VŨ THẦN

Qua vô số năm tích lũy diện tích băng bao phủ mặt biển đã trở lên vô cùng rộng lớn, mặt băng trong suốt bóng loáng tỏa ra cỗ khí thế vô cùng uy nghiêm.
Tầng băng di động trên mặt biển này một phần cũng bị nước biển bào mòn nhưng tốc độ di chuyển trên biển không nhanh nên cũng khó bị hủy diệt hoàn toàn. Nhìn tầng băng trong suốt trên biển giống như mặt gương khổng lồ, ánh sáng mặt trời phản chiếu từ đó vô cùng chói mắt.
Nhưng lúc này đám người Hạ Nhất Minh cũng không có tâm trạng thưởng thức cảnh vật nơi này.
Ánh mắt bọn họ đồng thời nhìn về nơi xa, bên tai cảm nhận được âm thanh điên cuồng vang lên.
- Chớ có lên tiếng...
Cơ hồ Hạ Nhất Minh cùng Kỳ Lân Thánh chủ đều nhẹ giọng quát.
Kỳ Lân thú, bạch mã Lôi điện, thậm chí ngay cả bảo trư đều có chút bất mãn, tựa hồ không hài lòng với câu nói kia.
- Đây là âm thanh của Thánh Thú Vương?
- Không biết.
Băng Tiếu Thiên vô cùng dứt khoát nói:
- Thánh Thú Vương nội hải khi đi lại tại Bắc Cương trừ khi có chuyện, nếu không sẽ không xâm phạm lãnh địa của tối cường giả.
Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, nói:
- Băng Cung không phải tìm hiểu tất cả đám Thánh Thú này sao? Vì sao ngay cả Thánh Thú Vương cũng không biết?
Băng Tiếu Thiên cười khổ một tiếng, nói:
- Nếu là tại Băng nguyên, lão thu hiển nhiên có thể nói một mạch không ngớt. Nhưng đây là Bắc Hải...
Lão khẽ lắc đầu cũng không nói tiếp nữa.
Lưu Xương Cử cười lớn một tiếng, nói:
- Các vị. Mặc kệ phía trước là Thánh Thú gì, mọi người đồng loạt ra tay giải quyết hết bọn chúng là được. Dù sao khi Băng Đảo sắp xuất hiện, ở nơi này Thánh Thú xuất hiện càng lúc càng nhiều. Nếu để chúng tụ hợp lại, chúng ta chưa chắc có thể chống đỡ, bởi thế tới một đầu giết một đầu là lựa chọn tốt nhất.
Đám người Hạ Nhất Minh liếc mắt nhìn nhau, chậm rãi gật đầu, đề nghị này bọn họ cũng cảm thấy hợp lý.
Với thực lực của mọi người mặc dù còn xa mới có thể khoa trương như đám Thánh Thú Vương nhưng lấy phương pháp công kích đơn lẻ vẫn có ưu thế lớn.
Xa xa tiếng rống đinh tai nhức óc lại vang lên, trong tiếng rống này có phẫn nộ, có cảnh cáo, thống khổ, điên cuồng,...nhiều hàm ý bất đồng khiến ngay cả Hạ Nhất Minh nghe được cũng có cảm giác lạnh thấu xương.
- Ba đầu...
Cát Ma Phàm Thù trầm giọng nói:
- Có ba đầu Thánh Thú Vương vì tranh chấp địa bàn mà giao chiến.
Dọc đường đi lão thích khách cơ bản không mở miệng nói chuyện, có lẽ ngay cả lão cũng rõ, bản thân cùng những người này quan hệ không tốt, nếu không phải vì huy động tối đa lực lượng tăng cao khả năng thành công thì lão cũng chưa hẳn đã được mời tới.
Nhưng khi lão thích khách nói ra những lời này, sắc mặt mọi người đều vô cùng ngưng trọng, bởi bọn họ biết, lão thích khách này tuyệt đối sẽ không ăn nói hàm hồ.
- Bọn chúng tranh đoạt địa bàn?
Hạ Nhất Minh kinh ngạc hỏi.
Cát Ma Phàm Thù lạnh nhạt nói:
- Lão phu từng ở Bắc hải sáu mươi năm, đã từng gặp không ít chuyện như vậy.
Đám người Băng Tiếu Thiên đầu tiên ngẩn ra, theo sau ánh mắt mơ hồ mang theo một chút bội phục.
Lão thích khách không ngờ có thể ở trong hoàn cảnh như vậy sáu mươi năm, công phu nhẫn nại này tuyệt đối có thể đứng hạng nhất.
- Ta đi trước xem một chút, các ngươi chậm rãi đến sau.
