Những tiếng tru thê lương càng lúc càng tới gần. Hạ Nhất Minh nhíu mày. Hắn cảm giác nếu không vận dụng tới cực hạn tốc độ của phong hệ thì còn lâu mới bản thân mới bằng được tốc độ đó.
Đưa bảo trư cho Bách Linh Bát, Hạ Nhất Minh nhíu mày, nói:
- Kẻ đang tới là ai?
Hai mắt Bách Linh Bát lóe sáng, bình tĩnh nói:
- Là một kẻ điên.
- Người điên? - Hạ Nhất Minh suy nghĩ một chút liền hiểu rõ.
Nếu trong hắc vụ xuất hiện người điên thì theo lời Kim Chiến Dịch đó chính là do kẻ đó không chịu được âm phong, quỷ khí xâm nhập.
Hắn thở dài một cái, trong lòng hết sức cảnh giác. Mới bước vào đây có một ngày vậy mà đã có người không chịu được. Kết quả đó nằm ngoài suy nghĩ của hắn.
Một lúc sau, tiếng sói tru đã xuất hiện trước mặt hai người. Một cái bóng màu đen xuất hiện từ trong sương mù, giống như một con thú điên đang lao tới.
Hạ Nhất Minh ngẩn người. Hắn giao thủ với người khác rất nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cách chiến đấu lạ đến vậy. Có điều, động tác của hắn cũng chẳng hề chậm. Nắm đấm của hắn vừa mới nhấc lên đã xuất hiện ba điểm trói buộc trong không trung.
Ba điểm trói buộc không ngừng phát ra từ trong tay. Trong chốc lát, hắn đã phát ra hơn mười cụm. Tất cả chỗ đó cũng là hết sức của Hạ Nhất Minh.
Trong không trung xuất hiện mười khu vực có năng lượng trói buộc đan xen. Nhưng cho dù chúng có thay đổi thế nào cũng vẫn giữ khoảng cách với nhau. Đây cũng là điều đặc biệt nhất giữa ba điểm.
Đang chạy như điên, thân thể người nọ chợt cứng đờ, sau đó giống như viên đá rơi thẳng xuống đất.
Một tiếng động nhỏ vang lên. Người nọ nằm trên mặt đất giãy dụa liên tục. Nhưng giống như côn trùng sa vào mạng nhện, cho dù có giãy thế nào vẫn không thể thoát ra được.
Hạ Nhất Minh thở phào một cái, nhưng trong lòng vẫn rất thắc mắc.
Kim Chiến Dịch đã từng nói, nếu trong hắc vụ mà gặp phải kẻ điên thì tốt nhất là nên tránh đi. Bởi vì những người này sau khi mất đi lý trí, bị hắc vụ xâm nhập, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, họ không biết đau đớn, chỉ muốn giết chết đối phương. Những kẻ như vậy rất khó đối phó.
Nhưng nhìn kẻ trước mắt thì hình như Kim Chiến Dịch hơi nói quá. Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn kĩ, chợt sững người. Cơ bản hắn không nhận ra được khuôn mặt người này.
Kẻ đó mặc một bộ quần áo màu đen. Khuôn mặt bị biến dạng đến mức không thể nhìn rõ. Miệng của hắn chảy đầy nước dãi, ánh mắt chỉ toàn tia máu. Tóm lại, hắn giống hệt một con chó điên, không còn chút lý trí.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, than nhẹ một tiếng. Trong Quỷ Khốc lĩnh, gặp phải người bị điên chỉ có hai biện pháp. Cách thứ nhất rất đơn giản, nếu thực lực mà đủ thì giết chết kẻ đó ngay tại chỗ. Tất nhiên, nếu năng lực không đủ thì chỉ còn cách cầu phúc cho bản thân mà thôi.
Cách thứ hai thì phức tạp hơn nhiều. Đó chính là bắt kẻ điên đó lại, đưa ra khỏi hắc vụ, giao cho môn phái của hắn xử lý.
Tuy người đó biến thành kẻ điên, nhưng chỉ cần nhanh chóng đưa ra khỏi hắc vụ, sử dụng các phương pháp cứu chữa thì có thể trở lại bình thường.
Dù sao, mỗi đại môn phái đều tìm hiểu nơi đây tới cả ngàn năm. Ít nhất cũng có một vài phương pháp đối phó.
Trong lúc, Hạ Nhất Minh đang do dự, thì từ trên người đó chợt tỏa ra một luồng khí thế rất mạnh. Trong nháy mắt, nó liền phá vỡ sự trói buộc của hắn.
Hạ Nhất Minh rùng mình một cái, nhìn hai tay người đó cử động thoát khỏi sự giam cầm. Hắn hít một hơi thật sâu, không ngờ được thực lực của người đó tăng nhanh đến vậy. So ra cũng chẳng kém Bách Linh Bát là bao nhiêu.
Thực lực người đó thay đổi rõ rệt mới chính là nguyên nhân khiến Hạ Nhất Minh kiêng kỵ.
Một tiếng tru giận dữ từ miệng người đó phát ra. Từ khóe miệng nước dãi tiếp tục chảy ra trông càng kinh khủng. Ngay lập tức, người đó lại tiếp tục đánh tới, giống như một con mãnh thú không sợ chết.
Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng. Hắn trầm người xuống, giơ cao lên nghênh đón.
Trong lúc trói buộc kẻ đó, Hạ Nhất Minh đã tìm hiểu hắn một cách kỹ càng. Tu vi của hắn chưa đạt tới tình trạng đỉnh túc, mới chỉ là cảnh giới tam hoa bình thường mà thôi.
Hắn vào nơi đây có lẽ muốn hoàn thành đỉnh túc, nhưng không ngờ lại bị sát khí nhập thể mà trở thành người điên.
