VŨ THẦN

Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi:
- Chiêm huynh! Người này có phải cùng sư môn với Mộc Tẫn Thiên hay không?
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng cảm nhận được năng lượng băng hệ tràn ngập không gian, Chiêm Thiên Phong cũng chẳng biết nói thế nào. Lão thở dài một tiếng, nói:
- Đúng là người đến từ phương Bắc. - Hắn hừ nhẹ một tiếng, tiếng nói trở nên âm trầm:
- Hạ huynh cứ yên tâm! Nếu là người phương Bắc thì ở Khai Vanh quốc cũng không dám làm gì đâu.
Lời nói của lão hết sức tự tin. Sự tự tin đó cũng liên quan tới một ước định của hai cường giả. Nhưng hắn vừa mới nói xong. Hai người liền cảm ứng được hơi thở mạnh mẽ đó đột nhiên tăng vọt.
Ở cảnh giới Bách tán thiên, mặc dù có thể dựa vào cảm nhận tiên thiên chân khí thay đổi mà biết được năng lực của đối phương mạnh hay yếu. Nhưng cảm giác đó so với cường giả Nhất đường thiên vẫn còn kém xa.
Khi đã trở thành cường giả Nhất đường thiên, năng lượng có trong ba trăm sáu mươi khiếu huyệt trong người sẽ không phân tán mà hoàn toàn ngưng đọng. Ưu thế của nó cũng không chỉ thể hiện ở mật độ chân khí mà điều chủ yếu đó là người ta có thể khống chế được thân thể, bắt đầu hòa hợp làm một với thiên địa linh khí.
So với cường giả Nhất đường thiên, đám đại sư Bách tán thiên cũng chỉ như một đứa trẻ mới chạm tới thiên địa linh khí mà thoi. Bọn họ vẫn chưa có năng lực giao tiếp với thiên địa linh khí. Chỉ khi đạt tới Nhất đường thiên mới có thể đem lực lượng trong khiếu huyệt nối thông thành một đường liên tục, chính thức hòa hợp với thiên địa linh khí.
Cũng bởi nguyên nhân này mà cường giả Nhất đường thiên mới có thể cảm nhận được sự dao động của năng lượng từ cách cả trăm dặm. Vì thế có thể đoán được có người dựa vào hàn khí mà đột phá Nhất đường thiên.
Tuy nhiên, tiếng hét của Hạ Nhất Minh mặc dù lớn, nhưng bởi vì nó không tác động đến thiên địa linh khí nên Trác Vạn Liêm mới không nghe thấy.
Vào lúc này, hàn khí trên người Trác Vạn Liêm phát ra mạnh mẽ. Hắn cảm nhận chính xác phương hướng hai người sau đó nhanh chóng lao tới. Hạ Nhất Minh cảm thấy hết sức hài hước còn Chiêm Thiên Phong lại cảm thấy tức giận. Những lời lão vừa nói ra chẳng khác nào tát thẳng ngay vào mặt mình.
Cảm nhận được sự châm biếm trong mắt Hạ Nhất Minh, Chiêm Thiên Phong hơi khép mắt, trầm giọng, nói:
- Hạ huynh yên tâm! Nếu người này không phải đến đây để gây hấn thì thôi. Còn nếu hắn đến khiêu chiến với ngươi, lão phu sẽ tự tay đuổi đi.
Có được lời hứa của lão, Hạ Nhất Minh cảm thấy hết sức yên tâm. Dù sao, hắn mới bước vào Nhất đường thiên cũng chưa thể so sánh với mấy lão già này được. Nếu được lựa chọn, hắn vẫn chưa muốn động thủ cùng mấy người này. Ít nhất cũng phải để cho hắn lĩnh ngộ thêm mấy lần nữa mới được.
Nếu Chiêm Thiên Phong mà biết được suy nghĩ trong lòng hắn, chắc chắn lão sẽ cười rơi cả hàm. Chuyện đốn ngộ làm sao mà lại dễ dàng như thế được chứ? Đúng là nằm mơ.