Thân thể Cát Ma Phàm Thù khẽ lay động nhất thời bay thẳng về phía xa.
Hạ Nhất Minh do dự một chút, đột nhiên nghe Băng Tiếu Thiên nói:
- Hạ huynh. Chướng nhãn pháp cùng Ẩn nặc thuật của Cát Ma Môn chủ được công nhận là thiên hạ vô song, bởi vậy để hắn đi trước thám thính một chút.
Khẽ gật đầu, Hạ Nhất Minh lại cưỡi lên Lôi điện. Hắn nhẹ nhàng nắm tay Viên Lễ Huân, vừa rồi âm thanh ba đầu Thánh thú tràn đầy uy áp, đám Nhân đạo đỉnh cấp cường giả có lẽ không quan tâm nhưng Viên Lễ Huân chỉ là Ngũ khí Tôn giả, có thể sẽ bị ảnh hưởng. May là nơi này băng tuyết đầy trời, đối với công pháp tu luyện của nàng mà nói chỉ lợi không hại, bởi thế chỉ bị thương nhẹ mà thôi.
Hai người bọn họ nhìn nhau cười, lúc này xâm nhập Bắc hải tìm kiếm Băng Đảo đối với hai người mà nói quả thật có vài phần ấm áp, đặc biệt giây phút nào cũng có thể ở cùng nhau, bởi thế an tâm hơn rất nhiều.
Sau một lát bóng trắng từ nơi giao chiến bay ngược lại, nếu không phải tốc độ thân ảnh này quá nhanh, chỉ sợ mọi người khó phát hiện ra.
Một miếng vải hé mở, Cát Ma Phàm Thù lạnh mặt đi ra.
- Thanh Trúc Xà, Bạch Hùng, Độc Miết ( Ba ba độc).
Lão thích khách sau khi hiện thân không chút chậm chạp nói:
- Bọn chúng đều là Thánh Thú Vương. Bất quá...
Lão do dự một chút, nói tiếp:
- Ta cảm giác bọn chúng không phải vì tranh cướp địa bàn mà giao chiến.
Băng Tiếu Thiên nhíu mày, nói:
- Ba đầu Thánh Thú Vương này cũng khó đối phó. Mỗi đầu đều là bá chủ một hải vực. Bất quá Cát Ma Môn chủ, ngươi nhận định thế nào?
Cát Ma Phàm Thù lạnh nhạt nói:
- Ba đầu này trong khi giao đấu tựa hồ đều thủ hộ một phía, mà phía này chính là phương hướng Băng Đảo sắp xuất hiện.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nói:
- Chẳng lẽ đám Thánh Thú Vương này cũng biết phương hướng Băng Đảo sắp xuất hiện?
Băng Tiếu Thiên thở dài một tiếng, nói:
- Hạ huynh. Đám Thánh Thú Vương trời sinh đã nắm giữ năng lực cường đại. Chúng đối với sự nguy hiểm khi thiên địa lực lượng dao động đều có cảm nhận rõ ràng, bởi thế có thể phát hiện phương hướng Băng Đảo xuất hiện cũng không lạ.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, dọc đường đi, ngay cả bản thân hắn cũng có thể cảm giác được thiên địa lực lượng biến hóa, mà loại biến hóa này xuất hiện từ phương hướng bọn họ đang tiến tới. Nếu ngay cả bọn họ cũng có thể cảm nhận được rõ ràng như vậy, đám Thánh Thú Vương sao lại không thể?
Cát Ma Phàm Thù lạnh lùng nói:
- Đám Thánh Thú Vưng mặc dù cao ngạo nhưng đều có trí tuệ. Nếu bọn chúng giao chiến, có chết nhiều hơn đám Thánh Thú Vương còn lại cũng không xuất hiện. Nhưng nếu có một đầu chết bởi tay nhân loại chúng ta, hắc hắc...
Lão lạnh lùng cười vài tiếng, nhưng giọng nói không chút bỡn cợt:
- Tất cả đám Thánh Thú Vương tại Bắc hải có lẽ sẽ liên hợp công kích chúng ta.
Hạ Nhất Minh nhíu mày, nói:
- Cát Ma Môn chủ. Ý của ngươi là chúng ta vòng đường khác mà đi.
Cát Ma Phàm Thù cuống quít lắc đầu, nói:
- Không. Phải đem toàn bộ chúng diệt sát, không cho chúng cơ hội thông báo cho đám Thánh Thú Vương khác, tránh chuyện này xảy ra.
Hạ Nhất Minh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù muốn đồng thời diệt sát ba đầu Thánh Thú Vương tuyệt đối không đơn giản nhưng chung quy so với việc đối chọi cùng mười bảy đầu Thánh Thú Vương cũng tốt hơn rất nhiều.
