Hiện tượng đó lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Gần như chỉ trong nháy mắt, tất cả cùng quay đầu nhìn về phía Hạ Nhất Minh. Cho dù là Kim Chiến Dịch cũng không kìm được cũng phải quay lại nhìn xem huynh đệ của mình có chuyện gì xảy ra mà khiến cho lão hồ ly như Vũ Mạc Phi lại khiếp sợ như vậy.
Tuy nhiên, khi hắn nhìn rõ Hạ Nhất Minh, nét mặt cũng không còn tin vào mắt mình nữa. Đến lúc này, cuối cùng thì hắn cũng hiểu được tại sao Vũ Mạc Phi lại đột nhiên cứng họng. Thái độ đột ngột thay đổi nhanh như vậy.
Lúc này, trên người Hạ Nhất Minh đang có một làn ánh sáng chớp chớp. Nếu như chỉ là một làn ánh sáng bình thường thì cũng chẳng có gì khiến mọi người phải kinh ngạc. Đối với bọn họ một khi đã sử dụng thần binh có thứ ánh sáng nào mà chưa nhìn thấy cơ chứ. Cho dù là Sinh Tử chi quang bọn họ còn nhìn thấy thì nói gì tới một làn ánh sáng bình thường.
Nhưng sau khi nhìn thấy làn ánh sáng trên người Hạ Nhất Minh tất cả đám tôn giả đều sững sờ. Vô số cảm giác xuất hiện trong đầu bọn họ: Hâm mộ, đố kỵ, kính nể, thậm chí còn có cả sự mất mát.
Làn ánh sáng trên người Hạ Nhất Minh nối liền với ngũ hành hoàn. Mà chính thức khiến cho kẻ khác khiếp sợ chính là ngũ hành hoàn đang chầm chậm quay trong không trung bắt đầu biến mất.
Đây cũng không phải là vụ hóa thần binh bởi vì không có lấy một chút sương mù nào. Hơn nữa, căn cứ vào năng lượng dao động hoàn toàn khác với vụ hóa thần binh.
Vô số ánh sáng từ ngũ hành hoàn phát ra cứ vậy mà từ từ chui vào trong thân thể Hạ Nhất Minh. Quá trình đó cũng không nhanh, tất cả đều có thể dùng mắt thường mà chứng kiến.
Đúng là do thấy được cảnh tượng đó nên Vũ Mạc Phi mới khiếp sợ đến mức không nói được nên lời.
Mặc dù lúc này, cặp mắt Hạ Nhất Minh vẫn ngơ ngác như trước, giống như một kẻ chưa tỉnh ngủ. Nhưng ánh mắt mọi người nhìn hắn lại vô cùng kính sợ.
Quang cảnh đang hiện ra trước mắt tất cả đám tôn giả đang đứng ở đây hoàn toàn hiểu rõ. Hạ Nhất Minh đang thực hiện quang hóa thần binh.
Ngày xưa, khi Kim Chiến Dịch đối diện với sinh tử mà thành công quang hóa được long thương. Nhưng mới chỉ hiện lên một chút, sau đó cũng không thể làm lại được nữa.
Nhưng vào lúc này, biểu hiện của Hạ Nhất Minh lại hoàn toàn ổn định. Hắn đã làm cho ngũ hành hoàn hoàn toàn hóa nhập vào trong cơ thể mình, trở thành một bộ phận của bản thân. Cũng chỉ có quang hóa thần binh mới có thể làm được điều đó.
Đồng dạng cũng chỉ có đạt tới trạng thái này mới có thể sử dụng ánh sáng của thần binh mà bay lượn trên trời. Đó là sự khác nhau giữa việc quang hóa và vụ hóa thần binh. Đây cũng chính là cảnh giới mà hầu hết đám tôn giả đều mơ tưởng, phấn đấu để đạt tới.
Quang mang trên bầu trời bất chợt biến mất. Luồng ánh sáng ngũ hành cũng với không gian trói buộc đang khiến cho mọi người không thể thở nổi cũng biến mất.
Nguồn truyện: Truyện FULLVào lúc này, cho dù là Hạ Nhất Minh không tỉnh táo thì vẫn thu lại toàn bộ tinh lúc. Đây là điều vô cùng quang đối với bất cứ kẻ nào khi quang hóa thần binh.
"Vù...vù...vù"Những tiếng động cực lớn chợt vang lên. Từng cơn sóng gợn từ vị trí của Hạ Nhất Minh tản ra bốn phương tám hướng. Khi Ngũ hành hoàn tiếp xúc với quang mang trong tay Hạ Nhất Minh liền trở nên sáng ngời. Nó lại bắt đầu xoay tròn. Hai bên va chạm với nhau khiến cho vô số đốm lửa văng ra khắp nơi.