Trong lúc, mỗi người đều đang theo đuổi những suy nghĩ của mình, Trác Vạn Liêm đã tới bên ngoài ngôi chùa. Hắn không hề dừng lại, tiếp tục vọt qua tường lao thẳng tới căn phòng của họ.
Chiêm Thiên Phong lạnh lùng nói một câu. Hạ Nhất Minh hơi giật mình, ngẫm lại mới rõ. Thì ra lão mở miệng mắng:
- Mọi rợ phương Bắc.
Hạ Nhất Minh suy nghĩ, người này là cường giả Nhất đường thiên. Biết rõ nơi này có hai cao thủ cùng đẳng cấp vậy mà chẳng thèm giữ lễ, cứ thế xông vào. Đúng là một kẻ không có lễ phép, vô cùng lỗ mãng.
Cánh cửa gian phòng không có gió mà tự động mở ra. Ngay lập tức một luồng hơi lạnh nhanh chóng ập vào trong phòng. Trác Vạn Liêm tự tiện đi vào. Hắn coi nơi đây chẳng khác gì nhà của hắn, hết sức thoải mái.
Chiêm Thiên Phong hừ lạnh một tiếng. Mặc dù trong lòng lão thầm than lại đụng phải một kẻ thế này. Nhưng lúc này, lão đã ở vào thế cưỡi hổ, cho dù có đau đầu tới đâu cũng phải ra tay mà ngăn cản.
Đột nhiên, trên người lão, năng lượng sinh mệnh nhanh chóng bộc phát. Nguồn năng lượng mạnh mẽ khiến cho căn phòng của lão trong nháy mắt giống như đang bước vào mùa xuân. Hơi lạnh đang tràn ngập trong phòng bị đè nén xuống đến mức thấp nhất.
Hai mắt Hạ Nhất Minh lóe sáng. Hắn biết Chiêm Thiên Phong tu luyện Thủy, Mộc công pháp. Nhưng có thể phát huy năng lượng sinh mệnh trong Mộc hệ công pháp đến mức này, mang tới cho người khác cảm giác ấm áp như mùa xuân thì ngay cả hắn cũng không làm được.
Cuối cùng, Trác Vạn Liêm lộ vẻ kinh ngạc. Ánh mắt hắn nhìn Chiêm Thiên Phong có phần tôn kính.
Khí thế của hai người đang giao phong với nhau, nhưng công pháp của cả hai cũng hoàn toàn đối nghịch với nhau. Một người tỏa ra hơi thở tử vong lạnh lẽo. Còn một người lại mang tới cảm giác của sự sống ấm áp.
Trác Vạn Liêm mặc dù rất mạnh nhưng khi khí thế tiếp xúc với đối phương liền rơi vào thế hạ phong. Lúc này, hắn hết sức tập trung.
- Khai Vanh quốc, Chiêm Thiên Phong ...
- Không sai! Đúng là lão phu. Xin thỉnh giáo các hạ là ai?
Trác Vạn Liêm ngửa đầu, hãnh diện, nói:
- Ta là Trác Vạn Liêm! Không biết Chiêm huynh có nghe nói hay không?
Chiêm Thiên Phong nhăn mặt. Hắn hơi gật đầu, nói:
- Bắc Cương Chi Hổ! Xưng hùng phương bắc hai mươi năm, không ngờ lại có được cơ hội gặp tại đây.
Trác Vạn Liêm cười hắc hắc, nói:
- Chiêm Thiên Phong! Lần này ta tới đây cũng không phải muốn gây sự với Khai Vanh quốc. Hy vọng ngươi không nhúng tay vào.
Chiêm Thiên Phong ngoài mặt vẫn thản nhiên, nhưng trong lòng hết sức tức giận. Hơn mười năm qua, đây là lần đầu tiên có người dám đứng trước mặt hắn nói như vậy.
- Trác Vạn Liêm! Nếu ngươi từ phương Bắc tới, chẳng lẽ không biết ước hẹn giữa hai nơi hay sao? - Lão cố gắng dìm cơn tức, nói.
- Tất nhiên là ta nhớ. - Trác Vạn Liêm đảo mắt, nói:
- Có điều, làn này tới đây cũng không phải để khiêu chiến các hạ. Ta tới để báo thù cho sư đệ.
Chiêm Thiên Phong tức giận, hừ một tiếng, nói:
- Đừng có mà nói láo! Lệnh sư đệ là hộ quốc đại sư của Đồ Phiên quốc. Nếu có việc gì thì đã có Đồ Phiên quốc ra mặt cho hắn. Cần gì phải đến lượt ngươi.
Đôi mắt Trác Vạn Liêm chợt lóe sáng. Hắn đột ngột quay đầu, nói:
