lại không có bất cứ biến hóa gì.
Trách không được hai người bọn họ lại ẩn dấu khuôn mặt thật của mình, nếu như không phải làm vậy thì chỉ sợ bất cứ kẻ nào liếc mắt là cũng nhìn ra sự khác thường.
Người đeo mặt nạ đáp:
- Không sai, ta chuẩn bị cho mình hai con khôi lỗi thế thân, vốn chỉ làm cho vui nhưng không ngờ hôm nay lại phải sử dụng tới.
Người mặc áo choàng hừ lạnh một tiếng, thanh âm của hắn đột ngột vang lên trong tai Hạ Nhất Minh.
- Ta đã tính sau, nguyên lai người này còn một con khôi lỗi ở đây, nếu hắn có khôi lỗi trợ giúp thì thực lực chắc chắn tăng lên rất nhiều, trong hoàn cảnh này ta và ngươi đã không thể chống lại. Đợi lát nữa ta cuốn lấy hắn, ngươi lập tức rời đi, sau khi chạy thoát thì tới bên cạnh ta ở Hỏa Diệm Sơn, như vậy sẽ giữ được bình an.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh mơ hồ thay đổi, người mặc áo cHSu khi thừa nhận là khôi lỗi của Thần Long, không ngờ lại lập tức muốn bản thân hắn phải chạy trốn. Hiển nhiên, khôi lỗi có tồn tại hay không sẽ ảnh hưởng rất lớn tới thực lực của đối phương.
Bất quá, làm cho Hạ Nhất Minh cảm thấy không hiểu, nếu người đeo mặt nạ không ở đây thì Thần Long tới đây định tìm người nào?
Ý niệm này vừa xẹt qua trong đầu lập tức biến mất, Hạ Nhất Minh cũng truyền âm lại nói:
- Chúng ta thật sự không có bất cứ phần thắng nào sao?
- Không có. - Người mặc áo choàng không chút do dự nói:
- Trừ khi ngươi có thể đem Thế Giới lực của Hải Thị Thận Lâu dung nhập vào bản thân, nếu không thì căn bản không thể ở trong Huyết Sát Quang Ám Đại Trận chiến thắng được hắn. Cho nên khi ta vừa ra tay, ngươi hãy lập tức rời đi.
Vừa dứt lời, thân hình người mặc áo choàng đã động, lao nhanh về phía người đeo mặt nạ.
Lúc này đay hắn cũng không giữ lại thực lực nữa, uy lực của Hư Thần cảnh cường giả bị hắn hoàn toàn kích phát ra, hơn nữa còn mơ hồ đột phá cực hạn.
Hạ Nhất Minh biết, người mặc áo choàng nhất định đã sử dụng một loại thủ pháp thần kỳ để kích phát toàn bộ tiềm năng của khôi lỗi, cho nên mới có thể trong thời gian ngắn thi triển thực lực cường đại như vậy.
Nhưng mà, người đeo mặt nạ ở đối diện cũng không tỏ vẻ gì mà chỉ cười giễu cợt nói:
- Đã yếu còn cố tỏ ra nguy hiểm...
Hắn nhẹ nhàng vung tay lên, những tơ máu và Quang Ám lực ở xung quanh Thần Chi Đảo nhất thời vọt tới, trong nháy mắt bao vây lấy hai người bọn họ vào bên trong.
Ở trên Thần Chi Đảo vốn không có bất cứ tơ máu nào xuất hiện, phảng phất như trên đây có một loại lực lượng nào đấy khiến cho nó phải sợ hãi không dám tới gần. Nhưng một khắc này, cỗ lực lượng đó biến mất, cho nên tơ máu dùng tốc độ nhanh nhất của mình tiến nhập vào Thần Chi Đảo, chỉ trong nháy mắt đã hình thành một cái kén màu đỏ tưới.
Một tiếng quát lớn vang lên, lực lượng cường đại tràn ngập trên Thần Chi Đảo, Hạ Nhất Minh thậm chí còn cảm nhận được vách núi đang dần sụp đổ.
Mặc dù không nhìn thấy được cảnh hai người giao thủ, nhưng dù là kẻ ngu ngốc cũng biết, trong hoàn cảnh này mà động thủ thì người mặc áo choàng chắc chắn sẽ bại, hơn nữa một khi thua thì tỷ lệ tử vong vô cùng cao.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnKhẽ mấp máy môi, Hạ Nhất Minh hơi do dự một chút, hắn lập tức xoay người, nói:
- Chúng ta đi....
Bảo Trư và Bạch Mã Lôi Điện vốn cùng với hắn có tâm linh tương thông, cho nên cũng nghe được lời truyền âm của người đeo mặt nạ, mà Bách Linh Bát lại càng nghe lời hắn. Mọi người lập tức xoay người rời đi, nếu như gia nhập vào cuộc chiến thì cả ba người nhanh chóng lao thoát ra ngoài. Chỉ một khắc sau bọn họ đã tiến nhập vào trong vùng tơ máu đầy trời bên ngoài Thần Chi Đảo.
Nhưng mà lúc này một đạo thanh âm đột nhiên vang lên quanh quẩn bên cạnh bọn họ.
- Để các ngươi tiến vào nơi này dễ dàng như vậy nhưng muốn rời đi thì không thể. - Trong thanh âm còn tràn ngập sự cảm thán:
- Phương Đông không ngờ lại xuất hiện một thiên tài như vậy, tuổi còn nhỏ mà tu vi đã đạt tới bậc này, nếu như hôm nay để cho ngươi rời đi thì ngày sau chắc chắn sẽ là nỗi lo lắng trong lòng của ta.
