Mộ Hàn lại không có đi để ý tới những lời Đại Địa Ma Long rít gào, mà là dứt khoát mượn cỗ kình lực hút từ Thái Tiêu Thần Tinh để hút lấy thần lực bên trong, rồi ngưng tụ luyện ra Anh Lôi.
- Răng rắc!
Giống như đã qua vài ngày, lại giống như chỉ qua vài giờ, tiếng sấm sét kịch liệt liền liên tục không ngừng mà chấn động lan ra từ trong bụng Thiên Anh. Đạo Anh Lôi thứ mười sáu đã hoàn thành hơn phân nửa rốt cục ngưng tụ luyện ra thành công.
Ý niệm của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, đạo Anh Lôi này liền phóng ra khỏi Tâm Cung, chìm vào trong mạng lưới lôi võng của đám mây tím đang nhấp nháy quanh người.
- Cái gì?
Ngay lập tức sau đó, Mộ Hàn liền mừng vui bất ngờ mà bắt đầu hô nhỏ. Vốn hắn đã cho rằng ba tầng vòng xoáy ngưng tụ mà thành lực hút của Anh Đan, Thiên Anh và Tâm Cung này đã đạt tới cực hạn. Nhưng không nghĩ tới sau khi có một đạo Anh Lôi mới gia nhập vào, lại khiến cho kình lực hút đã đạt tới đỉnh cao kia lại tăng cường thêm vài phần.
Trong lúc nghĩ lại đó, Mộ Hàn liền đã hiểu rõ ràng nguyên nhân trong đó.
Anh Lôi và Anh Đan, Thiên Anh cùng với Tâm Cung đều là nối thông rất tinh tế . Số lượng Anh Lôi gia tăng, làm cho kình lực hút khởi nguồn từ Anh Đan, Thiên Anh và Tâm Cung tùy thời tăng lên, điều này đã ở trong tình lý.
Niềm vui ngoài ý muốn này khiến cho Mộ Hàn có chút phấn chấn, lập tức bắt đầu ngưng tụ luyện ra một đạo Anh Lôi tiếp theo.
Thời gian từng li từng tí trôi qua, tầng mạng lưới lôi võng tung hoành đan xen Anh Lôi quanh người Mộ Hàn kia dần dần tăng nhiều. Mười bảy đạo, mười tám đạo. . . Hai mươi đạo. . . Hai mươi lăm đạo. . .
Ba mươi đạo. . .
. . .
Nửa năm đã trôi qua !
Bên trong Hắc Ma Điện, trong tiếng thở dài của Tiêu Dịch Tiên đã lộ ra hơi có ý mừng.
Tứ tông trưởng lão và đệ tử đều đã rời đi, hiện nay vẫn còn ở trừ Phù Kiên và Cổ Tiếu ra thì chỉ còn có ba người ông ta và Ngọc Tâm Hạc, Tư Không Như Ý. Đó là vì phòng ngừa phong ấn đột phát biến cố. Điều khiến cho Tiêu Dịch Tiên cảm thấy mừng rỡ chính là, chẳng những Đạo Văn chữa trị tiến triển thuận lợi, mà dấu vết tâm thần của Tiêu Tố Ảnh thủy chung cũng không có tiêu tan.
Đây chính là nói, Tiêu Tố Ảnh còn sống.
Tiêu Tố Ảnh không chết, tự nhiên cũng có ý nghĩa Mộ Hàn vẫn còn đang đấu tranh cùng Đại Địa Ma Long .
Đạo Anh Lôi thứ bốn mươi!
Cảm ứng được đạo Anh Lôi mới ngưng tụ luyện ra mà thành kia, đôi mắt đột nhiên mở ra.
Khi hai đạo ánh mắt xuyên thấu qua mạng lưới lôi võng, rơi trên người Đại Địa Ma Long cách đó vài trăm thước thì trên mặt Mộ Hàn lại hiện lên một nụ cười gằn. Bởi vì thời khắc nào cũng phải chống lại Thiên Ma Hồng Hấp Thuật của Đại Địa Ma Long , tốc độ ngưng tụ luyện ra Anh Lôi đã chậm lại rất nhiều. Nhưng mỗi một đạo Anh Lôi gia tăng, đều sẽ làm cho cỗ lực hút của bản thân tăng lên không ít.