- Ngươi là Hạ Nhất Minh phải không? Còn trẻ như vậy mà đã là cường giả Nhất đường thiên, quả là thiên tài.
Hạ Nhất Minh cười dài, nói:
- Quá khen! Các hạ có gì chỉ giáo thì cứ nói thẳng ra đừng có vòng vo làm gì cho mệt.
Hai mắt Trác Vạn Liêm sáng ngời, nói:
- Tốt! Đã vậy, lão phu cũng nói thẳng luôn. Nghe nói các hạ vừa mới chỉ điểm một chút cho sư đệ, nên Trác mỗ cũng muốn được lãnh giáo.
Chiêm Thiên Phong đang định nói thì Hạ Nhất Minh đã cao giọng:
- Tốt! Nếu Trác huynh đã có nhã hứng, Hạ mỗ sẽ tận sức mà bồi tiếp.
Chiêm Thiên Phong ngẩn người, nói:
- Hạ huynh! Ngươi...
Hạ Nhất Minh cười ha hả, nói:
- Từ lâu đã nghe thấy Băng hệ thần công của phương bắc. Hôm nay, có cơ hội được gặp làm sao lại bỏ qua dễ dàng như thế được.
Chiêm Thiên Phong do dự một chút, cuối cùng cũng không khuyên bảo nữa. Trác Vạn Liêm thì hết sức vui mừng. Mắt hắn lóe lên, nói:
- Nếu Hạ huynh đã muốn, vậy thì xin mời.
Thân hình Hạ Nhất Minh lóe lên, rời khỏi gian phòng. Hắn nói to:
- Trác huynh! Chúng ta ra ngoài tỷ thí đi. Đừng để phá hỏng nơi đây/
Hắn hiểu rất rõ năng lực của đám tiên thiên cường giả. Nếu mà dốc hết sức, sẽ phá hủy toàn bộ nơi này. Vì thế, hắn mới cố ý rời sang chỗ khác.
Hai vị Nhất đường thiên cường giả không hiểu suy nghĩ trong lòng hắn. Lúc này, hắn vừa mới bước vào Nhất đường thiên, vẫn còn đang hết sức hưng phấn. Trong lòng hắn rất muốn được đánh một trận với cường giả khác. Đề nghị của Trác Vạn Liêm đã khiến hắn động tâm. Có được sự bảo hộ của Chiêm Thiên Phong, nếu hắn không nhân cơ hội thì chẳng lẽ để người khác chửi là ngu hay sao?
Tốc độ của ba cường giả Nhất đường thiên cực nhanh. Thoáng cái bọn họ đã ra tới ngoại thành tới một khu vực hoang vắng.
Hạ Nhất Minh ngừng lại. Hắn đảo mắt một vòng, vô cùng hài lòng với vị trí này.
Xoay người, hắn cao giọng nói:
- Trác huynh! Mời.
Trác Vạn Liêm cười ha hả. Đến lúc này, hắn cũng có một chút hảo cảm đối với Hạ Nhất Minh. Ban đầu, khi nghe Chiêm Thiên Phong nói, hắn còn tưởng không có cơ hội. Chẳng ngờ, Hạ Nhất Minh lại tiếp nhận khiêu chiến của hắn. Bản thân hắn là một người thô lỗ, nên khi nhìn thấy Hạ Nhất Minh thẳng thắn như vậy liền nảy sinh hảo cảm.
- Hạ huynh! Ngươi cẩn thận đấy. - Trác Vạn Liêm cao giọng, nói:
- Mỗ cũng tu luyện băng hệ công pháp nhưng uy lực lớn hơn sư đệ rất nhiều.
Hạ Nhất Minh gật đầu. Điều này mà không nghĩ ra được thì hắn còn đứng chân được ở đây nữa không?
Dứt lời, Trác Vạn Liêm đã vọt tới.
Giữa bọn họ có một khoảng cách nhất định. Nhưng khi Trác Vạn Liêm vọt tới lại khiến cho Hạ Nhất Minh nghe thấy nhưng tiếng động giống như một quả cầu bằng tuyết đang lăn tới.
Từ trên cao xuất hiện một điểm đen từ từ đè xuống. Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng lên, nhìn chăm chú vào đối phương, trong lòng vô cùng tỉnh táo. Hắn không hề né tránh mà đề tụ toàn bộ chân khí trong cơ thể.
Hai tay của hắn phát ra một chút ánh sáng màu vàng. Ba trăm sáu mươi khiếu huyệt trong cơ thể mở ra một lượng lớn chân khí. Chúng quyện lại với nhau thành một khối vững chắc, không thể phá vỡ. Hắn chủ động lao về phía quả cầu tuyết.