- Chúng ta đi.
Băng Tiếu Thiên trầm giọng nói:
- Cát Ma Môn chủ, Lưu huynh cùng ta đối phó Thanh Trúc Xà. Ngao huynh, Đế huynh, Tử huynh cùng Kỳ Lân huynh liên thủ đối phó Bạch Hùng. Hạ huynh, Băng Lăng Kính của Lễ Huân có tác dụng đóng băng cường đại, để nàng ra tay đầu tiên, ngươi cùng bạch mã liên thủ.
Lão khẽ cười nói:
- Băng mỗ đã từng nghe nói Quang Ám hợp bích cùng lôi điện lực lượng của bạch mã là những lực lượng đứng đầu. Không biết Hạ huynh có thể để ta đại khai nhãn giới?
Hạ Nhất Minh đôi mắt lóe sáng, hắn không chút do dự gật đầu.
Băng Tiếu Thiên sinh sống tại Bắc Cương, đối với Thánh Thú Vương nơi này có am hiểu hơn tất cả. Đặc biệt với lai lịch Băng Cung Tông chủ, tư liệu về các đầu Thánh Thú của lão càng rõ ràng hơn, bởi thế lão sắp xếp dĩ nhiên là hợp lý nhất.
Mọi người tiếp tục tiến lên, bất quá lúc này động tác của bọn họ nhẹ nhàng hơn rất nhiều, khí tức cũng hoàn toàn thu liễm.
Trên thân thể Kỳ Lân thú lại bốc lên sát khí mãnh liệt, đây chính là sát khí trời sinh của Đồ Đằng nhất tộc, cũng giống như Long Xà trên đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh, căn bản không có biện pháp gì che giấu. Dù nó áp chế thế nào cũng không thể thu liễm hoàn toàn.
Bất quá lúc này trong đám người đều có cao thủ nắm giữ Ngũ hành thần lực, năm người Băng Tiếu Thiên vây xung quanh Kỳ Lân thú xuất ra Ngũ hành thần lực, kết thành Ngũ hành luân hồi phong tỏa toàn bộ sát khí kia.
Khi Hạ Nhất Minh chứng kiến điều này, trong mắt ánh lên vẻ thú vị.
Hắn đã từng gặp qua huynh đệ Kỳ Liên Song Ma đem Ngũ hành chân khí ngưng xuất Ngũ hành luân hồi, nhưng năm người sử dụng năm loại Thần lực hơn nữa thuận lợi kết thành Ngũ hành luân hồi thì lần đầu nhìn thấy.
Muốn làm được điều này không phải đơn giản, bởi vậy ngay cả Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy chấn động.
Nhìn lại Viên Lễ Huân, hắn biết. Đám người Băng Tiếu Thiên có thể làm được điều này hẳn liên quan tới lần liên thủ giúp nàng. Nếu không phải có kinh nghiệm như vậy, dù cho có là năm vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng đừng mong làm được.
Ý nghĩ chợt lóe lên, quanh thân thể Hạ Nhất Minh cũng bắt đầu xuất hiện dao động.
Trong phạm vi nhỏ hơn nữa dao động không lớn, cũng chỉ vài cường giả đỉnh cấp mới có thể cảm nhận được điều này.
Bọn họ quay đầu nhìn lại chỉ thấy Ngũ hành lực lượng được Hạ Nhất Minh điều khiển bao trùm lấy Viên Lễ Huân cùng Lôi điện.
Chỉ trong chốc lát này, Viên Lễ Huân cùng Lôi điện cũng được hưởng đãi ngộ như Kỳ Lân thú.
Khí tức trên thân thể bọn họ bị Ngũ hành luân hồi phong tỏa, dù Viên Lễ Huân cầm thần khí mô phỏng Băng Lăng Kính, đám người đứng gần như vậy cũng không thể cảm nhận được sự cường đại của nó.
Mọi người liếc nhau thầm cảm khái trong lòng. Hạ Nhất Minh chỉ dựa vào lực lượng một người cũng có thể làm được điều này, thậm chí so với bọn họ hiệu quả còn cao hơn.
Người này chẳng những nắm giữ Quang Ám hợp bích của Tây phương đồng thời còn nắm giữ của Ngũ hành luân hồi cường đại nhất của phương Đông, nếu may mắn có thể tiến giai Thần đạo, thành tựu của hắn sẽ tới bậc nào?
