Bên trong đại sảnh, sau khi dùng bữa xong, Hạ Vũ Đức đem việc Hạ Nhất Minh tấn chức lên đệ thất tầng nội kình nói cho những trực hệ đệ tử trong gia tộc biết, hơn nữa còn nghiêm cấm đem việc này truyền ra ngoài.
Mọi người trước mặt đều biết được Hạ Nhất Minh đã trong lúc bất tri bất giác đã đột phá bức tường cản trở đệ lục tầng nội kình. Lúc này mới hiểu được tại sao lão gia tử lại thập phần coi trọng Nhất Minh như vậy, hơn nữa lại còn vượt qua hai vị huynh trưởng, trực tiếp cho phép hắn gia nhập vào cùng bàn với mình.
Tu luyện giả thất tầng nội kình, lại chỉ là một người thanh niên mới mười bốn tuổi, tin tức này nếu lộ ra ngoài, khẳng định sẽ giống như một cơn bão thổi qua thị trấn, làm cho tất cả mọi người đều rung động.
Ba tháng trước, Từ gia xuất hiện thêm một tu luyện giả cửu tầng nội kình, nhưng nếu đem so sánh với việc Hạ Nhất Minh tấn chức thì khẳng định sẽ càng oanh động hơn.
Dù sao, Lão Tứ của Từ gia cũng đã qua tuổi bốn mươi mớ tấn chức cửu tầng nội kình, nhưng cả đời này cũng sẽ không thể tiến bước tiếp. Còn Hạ Nhất Minh thì bất đồng, một vị tu luyện giả thất tầng nội kình mới mười bốn tuổi, tiềm lực của hắn rất to lớn. Quả thực không thể tưởng tượng nổi, không ai có thể khẳng định nổi cuối cùng Hạ Nhất Minh sau này sẽ bước đi như thế nào, nhưng vài thập niên sau, thì việc tấn chức thập tầng nội kình công pháp là điều không thể phủ nhận.
Hay là nói, đây là ván đã đóng thuyền, tương lai chắc chắn sẽ tấn chức thập tầng tu luyện giả.
Hạ Vũ Đức ở trong đại sảnh đem chuyện này nói xong rồi đi ra ngoài, như mọi khi dẫn mọi người trở về bên trong đại viện của mình.
Về tới sân, vẻ mặt Hạ Vũ Đức ôn hòa nói:
- Nhất Minh. Bản Khai Sơn Tam Thập Lục Thức kia cháu đã tu luyện thế nào rồi?
- Tôn nhi đã bắt chước được sáu thức, tuy không dám nói là đã tinh thông, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể vận dụng.
Hạ Nhất Minh cung kính nói.
Hạ Vũ Đức vừa lòng gật đầu, nói:
- Đấy chính là tiên thiên chiến kỹ, có thể ngắn ngủi trong nửa năm mà miễn cưỡng vận dụng được là rất giỏi rồi. Thuyên Nghĩa, con cùng với Nhất Minh tập luyện chút, xem tiên thiên chiến kỹ này có uy lực tới mức nào.
- Vâng!!!
Hạ Thuyên Nghĩa mỉm cười đi lên, hắn cứ như vậy chắp tay sau lưng, trên người cứ tự nhiên như vậy mà dâng lên một cỗ khí thế như triều dương.
Hạ Thuyên Nghĩa và Hạ Nhất Hải giống nhau là đều tu luyện giả tu luyện Hỏa hệ công pháp.Nhưng nếu đem Hạ Nhất Hải ra so sánh, thì Hạ Thuyên Nghĩa lão luyện hơn rất nhiều, ngay cả nội kình tu vi của hắn cũng trầm ổn hơn. Tuy rằng không có loại khí thế bốc lên như một biển lửa, nhưng loại thi triển này lại làm người ta cảm giác được không chỗ nào là không có, cho dù Hạ Nhất Hải cũng không có khả năng đạt được.