Cứ mỗi một vòng xoay, ngũ hành hoàn lại thu nhỏ đi một chút. Cuối cùng nó hóa thành một tia sáng, chui vào trong cơ thể Hạ Nhất Minh.
Thiên Địa linh khí bắt đầu trên nên cuồng loạn. Lúc này, Hạ Nhất Minh cùng với ngũ hành hoàn của hắn giống như một cái vòng xoáy, hút lấy thiên địa linh khí. Linh khí trong thiên địa nhanh chóng chui vào trong cơ thể Hạ Nhất Minh và ngũ hành hoàn.
Một luồng áp lực cực lớn từ trên người hắn chợt khuếch tán ra chung quanh. Ngay cả Kim Chiến Dịch và mấy vị đại tôn giả, cũng không thể chịu nổi áp lực đó. Đến lúc này, một chút nghi ngờ cuối cùng trong lòng mọi người cùng biến mất.
Bọn họ đều hiểu, lúc này Hạ Nhất Minh đang tiến hành công đoạn mà tất cả đám tôn giả ở đây đều mơ tưởng. Hắn đang quang hóa thần binh.
Chỉ có một điều khiến cho mọi người vẫn không hiểu đó là quang hóa thần binh chỉ có thể diễn ra sau khi luyện hóa thanh thần binh thứ hai mà thôi.
Mặc dù, Kim Chiến Dịch từng thành công quang hóa Long thương một lần, nhưng nếu hắn muốn trở thành đại tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên thì có thể kiếm một thanh thần binh thích hợp nhất. Sau đó tìm đủ mọi cách mà quang hóa thanh thần binh đó chứ không phải là làm thế nào để quang hóa được thần binh bản mệnh. Đây là một quy tắc từ sau khi tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên xuất hiện vẫn lưu truyền lại. Cho dù là vào thời kỳ thần đạo cũng thế.
Khi tôn giả quang hóa thần binh mà lại là quang hóa thần binh bản mệnh của mình có lẽ cũng chỉ có Hạ Nhất Minh mà thôi.
Áp lực thật lớn không ngừng khuếch tán ra xung quanh. Đám người Kim Chiến Dịch chầm chậm lui lại phía sau. Mặc dù tôn nghiêm của cường giả khiến bọn họ không muốn rời đi, bởi cảm thấy rất mất mặt. Nhưng sau khi cảm nhận áp lực mạnh như thế, cho dù có cố đến mấy cũng đành phải lui lại.
Đến lúc này, cho dù là Vũ Mạc Phi cũng chẳng còn có thể dùng cách gì để mà giết chết Hạ Nhất Minh được nữa. Từ sau khi nhìn thấy Hạ Nhất Minh bắt đầu quang hóa thần binh, hắn biết rằng quyết định của bản thân đã thất bại. Cho dù ba người nhà Vũ gia có liên thủ thì chỉ sợ những người khác cũng chẳng đi theo.
Từng bước lui lại phía sau, nét mặt mỗi người đều hết sức nặng nề. Trong ánh mắt của mỗi người đều hết sức phực tạp. Bất kỳ một vị tôn giả nào khi nhìn thấy một vị đại tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên được sinh ra cũng đều phải cảm thán trong lòng.
"Ầm..."Một tiếng nổ lớn chợt xuất hiện giữa không trung. Ngũ hành hoàn đang không ngừng thu nhỏ lại cuối cùng phát nổ.
Sau khi việc đó xẩy ra, thiên địa linh khí quanh người Hạ Nhất Minh càng trở nên cuồng loạn. Thứ lực lượng tỏa ra quá mạnh mẽ, giống như có vô số tôn giả cùng lúc đánh về bốn phương tám hướng hàng trăm ngàn quyền. Hơn nữa, mỗi một quyền đều mang theo uy lực cực lớn giống như họ dụng hết toàn lực của bản thân.
Một tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Sau khi cảm nhận lực lượng mạnh tới mức độ khó tin đó, tất cả mọi người đều nhanh chóng lui lại với tốc độ nhanh nhất.
Tất cả đều lấy ra thần binh lợi khí của mình cố gắng ngăn cản lực lượng từ phía trước đang tỏa đến. Trong lòng mỗi người đều cảm thấy chán nản. Từ nay về sau, thực lực hai bên đã hoàn toàn khác biệt, không còn cùng một cấp độ nữa.