Băng Tiếu Thiên than thầm một tiếng, cánh tay vung lên, mọi người cẩn trọng tiến về phía trước.
Trên mặt băng vốn là một thế giới mênh mông bát ngát băng tuyết nhưng tại Bắc Hải này, đám Thánh Thú Vương cũng không giao chiến trên đó. Chúng giao chiến với nhau chính thức là dưới lòng Bắc Hải.
Mặt băng dày sớm đã bị cự lực của ba đầu Thánh Thú đánh vỡ vô số. Chúng hoặc bị tan rã hoặc trôi nổi trên mặt nước, vố số tảng băng thậm chí còn lớn hơn thân thể nhân loại rất nhiều vần vũ trong không trung, những tảng băng này khi va chạm vào mặt băng tạo ra vô số hố sâu khủng bố.
Nhưng cũng rất nhanh chóng, dưới khí trời giá lạnh, những tảng băng này cũng lại dung hợp cùng mặt băng tạo thành những hình dạng khác nhau.
Đám người Hạ Nhất Minh cố gắng ẩn giấu khí tức tiến lại gần khu vực chiến đấu.
Ba đầu Thánh Thú Vương vẫn như trước biến nơi này thành một mảnh thiên hôn địa ám. Dưới khí tức của chúng bao phủ, những sinh vật khác đa phần đã chạy trối chết. Bất luận là sinh vật sinh sống trên mặt băng hay dưới lòng nước, khu vực này hiện giờ cũng chỉ còn đám người Hạ Nhất Minh tồn tại.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn vào lòng nước không khỏi giật mình.
Phía trước bọn họ xuất hiện một lỗ thủng thật lớn. Đây chính là lỗ thủng dưới sự hợp lực của ba đầu Thánh Thú, diện tích của nó to lớn tới độ có thể nuốt trọn đội ngũ cả vạn người trong nháy mắt.
Từ trong lỗ thủng thỉnh thoảng vang lên âm thanh của đám Thánh Thú Vương, sau đó lại im bặt. Chúng nó tựa hồ đang thể hiện sự giận dữ của bản thân, đồng thời thể hiện sự cảnh cáo với đám Thánh Thú Vương khác, bởi vậy chúng không phát hiện hành tung của đám người Hạ Nhất Minh.
Băng Tiếu Thiên tiến gần hơn, nói:
- Lễ Huân. Ngươi ra tay trước.
Trong đám người, tu vi võ đạo của Viên Lễ Huân không nghi ngờ thấp nhất. Nhưng trong tay nàng nắm giữ thần khí mô phỏng Băng Lăng Kính, bảo vật có tác dụng đóng băng đối phương. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bất quá nếu chờ những người khác ra tay, để đám Thánh Thú Vương cảnh giác, như vậy Viên Lễ Huân cũng mất đi cơ hội xuất thủ. Bởi thế mọi người cùng chờ đợi nàng công kích đầu tiên.
Viên Lễ Huân khẽ lên tiếng vâng mệnh, hai mắt khép hờ, nàng chậm rãi điều chỉnh phương hướng Băng Lăng Kính.
Hạ Nhất Minh có chút hâm mộ nhìn Viên Lễ Huân, thần khí mô phỏng Băng Lăng Kính trong tay nàng không hổ danh Băng hệ thần khí mô phỏng đỉnh cấp, chẳng những năng giữ rất nhiều năng lực, còn có thêm thần thông như Thiên lý nhãn. Nó cũng như mâm ngọc Hạ Nhất Minh có được trong Luân hồi Sinh tử giới, có năng lực quan sát từ xa.
Mà đây mới chính là nguyên nhân Băng Tiếu Thiên để Viên Lễ Huân ra tay trước.
Sau một lát động tác của Viên Lễ Huân đột nhiên dừng lại, trong nháy mắt từ Băng Lăng Kính lóe lên một đạo quang mang trắng, quang mang này theo nước biển đi xuống thẳng tắp.