Hạ Nhất Minh bày ra tư thế thi triển Cổn Thạch Quyền, Hạ Vũ Đức vừa thấy liền nhíu mày, nói:
- Nhất Minh. Dùng Khai Sơn Tam Thập Lục Thức đi.
Hạ Thuyên Nghĩa nhướng mày, hào khí can vân nói:
- Đúng thế. Nhất Minh cháu nên toàn lực thi triển, không cần khách khí với ta.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnHạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, lão gia tử thì không biết rõ, nhưng hắn lại biết sự khủng bố của công pháp này. Ít nhất theo Hạ Nhất Minh suy nghĩ, bằng vào chiến kỹ công pháp này, vượt giai khiêu chiến hơn nữa giành chiến thắng cũng không phải là việc gì khó.
Nếu Hạ Nhất Minh thật sự toàn lực thi triển ra, sợ rằng Tam thúc vị tất đã chống đỡ được.
Hít sâu một hơi, Hạ Nhất Minh vận chuyển nội kình, khoảnh khắc đã đề tụ tới thất tầng Kim hệ công pháp, cảm thụ nội kình cường đại trong cơ thể lưu chuyển. Hai tay Hạ Nhất Minh chuyển thành chưởng đao, trên người bỗng nổi lên một loại lực lượng cường đại giống như khí thế bình thường.
- Tam thúc. Thúc cẩn thận nhé.
Mấy người Hạ Vũ Đức sắc mặt khẽ biến, cho dù là lão gia tử cũng không ngờ được, chỉ sử dụng thất tầng nội kình phối hợp với tiên thiên chiến kỹ lại có thể phát huy ra uy lực cường đại như thế.
Nụ cười trên mặt Hạ Thuyên Nghĩa sớm đã tiêu biến đâu mất, giờ phút này được thay bằng vẻ mặt thập phần ngưng trọng, cùng so sánh với thần thái ung dung thoải mái lúc đầu thật đối lập.
Hạ Nhất Minh chưa thi triển ra chiến kỹ, đã khiến cho mọi người có cảm giác mãnh liệt.
Hai chân dang ra đứng theo hình chữ bát, hai tay Hạ Thuyên Nghĩa chậm rãi đưa ra trước huy động, nhìn tư thế của hắn, rõ ràng đây là một loại chiến kỹ thâm ảo khó lường, chẳng qua loại công pháp này lấy việc phòng ngự làm chính.Từng đợt, từng đợt nội kình nhộn nhạo khắp người, tràn ra cả bên ngoài thân thể, phảng phất như bên ngoài người Hạ Thuyên Nghĩa có thêm một lớp giáp dày cứng rắn.
Hạ Thuyên Nghĩa cũng không tấn công, gần đây nhất hắn tu luyện công pháp Đại Đô lấy việc phòng ngự làm chính. Với lại lão gia tử cũng đã nói qua, chủ yếu là muốn nhìn xem uy lực của tiên thiên bí tịch kia như thế nào, cho nên Hạ Thuyên Nghĩa mới áp dụng công pháp chuyên về phòng thủ.
Nhưng mà, tư thế của Hạ Nhất Minh rơi vào con mắt người xem lại khác, mọi người có cảm giác bất đồng.
Sau khi mọi người tình hình của Hạ Thuyên Nghĩa, lại đột nhiên phát hiện ra, một thức này của Hạ Nhất Minh có sơ hở chồng chất, nhưng đem phối hợp với khí thế của hắn, lại cho người ta thấy được một loại thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngọc lành, quyết chí tiến lên. Bất cứ kẻ nào giờ phút này đứng trước mặt Hồ Nhất Minh, cũng đều không thể nổi lên được ý niệm công kích ở trong đầu.
Loại cảm giác này rất mãnh liệt, cho dù là Hạ Vũ Đức cũng phải tâm ý mơ hồ phát lạnh.