Có điều một kẻ điên có thực lực tam hoa vẫn không đáng sợ bằng một kẻ điên đã hoàn thành đỉnh túc, nên vẫn chưa làm Hạ Nhất Minh phải lo lắng lắm.
Trên tay hắn lóe lên quang mang màu vàng nhanh chóng thi triển hết uy lực của Khai Sơn tam thập lục thức.
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân hình Hạ Nhất Minh hơi dao động một chút còn người nọ thì bay thẳng về phía sau.
Sau khi rơi xuống đất, người đó liên tiếp ho khan vài tiếng, lẫn trong nước dãi có cả chút máu. Hạ Nhất Minh sững sờ nhìn thân thể của kẻ đó đang nằm trên mặt đất đột nhiên nhảy dựng lên. Hắc vụ xung quanh nhanh chóng chảy vào trong cơ thể gã. Trong nháy mắt, thân thể hắn to lên hơn trước rất nhiều.
Nét mặt Hạ Nhất Minh tái xanh. Một chiêu vừa rồi hắn đã dùng hết sức. Mặc dù không phải là sử dụng ngũ hành hợp nhất thi triển ra thức thứ hai mươi bốn, nhưng năng lượng Kim hệ cũng không hề giữ lại.
Dưới một đòn như thế, thân thể người đó đã bị trọng thương, nhưng chỉ trong nháy mắt đã phục hồi như cũ. Quang cảnh đó khiến cho Hạ Nhất Minh phải sợ hãi.
Phát ra một tiếng rú, người đó lại tiếp tục vọt tới. Hạ Nhất Minh nhíu mày. Thân hình hắn nhúc nhích một cái liền hóa thành một đám mây mù, hoàn toàn lẫn vào trong làn sương xung quanh.
Tuy nhiên, một chuyện khiến cho hắn giật mình đã xảy ra.
Tên điên trước mặt vẫn bám theo hắn như bóng với hình. Mỗi lần công kích đều trúng vào bản thể, không hề bị ảnh hưởng bởi công pháp của hắn.
Hạ Nhất Minh hoảng hốt, không hiểu tại sao đối phương đã phát điên mà vẫn có thể nhìn thấy rõ ảo ảnh.
Tập trung tinh thần, Hạ Nhất Minh không còn có chút khinh thường nào nữa.
Hắn đứng một cách vững chãi, hai tay đánh ra. Những tiếng động phát ra từ trên tay hắn giống như tiếng kim loại va chạm.
Hạ Nhất Minh càng đánh càng kinh ngạc. Hắn đã toàn lực ứng phó, thậm chí đánh trúng kẻ đó mấy lần. Nếu như bình thường, thì kẻ đó không hộc máu mà chết thì cũng mất đi lực chiến đấu.
Nhưng lúc này, người đó càng đánh càng hăng. Mỗi lần bị Hạ Nhất Minh đánh hạ lại lồm cồm bò dậy. Mà mỗi lần đứng dậy, thực lực của hắn lại tăng lên hơn trước.
Trong lòng Hạ Nhất Minh có chút sợ hãi. Qua nửa canh giờ, hắn có thể khẳng định thực lực của kẻ đó đã đột phá.
Nếu như người này còn tỉnh táo thì hắn sẽ rất vui khi phát hiện tu vi của bản thân đã đạt tới đỉnh túc.
Chỉ cần cảm nhận khí thế phát ra từ người hắn là có thể nhận ra.
Đối với cái loại kẻ điên đánh không chết, mà bỏ chạy cũng không xong này, Hạ Nhất Minh không biết làm thế nào.
Trong mắt hắn xuất hiện sát khí. Hạ Nhất Minh lấy ngũ hành hoàn ra cầm trong tay
Ba nguồn năng lượng Kim, Hỏa, Thổ tràn vào ngũ hành hoàn. Trong nháy mắt, tầng ngoài của ngũ hành hoàn bắt đầu dao động.
Nguồn truyện: Truyện FULLTrong không trung những tiếng xé gió liên tiếp vang lên, nhất thời áp chế tiếng tru của kẻ điên trước mặt.
Áp lực trong không trung nhanh chóng tăng lên khiến cho không khí gần như bị đặc quánh lại.
Hình như cảm nhận được áp lực xung quanh, tiếng rít của người đó càng trở nên hung dữ. Có lẽ, do bản năng sợ hãi trước cái chết nên trong tiếng tru của hắn có chút run run
Ngũ hành hoàn trong tay Hạ Nhất Minh chuyển động cực nhanh. Sau khi đỉnh túc thành công, Hạ Nhất Minh càng hiểu rõ thêm về ngũ hành hoàn. Vào lúc này, trong cảm giác của hắn, nó chẳng khác gì một bộ phận trong cơ thể hắn.
Trong quá trình nó chuyển động tạo ra năng lượng rất mạnh nhưng vẫn nằm trong sự khống chế của hắn. Nếu là trước kia thì hắn đừng mơ có được chuyện này.
Trong không trung chợt xuất hiện một cái bóng đen tiếp tục lao tới.
Hạ Nhất Minh ngẩng đầu, trong mắt đằng đằng sát khí.
Hắn giơ tay, nhẹ nhàng vung lên. Từ ngũ hành hoàn phát ra một luồng sáng lao thẳng vào bóng đen. Ngay sau đó, vố số luồng ánh sáng khác nhau liên tiếp bắn vào mặt người đó. Trong chốc lát, cơ thể gã xuất hiện hàng trăm cái lỗ.
Kẻ điên cất tiếng kêu lên một cách đau đớn. Thân hình hắn cố gắng tránh né những, nhưng không được. Mỗi luồng sáng giống như có mắt luôn đánh trúng người hắn.
Truyện hay