Tốc độ của bạch quang cực nhanh, thậm chí không thua kém chút nào tốc độ Lôi điện, chỉ thoáng chốc đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Ngay khi bạch quang xuất hiện, tất cả đồng thời xuất thủ, Kỳ Lân Thánh chủ cỡi Kỳ Lân thú, Hạ Nhất Minh cỡi Lôi điện. Tốc độ của bọn họ không nghi ngờ nhanh nhất, cơ hồ cùng đạo bạch quang tiếp xúc với mặt nước. Mà điều khiến Hạ Nhất Minh kinh ngạc chính là, trừ bọn họ ra, tốc độ của Cát Ma Phàm Thù là nhanh nhất trong đám người còn lại. Tới lúc này hắn đã biết vì sao Băng Tiếu Thiên lại sắp xếp như vậy. Ba người có tốc độ nhanh nhất phân chia cho ba tổ, trừ bản thân hắn ra, Kỳ Lân Thánh chủ cùng Cát Ma Phàm Thù chia nhau dùng tốc độ khống chế hai đầu Thánh Thú Vương còn lại.
Dưới nước, ba đầu Thánh Thú Vương đang giao chiến dữ dội bỗng nhiên một đạo bạch quang đột ngột xuất hiện trong nháy mắt đã đóng băng một đầu, hai đầu Thánh Thú còn lại sợ run lên, trong nháy mắt uy áp khổng lồ bạo phát khiến cả hai chịu đả kích mãnh liệt.
Vừa tiến vào lòng nước, Hạ Nhất Minh lập tức kích phát ý niệm, dưới sự cảm ứng của lực lượng này, hắn " xem xét" tình cảnh tại đây.
Một đầu quái xà màu xanh dài chừng mười trượng, một đầu đại hùng chừng ba trượng bạch mao kín thân thể, còn có một đầu ba ba xấu xí thân thể chừng năm trượng có thừa. Bọn chúng dây dưa cùng chỗ tựa hồ tiến hành sinh tử chiến.
Bất quá lúc này đầu ba ba đã bị một tầng sương trắng bao phủ giống như phong ấn trong khối băng, hoàn toàn mất đi năng lực hành động.
Thân thể Cát Ma Phàm Thù lóe lên, động tác trong nước của lão quỷ dị khôn lường, tựa hồ bản thân đã biến thành một sinh vật biển, thoáng chốc đã tới cạnh cự xà. Quang mang như hắc xà rời tay, chỉ chốc lát đã cuốn cự xà không chút chống cự vào trong.
Động tác của Kỳ Lân Thánh chủ càng đơn giản hơn, hai tay lão đặt trên đầu Kỳ Lân thú, đầu Thánh thú huyết mạch Thần thú này mở chiếc miệng rộng như chậu máu thổ tức ra một đạo quang mang, đạo quang mang này lập tức đánh trúng thân thể cự hùng đang sững sờ.
Bất quá khiến mọi người kinh ngạc chính là đạo quang mạng này cũng không phải lực lượng công kích mà như hấp lực. Thân thể cự hùng, sau đó không chút khách khí được Kỳ Lân Thánh chủ kéo về phía trước.
Vài đạo nhân ảnh hiện ra, đám người Băng Tiếu Thiên đã tiến vào lòng nước, động tác của bọn họ không chút chậm chễ, hành động gọn gàng theo phương án định sẵn.
Hạ Nhất Minh chỉ liếc mắt qua cũng thấy rõ hết thảy, hơn nữa hắn cũng biết, trừ khi kỳ tích phát sinh, nếu không hai đầu Thánh Thú Vương kia chắc chắn phải chết.
Chân khí cường đại trong cơ thể vận lên, cổ tay hắn vừa đảo Ngũ Hành Hoàn đã xuất hiện.
Mặc dù đã dung hợp thành công Quang Ám lực lượng nhưng với Hạ Nhất Minh mà nói, hắn vẫn ưa thích sử dụng Ngũ Hành Hoàn hơn.
Năm đạo chân khí cường đại nháy mắt truyền vào Ngũ Hành Hoàn, đây cũng không phải chân khí bình thường mà chính là Ngũ hành thần lực.
Chúng tại đan điền Hạ Nhất Minh hình thành một vòng luân hồi đặc biệt, lúc này được Hạ Nhất Minh không chút do dự đưa vào Ngũ Hành Hoàn.
Ngũ Hành Hoàn điên cuồng chuyển động, lực lượng cường đại khiến nước biển xung quanh cũng dao động mãnh liệt hơn. Năm đạo quang mang diễm lệ chói mắt từ Ngũ Hành Hoàn hình thành một vòng ánh sáng luân hồi, theo sau bắn thẳng về phía cự miết.
Mà trước đó tốc độ ra tay của Lôi điện thậm chí còn nhanh hơn Hạ Nhất Minh, trên chiếc sừng của nó cơ hồ giây lát đã phóng ra quang mang tím sẫm hình thành một hư ảnh đâm sâu vào độc miết.