Hạ Nhất Minh hú lên một tiếng thật dài. Khiến cho bất cứ vị trí nào trong khu rừng cũng đều có thể cảm nhận được sự uy nghiêm của tiếng hú. Ngũ hành hoàn trên đỉnh đầu hắn đã hoàn toàn biến mất. Đây cũng không phải là do vụ hóa mà chính thức là quang hóa rồi biến mất.
Một tiếng thở dài từ trong miệng mọi người phát ra. Bọn họ biết rằng, trên thế giới này lại vừa xuất hiện thêm một vị đại tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên. Chỉ là tốc độ tiến giai của vị đại tôn giả đó khiến cho mọi người không còn gì để nói nữa.
Ánh mắt của Vũ Mạc Phi tràn ngập một sự mất mát. Trong lòng hắn chợt nảy sinh một sự hoài nghi đối với mấy trăm năm cố gắng của bản thân.
Hơi thở cuồng bạo đang xoay quanh người Hạ Nhất Minh cũng không tản đi mà từ từ bình ổn lại.
Lúc này, mọi người mới có thể thấy rõ khuôn mặt Hạ Nhất Minh. Tuy nhiên sau khi nhìn rõ, sắc mặt của họ lại tiếp tục thay đổi. Bởi tất cả mọi người đều có thể nhìn rõ, cặp mắt của hắn vẫn như trước.
Dường như hắn cũng chẳng biết trên người mình vừa xảy ra chuyện gì. Trong cặp mắt vẫn chẳng hề có chút tình cảm. Tất cả mọi người đều liếc mắt nhìn nhau, trống ngực đập thình thịch. Họ không thể tin được vào mắt mình.
Nhìn Hạ Nhất Minh lúc này, rõ ràng là chưa khôi phục thần trí. Nhưng một người thần trí không tỉnh táo lại có thể quang hóa được thần binh hay sao?
Trong lòng mỗi người thậm chí còn đang tự hỏi chẳng lẽ cảnh tượng vừa rồi là do bản thân bị hoa mắt?
Một đạo ánh sáng nhẹ nhàng bay xuất hiện bay quanh người Hạ Nhất Minh. Một đạo ánh sáng thứ hai lại tiếp tục bay tới, xoay quanh người hắn.
Đạo thứ ba, đạo thứ tư...vô số đạo ánh sáng xuất hiện trước mặt mọi người cứ thế mà quấn lấy Hạ Nhất Minh. Sau đó, thân thể hắn chợt bay lên trên trời. Hai chân hắn cứ thế mà rời mặt đất, để cho vầng sáng đó nâng lên cao.
Suốt quá trình đó, nét mặt Hạ Nhất Minh vẫn chẳng hề có chút gì thay đổi. Ngay cả bản thân hắn hình như cũng không biết rằng mình vừa làm một việc khiến kẻ khác cũng không thể tin vào mắt mình.
Nhìn Hạ Nhất Minh đang đứng giữa vầng sáng chầm chậm bay lên cao...lúc này, mọi người mới thực sự tin vào những việc đã xảy ra.
Thì ra là trong lúc thần trí không tỉnh táo vẫn có thể quang hóa được thần binh.
Hơn nữa, nhìn biểu hiện của Hạ Nhất Minh thì quá trình quang hóa thần binh hoàn toàn dễ dàng, ngay cả một chút trở ngại cũng không có. Trong khoảng thời gian ngắn mọi người đều có một ý nghĩ chẳng lẽ đây là một con đường tắt tiến vào cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên? Có lẽ bọn họ cũng phải thử một lần mới được.
Hạ Nhất Minh bay càng lúc càng cao, lúc này đã cách mặt đất một trượng, nhưng vẫn tiếp tục bay lên. Kim Chiến Dịch biến sắc, quát lớn:
- Bách Linh Bát tiên sinh! Hạ huynh đệ không được tỉnh táo. Không thể để cho hắn rời đi. Mau giữ hắn lại.
Hắn ngưng tụ toàn bộ chân khí vào trong đan điền mà hét, khiến cho thanh âm không khác gì tiếng sét đánh.
Trong lòng Ngụy Tông Tân thầm kêu không hay. Thân phận của Bách Linh Bát ra sao mà tiểu sư đệ lại dám la lên như thế? Như vậy chẳng phải là đi tìm chết hay sao?
Hắn có thể không quan tâm tới Hạ Nhất Minh như thế nào, nhưng lại không thể để cho Kim Chiến Dịch bị hao tổn.
Tuy nhiên, khiến cho hắn kinh ngạc chính là Bách Linh Bát vẫn không tức giận. Hắn chỉ lẳng lặng nhìn Hạ Nhất Minh đang bay lên trời. Sau đó, từ trên người hắn chợt tỏa ra một vầng sáng kỳ lạ.Ơ...không thể như thế!
Truyện hay