Hạ Vũ Đức nhất thời hiểu được:
"Tôn tử của mình cũng không phải chỉ dựa theo quyển bí kỹ mà miễn cưỡng thi triển được, hơn tất cả nó đã đem chiến kỹ này phát huy tới mức tinh hoa nhất. Tiên thiên chiến kỹ được tôn tử thi triển ra tới mức ngạo nghễ bốn phương, tung hoành thiên hạ, khí thế vô địch được phát huy tới mức nhuần nhuyễn."Cho dù thực lực có không bằng đối thủ, nhưng nói về khí thế thì tiên thiên chiến kỹ tuyệt đối không chịu thua bất cứ ai.
Chẳng qua là, bọn họ cũng không nghĩ ra được
"Tại sao Nhất Minh có thể đem tiên thiên chiến kỹ này luyện tới mức nhuần nhuyễn? Hay là…."Gần như không hẹn, mọi người xung quanh đều hiện ra cùng một ý niệm trong đầu.
Hay là Hạ Nhất Minh chân chính là tuyệt đỉnh thiên tài của Kim hệ? Hơn nữa trình độ thiên tài vượt qua cả sự tưởng tượng của họ.
Hạ Vũ Đức cùng mấy người con cháu liếc mắt nhìn nhau, theo ánh mắt của nhau, bọn họ có thể hiểu được suy nghĩ trong lòng đối phương. Mà ánh mắt của lão gia tử cũng sang ngời lên, một ước muốn đã được chon sâu tận đáy lòng, vốn nghĩ cả đời này cũng không có thể thực hiện được, giờ lại không thể đè nén hiện lên.
Hạ Nhất Minh nhấc chân, chân hữu chống đỡ thân hình vững chắc như núi Thái Sơn, bắp chân nhỏ bé cùng cơ đùi giống như đang kịch liệt rung lên.
Theo sau sự rung động đó, cường đại nội kình được vận chuyển tràn vào. Người bình thường có lẽ sẽ không hiểu được, nhưng mà ở trong này toàn là tu luyện giả từ thất tầng nội kình trở lên, theo tần suất rung động kia mơ hồ đều cảm nhận được uy thế cường đại của nó.
Sắc mặt Hạ Thuyên Nghĩa trầm trọng hơn, đối với thủ đoạn vô cùng kỳ diệu của tiên thiên chiến kỹ này, hắn căn bản chưa kịp chuẩn bị gì cả.
Chân phải Hạ Nhất Minh dung sức bước lên, chân trái hơi sang ngang, chỉ bằng vào động tác này đã giống như đang bình thường đột nhiên vọt tới khoảng cách phía trước mấy bước, nhanh chóng tiến lên…
Từng bước, chỉ là từng bước mà thôi, Hạ Nhất Minh đã giống như phi điểu đi tới trước mặt Tam thúc Hạ Thuyên Nghĩa.
Hai tay giơ lên cao… kéo theo tiếng gió rít sắc bén bổ xuống đầu Hạ Thuyên Nghĩa.
Lần tấn công nhanh như chớp này, lấy khoảng cách giữa Hạ Nhất Minh và Hạ Thuyên Nghĩa, từng bước tiến tới tuyệt đối là chọn con đường ngắn nhất mà đi, không có một chút sai lệch. Mà một thức này, lại đưa toàn bộ tinh khí thần của Hạ Nhất Minh tụ lại một chỗ, hai bàn tay giống như hai chiếc búa khai sơn hung hăng nện xuống.
Sắc mặt Hạ Thuyên Nghĩa rốt cục thay đổi, trong ánh mắt hiện ra vẻ cực kỳ kinh hãi.
Uy lực như thế, dĩ nhiên lại có uy lực như vậy. Đây là do thất tầng nội kình kết hợp với tiên thiên chiến kỹ tạo thành sao?