Một tiếng nổ lớn vang lên. Cả hai đều lui lại phía sau. Song chưởng của Hạ Nhất Minh thu về. Mặc dù vừa phá vỡ được công pháp của đối phương, nhưng một quyền của hắn cũng chẳng còn chút lực nào, không thể tiến thêm được một bước.
Có điều, một quyền của hắn cũng không hề uổng phí. Quả cầu tuyết to lớn trong nháy mắt đã bị đánh nát. Nguồn: http://truyenfull.vn
Mặc dù lần giao phong này cả hai ngang nhau. Nhưng nét mặt mỗi người lại có vẻ bất đồng.
Hạ Nhất Minh sử dụng vũ kỹ mạnh nhất của hắn - Khai Sơn Tam Thập Lục Thức. Công pháp này của hắn vận dụng Kim hệ vô cùng nhuần nhuyễn. Cho dù trong hoàn cảnh phải đối mặt với cường giả Nhất đường thiên cũng không hề thua kém. Sau một kích đó, lòng tin của hắn tăng lên rất nhiều, khí thế trên người càng lúc càng mạnh mẽ.
Còn Trác Vạn Liêm sau khi lùi lại, sắc mặt có chút khó coi.
Quả cầu tuyết là do hắn tu luyện một loại công pháp đặc thù. Khi thi triển công pháp này theo thời gian, uy lực càng lúc càng lớn. Nó giống như tuyết trên núi vậy. Lúc ban đầu, chỉ là một cục tuyết nhỏ nhưng lăn từ trên đỉnh núi xuống đến chân núi liền biến thành một quả cầu tuyết khổng lồ. Nó có thể đè bẹp bất cứ người nào cản đường.
Hắn thi triển công pháp này, trong lòng chắc mẩm Hạ Nhất Minh sẽ phải chịu thiệt thòi. Chẳng ngờ, ánh mắt Hạ Nhất Minh hết sức tinh tế đã nhìn thấu sự đặc biệt trong công pháp của hắn, không cho hắn thời gian tích lực.
Hạ Nhất Minh huýt sáo một tiếng. Sau quyền đầu tiên, lòng tin của hắn tăng mạnh. Song quyền đan chéo, vọt tới. Đối mặt với Trác Vạn Liêm, hắn lựa chọn chủ động tấn công.
Hai thân hình quấn lại với nhau. Thanh ấm va chạm liên tiếp vang lên. Lúc này, hai vị tiên thiên cường giả lựa chọn cứng đối cứng.
Chiêm Thiên Phong vẫn thản nhiên, cười cười. Nhưng trong lòng lão lại đang cực kỳ đố kỵ.
Hạ Nhất Minh chỉ mới vừa bước vào cảnh giới Nhất đường thiên. Theo lý thì ba trăm sáu mươi khiếu huyệt của hắn mới được đả thông không lâu, chưa hề được củng cố. Trong tình hình đó, cho dù hắn có đề tụ chân khí toàn thân cũng không thể chiến đấu trong một thời gian dài.
Ít nhất, phải qua khoảng chục năm khổ tu mới có thể ổn định toàn bộ kinh mạch.
Điều này chính là đúc kết của bao cường giả Nhất đường thiên.
Nhưng biểu hiện của Hạ Nhất Minh lại khiến cho người khác không thể tin được.
Trác Vạn Liêm được mệnh danh là Bắc Cương Chi Hổ. Mười lăm năm trước hắn đã đột phá Nhất đường thiên. Trải qua hơn chục năm củng cố kinh mạch mới phá quan mà ra. Có thể nói, hơn mười năm, khiếu huyệt trong cơ thể Trác Vạn Liêm đã được củng cố chắc chắn. Vì vậy, hắn mới có thể ra tay liên tục không ngừng nghỉ.
Nhưng Hạ Nhất Minh lúc này cũng không hề kém.
Hắn chẳng thèm dùng thủ đoạn lấy yếu tránh mạnh để đối chiến. Các chiêu thức đều đề tụ chân khí lấy cứng chọi cứng. Vậy mà, hắn vẫn không hề rơi vào thế hạ phong.
Trong đầu Chiêm Thiên Phong đột nhiên có ý nghĩ, các khiếu huyệt trong người Hạ Nhất Minh chẳng lẽ không hề quán thông?