Đầu Thánh Thú Vương xui xẻo kia bị lực lượng Băng hệ cường đại phong ấn, còn chưa chờ nó thoát ra đã cảm nhận được một luồng lôi điện bao vây thân thể.
Lực lượng lôi điện của bạch mã cường đại vô cùng, khi bị đánh sâu vào nội tạng thân thể cự miết nhất thời run lên mãnh liệt, cho dù là bị đóng băng nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng.
Mà một kích trí mạng lúc này mới chính thức đi tới. Ngũ hành thần lực khi đã kết hợp thành Ngũ hành luân hồi, uy lực phát ra tựa hồ đã vượt qua Quang Ám hợp bích.
Lực lượng cường đại như vậy chỉ nháy mắt đã đánh nát phần đầu cự miết.
Trong biển sâu, quang mang lục sắc đã biến cự miết thành Thánh Thú không đầu.
Thánh Thú Vương mặc dù cường đại nhưng nếu không có đầu cho dù cường đại hơn thì cũng chỉ là vật chết.
Từ lúc Hạ Nhất Minh tiến vào lòng nước tới khi hắn cùng Lôi điện ra tay liệt sát vô cùng ngắn ngủi.
Cả quá trình này giống như lưu nước chảy mây bay vô cùng tự nhiên không chút phát sinh ngoài ý muốn.
Dưới một chiêu của Hạ Nhất Minh phần đầu cự miết nát vụn, trong lòng nước xuất hiện một vật xanh lục, hắn không ngần ngại thu lấy. Đây chính là Độc Miết nội đan, hắn dĩ nhiên không khách sáo.
Quay đầu nhìn lại, đáy nước dao động dữ dội so với vừa rồi còn náo nhiệt hơn vài phần. Bảy người một thú liên thủ bất ngờ đánh úp hai đầu Thánh Thú Vương, dao động đủ để bất kỳ sinh vật nào cũng phải tránh xa.
Ý niệm nhanh chóng cảm ứng được khiến Hạ Nhất Minh không khỏi nhíu mày. Bọn họ mặc dù đã chiếm được thượng phong thậm chí hai đầu Thánh Thú Vương kia tùy thời có thể mất mạng nhưng Thánh Thú Vương quả nhiên xảo trá, từ đầu tới cuối không có ý định bỏ chạy, hơn nữa sử dụng phương thức lưỡng bại câu thương để chiến đấu.
Hạ Nhất Minh xem qua đầu Độc Miết đã tử vong, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn.
Nếu đầu cự miết này không phải bị đóng băng, đồng thời bị lực lượng lôi điện đột phá phòng ngự, hắn tuyệt đối không có khả năng thuấn sát như vậy. So với hai đầu Thánh Thú Vương kia, cự miết quả là xui tới cực điểm.
Hạ Nhất Minh ở một bên cẩn thận quan sát tùy thời ra tay ngăn chặn, nhưng hắn cũng biết không thể nhúng tay. Nếu giờ phút này tiến lên, chỉ sợ không đạt được sự cảm kích, trái lại còn đắc tội cùng mọi người.
Theo sau Kỳ Lân Thánh chủ đột nhiên vỗ Kỳ Lân thú, đầu Thánh thú kinh khủng này nhất thời không để ý tới tất thảy vọt lên trước. Kỳ Lân thú mở lớn miệng, với tốc độ khó tin né tránh công kích của cự hùng, theo sau điên cuồng cắn vào cổ nó.
Đồng thời binh khí trong tay Kỳ Lân Thánh chủ, Lưu Xương Cử cùng Đế Thích Thiên hung hăng cắm vào cơ thể Bạch Hùng. Đầu Thánh thú này giày giụa một hồi cuối cùng nằm im không nhúc nhích.
Mà chỉ giây lát sau đám người Băng Tiếu Thiên thu tay lại, thân thể quái xà cũng đứt ra thành năm phần.
Bốn người bọn họ không ngờ chém đầu Thánh Thú này thành năm phần.
Cánh tay Đế Thích Thiên nắm lấy phần trên Bạch Hùng, nhất thời kéo gia hỏa này khỏi lòng nước.
Mọi người nhất thời hiểu ý lão, đám người Băng Tiếu Thiên hoặc là túm một đoạn, hoặc là túm hai đoạn thân thể quái xà, đồng thời chạy khỏi lòng nước.
Hạ Nhất Minh trợn mặt cứng lưỡi hồi lâu, trong lòng âm thầm mắng, vỗ Lôi điện chìm sâu vào đáy nước tìm đầu cự miết, sau đó nhanh chóng rời khỏi.