Tuy là, Hạ Thuyên Nghĩa nửa cuộc đời cũng có vài lần đã trải qua sinh tử chiến đấu, cũng đã thử qua uy lực thập tầng nội kình của lão gia tử. Nhưng vẫn không thể phủ nhận, từ trước đến nay, Thuyên Nghĩa chưa bao giờ gặp được uy thế của chiến kỹ nào như vậy, hơn nữa bên trong bộ chiến kỹ này còn mang theo cảm giác được ăn cả ngã về không. Đem hai cánh tay kia như biến thành vô kiên bất tồi, gây cho hắn cảm giác áp lực và chết chóc.
Hai nắm đấm vung lên, nhanh chóng thay nhau luân chuyển. Tại thời điểm tối quan trọng này, Hạ Thuyên Nghĩa đã đem toàn bộ sợ hãi trong lòng vứt bỏ. Hơi thở trên người trong khoảnh khắc trở nên nóng bỏng vô cùng, Hạ Thuyên Nghĩa đã đem toàn bộ tu vi bát tầng nội kình Hỏa hệ công pháp phát huy ra tới cực điểm, làm cho người xem có cảm giác như cả người hắn đều biến thành một ngọn đuốc.
Nhưng mà, song chưởng của Hạ Nhất Minh lần lượt đáng xuống, giống như một thanh đại đao đang bổ thẳng vào một đống củi đang đốt, ngang nhiên đem đống củi này chém thành hai nửa.
- Ầm ầm…
Một tiếng nổ vang lên, thân hình Hạ Thuyên Nghĩa giống như một chiếc diều đứt dây, bay thẳng về phía sau.
Thân ảnh chợt lóe lên, bên người Hạ Thuyên Nghĩa đã xuất hiện thêm một người, chính là lão thái gia Hạ Vũ Đức, hai tay lão khẽ đỡ lấy, đem toàn bộ nội kình trên người Hạ Thuyên Nghĩa triệt tiêu đi toàn bộ. Chẳng qua, cỗ lực lượng này đã vượt ra ngoài ý liệu của lão gia tử, ngay cả khi đem lão Tam đỡ xuống đất, cũng vẫn bị tác động đến một ít.
Hạ Nhất Minh thu tay lại đứng thẳng lên, trong ánh mắt hắn cũng lộ ra vẻ kinh ngạc cực độ.
Hạ Nhất Minh vừa sử dụng chính là thất tầng nội kình công pháp phối hợp với Khai Sơn Tam Thập Lục Thức a, thất tầng nội kình công pháp lại có thể đem uy lực phát ra tới mức như vậy.
Hắn vốn nghĩ, đem một chiêu này xuất ra, ngay cả gặp phải tu luyện giả bát tầng như Tam thúc, cũng chỉ có thể chiếm cứ chút tiện nghi. Vậy mà ai cũng không ngờ được, một chiêu này dĩ nhiên lại có uy lực cường đại như thế, tại đây dưới uy lực một chiêu này, Hạ Thuyên Nghĩa ngay cả trốn tránh cũng không có khả năng, lại phải đánh bừa ra. Mà kết quả sau khi đánh bừa ra, cũng vẫn không thể chống đỡ nổi, bị chấn bay ra khỏi chỗ đứng.
Thất tầng nội kình cùng tiên thiên chiến kỹ, lại có thể đem bát tầng tu luyện giả đánh bay đi, hơn nữa xem sắc mặt Hạ Thuyên Nghĩa lúc này tái nhợt đi, rõ ràng đã bị nội thương, hiệu qua như vậy thật làm người khác bị rung động.
Ánh mắt mọi người nhìn qua Hạ Nhất Minh, cho dù là phụ thân hắn Hạ Thuyên Danh cũng nửa mừng nửa lo.
Uy lực một chưởng, mặc dù không phải là kinh thiên động địa, nhưng lại lật tay làm mây, lật tay lại làm mưa (Nguyên là: phiên thủ vi vân, phúc thủ vi vũ), làm mọi người phải một lần nữa đánh giá hắn cao hơn.
Truyện hay