Tuy nhiên, ý nghĩ này vừa xuất hiện liền bị hắn gạt bỏ. Bởi từ trước đến nay chưa từng có sách nào ghi lại chuyện đó. Mà Chiêm Thiên Phong cũng chẳng tin Hạ Nhất Minh lại có chuyện nghịch thiên như vậy.
Hai người Hạ Nhất Minh giao chiến đều dùng thủ đoạn lấy cứng đối cứng. Trong khoảng không quanh hai người, quyền phong rít lên ầm ầm. Kình khí phát ra từ chưởng phong của hai người phá nát toàn bộ quanh cảnh xung quanh đó.
Đặc biệt trên người Trác Vạn Liêm tản ra một luồng hàn khí, chầm chậm phủ hết cả không gian xung quanh. Trong vòng mấy chục thước, bất kỳ người nào đứng đó cũng đều cảm thấy rét run. Máu trên người rất dễ bị đông cứng.
Nhưng Hạ Nhất Minh lại không hề có cảm giác đó. Trong người hắn đang sục sôi nhiệt huyết chiến đấu.
Giao chiến cùng với cường giả Nhất đường thiên mà vẫn không rơi vào thế hạ phong, lòng tin của hắn tăng lên rất nhiều. Thực lực của hắn đã phát huy hơn trăm phần trăm. Kim hệ chân khí đã được hắn phát ra tới cực hạn.
Trên tay hắn, Khai Sơn Tam Thập Lục Thức liên tục thi triển. Mỗi một quyền, một chưởng ngoài luồng chân khí khổng lồ còn kèm niềm tin mãnh liệt.
Đây là người đầu tiên mà Hạ Nhất Minh gặp có thể trong trường hợp hắn sử dụng Khai Sơn Tam Thập Lục Thức mà lấy cứng chọi cứng. Hơn nữa, biểu hiện của Trác Vạn Liêm mặc dù mạnh mẽ nhưng cũng chẳng áp đảo được hắn. Nguyên nhân chính là vì hai người đối chiến với nhau nhưng vẫn hoàn toàn tương đương. Cho nên Hạ Nhất Minh mới có cảm giác như thế.
Đột nhiên, Hạ Nhất Minh huýt sáo một tiếng. Thân pháp biến đổi, kèm theo quyền pháp thi triển cũng nhanh chóng biến hóa.
Kim, Mộc, Thủy, Thổ, Hỏa....
Ngũ hành công pháp được hắn thi triển như nước chảy mây trôi. Hắn chẳng có để ý xem đó là loại công pháp nào mà cứ tùy tiện sử dụng. Nhưng mỗi lần ra tay đều hết sức chính xác, khắc chế công pháp của Trác Vạn Liêm.
Hơi lạnh tràn ngập trong không khí chầm chậm biến mất. Chân khí ngũ hành của Hạ Nhất Minh lưu chuyển xua tan hàn khí.
Thực lực hai người tương đương, dưới tình huống không có ngoại lực tác động thì ngũ hành công pháp có thể khắc chế được phần lớn mọi loại công pháp. Sau khi Hạ Nhất Minh thi triển ngũ hành công pháp một cách thuần thục, hàn khí ngập trời trong nháy mắt thu lại.
Trác Vạn Liêm có chút bối rối. Cuối cùng, hắn quát lớn:
- Hạ Nhất Minh! Cẩn thận đấy.
Hạ Nhất Minh rùng mình. Nếu đối phương đã nói vậy thì chắc chắn hắn sắp thi triển tuyệt chiêu. Hiển nhiên hắn cũng không dám chậm trễ.
Trác Vạn Liêm bay ngược về phía sau, vỗ vào lưng một cái. Sau lưng hắn có một cái túi da. Bị hắn vỗ một cái liền vỡ ra...
Hơi rượu thơm mát nhanh chóng lan rộng trong không trung.
Hạ Nhất Minh ngơ ngác. Hắn không biết đối phương định làm gì. Chẳng lẽ túi rượu của đối phương có điều gì đặc biệt hay sao?
Trong lúc hắn còn ngơ ngác. Trác Vạn Liêm duỗi tay, số rượu đang bay trong không trung như tìm được chỗ chảy hết vào tay hắn.
Sau đó, số rượu nhanh chóng đóng băng. Lập tức, trên tay Trác Vạn Liêm xuất hiện một thanh kiếm bằng băng.