Hạ Nhất Minh và hai đầu thần thú dừng lại, nhưng mà với tu vi võ đạo của bọn họ cũng không thể xác định được thanh âm đó từ nơi nào mà đến.
Nó phảng phất như đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung, như chủ nhân của thanh âm này có mặt ở khắp mọi nơi.
Đây là Thế Giới lực lượng, hơn nữa người vận dụng nó tương đối thuần thục.
Hai hàng lông mày Hạ Nhất Minh khẽ nhướng lên, nói:
- Muốn tính mạng của Hạ mỗ chỉ sợ là không dễ dàng như vậy.
Thanh âm nọ phát ra hai tiếng cười nhạo rồi nói:
- Ta sẽ không giết ngươi, cho nên ngươi hãy bó tay chịu trói.
Khóe miệng Hạ Nhất Minh nhếch lên lộ vẻ khinh miệt, lời nói này của đối phương hắn không hề cảm thấy tin tưởng.
Nhưng mà đối phương dường như cảm giác được tâm tư của hắn, nêu nói tiếp:
- Ta muốn lưu tính mạng ngươi lại để giúp ta luyện đan.
Hạ Nhất Minh chợt rùng mình, trong đầu nghĩ ngay tới việc Thần Long đang làm. Sắc mặt hắn thay đổi nói:
- Ngươi muốn luyện đan dược gì?
- Đương nhiên là đan dược mà Ngũ Hành lão tổ đang luyện chế. - Thanh âm kia không chút do dự đáp lại:
- Một mình hắn không thể thành công, thì ta cũng không thể, nhưng trong hai chúng ta chỉ cần ngươi tương trợ một người thì kết quả sẽ khác.
Hạ Nhất Minh khẽ mỉm cười nói:
- Chẳng lẽ các hạ tin tưởng Hạ mỗ có năng lực trợ giúp Thần Long hoặc các hạ sao?
- Tu vi võ đạo của ngươi mặc dù không cao, nhưng ngươi lại có được tiên thiên Ngũ Hành thân thể, và Quang Ám thân thể, cho nên chỉ có ngươi mới có thể cùng chúng ta liên thủ luyện chế đan dược. - Trong thanh âm của người nọ tràn ngập vẻ hấp dẫn:
- Chỉ cần ngươi trợ giúp ta luyện chế đan dược, ta sẽ toàn lực trợ giúp ngươi, cho ngươi trở thành chủ nhân duy nhất của phương Đông và phương Tây.
Tâm tình Hạ Nhất Minh bị dao động mạnh, bất quá ánh mắt hắn lập tức trở nên ác liệt, hắn nói:
- Các hạ nói thật dễ nghe, nhưng tựa hồ các hạ đã coi Hạ mỗ là một kẻ ngu a.
- Ta có thể thề với linh hồn chi hỏa của mình, chỉ cần ngươi giúp ta như vậy sau khi luyện chế thành công đan dược thì sẽ toàn lực trợ giúp ngươi thành kẻ đứng đầu trong thiên hạ. - Một cỗ thanh âm trang nghiêm đột nhiên vang lên tràn ngập trong không gian.
Đây là thanh âm vọng ta từ sâu trong linh hồn, luồng thanh âm này cũng không chỉ vang lên ngoài ngoại giới, hơn nữa nó còn xuất hiện ở trong đầu của người khác. Không hiểu sao, trong lòng Hạ Nhất Minh không hề có sự hoài nghi đối với lời nói này.
Hắn biết, đây cũng không phải do đối phương sử dụng công pháp thần kỳ để gây nên, mà là hắn sử dụng Linh Hồn lực lượng để thề, cho nên mới đạt được hiệu quả như vậy.
Hít sâu một hơi, Hạ Nhất Minh nói:
- Ngài vì đồ vật nầy chẳng lẽ ngay cả Quang Minh Thần Điện và Hắc Ám Hội Nghị cũng vứt bỏ sao?
- Chúng nó là do ta tự tay sáng tạo lên, cho dù ta tự mình hủy đi cũng không sao cả. - Thanh âm nọ trầm ngâm trong chốc lát nói:
- Đương nhiên, nếu như ngươi có thể tha thứ cho bọn chúng, như vậy ta sẽ để cho bọn chúng trở thành thủ hạ và người hầu trung thành nhất của ngươi.
Đến tận lúc này Hạ Nhất Minh mới rung động thật sự, tâm tình của hắn lúc này khó có thể hình dung được. Qua câu trả lời của đối phương, hắn có thể xác định, hai vị Chân Thần Cảnh cường giả của nhân tộc chưa phải đã ngã xuống. Bọn họ sử dụng bí pháp vô thượng để sống qua mấy ngàn năm.
Trong đó, một người thì không tiếc đại giới ẩn thân trên Thần Chi Đảo, từ trước cho tới nay vẫn bế quan không hỏi sự đời.
Còn một người lại hóa thành thiên hạ đệ nhất thần thú - Phương Đông Thần Long, thống lĩnh đông đảo thần đạo cường giả mở ra không gian thông đạo tiến vào vùng Tử Vong Chi Địa.
Kỳ thật Hạ Nhất Minh khi cảm nhận được thực lực chính thức của Thần Long hắn đã sớm có nghi ngờ, nhưng mà những nghi ngờ đó vẫn còn rất mù mịt, cho nên hắn vẫn không dám xác định.
Nhưng lúc này, hắn cuối cùng đã tin tưởng, chuyện khó tin này cũng không chỉ nằm trong phán đoán của hắn, mà còn phát sinh ra....
Truyện hay