Bình luận


S
Sam Sung
28-03-2023

Truyện hay

Q
Quang Trinh
28-03-2023

chuyện này có tên khác kg ad

Đức Phong Đồng
28-03-2023

Toàn những mô tuýp truyện y hệt nhau.

T
Tấu hài online
28-03-2023

Hệ thống tu lyện

C
chien nguyen
28-03-2023

chuyện toàn giống nhau

T
Thảo Lê
28-03-2023

Bác có thể luôn chương dc ko ạ

N
Ngoc Anh Nguyen
28-03-2023

Xin cảnh giới võ học bộ truyện này với.

T
Tuyet Tran
28-03-2023

truyện chữ vẫn hay hơn truyện tranh

B
BìnhĐạiSoái
28-03-2023

hay lắm anh ơi

L
le duythanh
28-03-2023

Hay a qua ơi

L
Lam Levan
28-03-2023

Bộ này hay lắm

N
ngo tho
28-03-2023

Hây quá

Q
Quang Sỹ Trần
28-03-2023

đánh cho kiều phong với mộ dung ỉa ra quần ^^

N
Nam Nguyen
28-03-2023

Trung quốc nó không xuyên trung mà xuyên qua việt hơi kỳ nha. vược biên xuyên không sao công an không bắt nhỉ

T
tiểu thần nông
28-03-2023

bộ này ăn theo đấu la đại lục ak

T
Tuan Nguyen
28-03-2023

Em chao bac

K
khuong tran
28-03-2023

Truyện này cũng có vũ hồn giống đấu la lục

K
Kim Lan Le
28-03-2023

Thanks Ad nhieu

T
THI MY HUYEN HUYNH
28-03-2023

PHIM CHUONG MANG TEN LINH VU YEU THAN CUA QUA HAY

Truyện đang đọc

Báo lỗi