Bình luận


S
Sam Sung
28-03-2023

Truyện hay

Q
Quang Trinh
28-03-2023

chuyện này có tên khác kg ad

Đức Phong Đồng
28-03-2023

Toàn những mô tuýp truyện y hệt nhau.

T
Tấu hài online
28-03-2023

Hệ thống tu lyện

C
chien nguyen
28-03-2023

chuyện toàn giống nhau

T
Thảo Lê
28-03-2023

Bác có thể luôn chương dc ko ạ

N
Ngoc Anh Nguyen
28-03-2023

Xin cảnh giới võ học bộ truyện này với.

T
Tuyet Tran
28-03-2023

truyện chữ vẫn hay hơn truyện tranh

B
BìnhĐạiSoái
28-03-2023

hay lắm anh ơi

L
le duythanh
28-03-2023

Hay a qua ơi

L
Lam Levan
28-03-2023

Bộ này hay lắm

N
ngo tho
28-03-2023

Hây quá

Q
Quang Sỹ Trần
28-03-2023

đánh cho kiều phong với mộ dung ỉa ra quần ^^

N
Nam Nguyen
28-03-2023

Trung quốc nó không xuyên trung mà xuyên qua việt hơi kỳ nha. vược biên xuyên không sao công an không bắt nhỉ

T
tiểu thần nông
28-03-2023

bộ này ăn theo đấu la đại lục ak

T
Tuan Nguyen
28-03-2023

Em chao bac

K
khuong tran
28-03-2023

Truyện này cũng có vũ hồn giống đấu la lục

K
Kim Lan Le
28-03-2023

Thanks Ad nhieu

T
THI MY HUYEN HUYNH
28-03-2023

PHIM CHUONG MANG TEN LINH VU YEU THAN CUA QUA HAY

Truyện đang đọc

Báo lỗi