So sánh với mười lăm đạo Anh Lôi lúc ban đầu , hiện nay kình lực hút xuyên thấu ra Tâm Cung của hắn ít nhất đã tăng trưởng gấp hai.
Lúc lực hút mới bắt đầu gia tăng, Đại Địa Ma Long cũng không có để tâm. Cho tới hiện tại, thân hình căng thẳng cong như cầu vồng kia của Đại Địa Ma Long đã run rẩy thập phần kịch liệt. Thế nhưng nó không thể không tiếp tục thi triển Thiên Ma Hồng Hấp Thuật, chỉ cần hơi có thư giãn, chờ đợi nó liền chính là hoàn toàn sụp đổ.
Lúc này, Đại Địa Ma Long đã là cưỡi hổ khó xuống.
Nhưng mà đối với Đại Địa Ma Long có thể chống đỡ được đến bây giờ, Mộ Hàn cũng là thập phần ngạc nhiên. Mốn duy trì kình lực hút hào hùng, tiêu hao đối với tâm thần và lực lượng phi thường lớn. Hắn còn có Thái Tiêu Thần Tinh có thể cung cấp lực lượng để hấp thu, nhưng Đại Địa Ma Long không có bất cứ đồ vật gì có khả năng bổ sung. Nó là làm như thế nào để khôi phục?
Nghi vấn này, Mộ Hàn trước sau không tìm được đáp án.
- Cho dù là ngươi khôi phục như thế nào, hiện tại cũng là lúc kết thúc!
Trong lòng Mộ Hàn cười lạnh, tầng mạng lưới lôi võng quanh người kia của hắn cũng không bao gồm tất cả Anh Lôi hắn ngưng tụ ra. Giờ phút này Thiên Anh trong cơ thể vẫn còn giữ năm đạo Anh Lôi. Mộ Hàn giấu đi những Anh Lôi này mà không để lộ, đó là lợi dụng đột nhiên tăng mạnh kình lực hút để một lần đánh tan Đại Địa Ma Long .
Theo ý niệm, năm đạo Anh Lôi kia liền đồng thời lao ra khỏi Tâm Cung, chìm vào mạng lưới lôi võng.
- Ông ông! Ông ông! Ông ông!
Trong những tiếng rung động trầm thấp, cỗ kình lực hút từ Tâm Cung của Mộ Hàn phát tán ra lập tức bắt đầu điên cuồng mà nhanh chóng tăng lên. Lần này đột nhiên bị Mộ Hàn xuất ra năm đạo Anh Lôi, giống như là một sợi rơm rạ cuối cùng đè suy sụp lạc đà. Đại Địa Ma Long vốn là có vẻ có hơi gượng gạo đúng là cũng khó có thể tiếp tục gắng sức nữa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Lực hút do Thiên Ma Hồng Hấp Thuật ngưng tụ mà thành là thứ bị sụp đổ đầu tiên, tại khu vực này khơi dậy những tiếng nổ đì đùng trời long đất lở. Không gian xung quanh Đại Địa Ma Long bắt đầu rung rinh kịch liệt.
Ngay sau đó, Đại Địa Ma Long liền khó có thể ức chế mà kêu lên kinh ngạc.
Ở vào dạng thời khắc thế này, nó cũng không duy trì nổi hình thể to lớn dài ngoằng nữa. Thân thể không ngừng tan rã rời ra, như những chiếc lá cuốn theo chiều gió mà nhằm phía Mộ Hàn bay tới.
Đối với những lực lượng linh hồn này, Mộ Hàn là ai đến cũng không cự tuyệt.
Đối đầu giằng co với Đại Địa Ma Long suốt thời gian dài như vậy, hiện nay rốt cục có khả năng thoải mái nuốt chửng, Mộ Hàn làm sao mà còn có thể khách khí. Hắn lập tức vận hành Anh Lôi Đan Quyết và Thái Hư Động Thần Quyết đến trình độ cao nhất. Diệu Long Chân Hỏa, Huyền Thanh Linh Mộc, Mặc Tâm Thần Thủy và Vô Gian Hậu Thổ , cả bốn loại Lực lượng thuộc tính Ngũ Hành trình độ cao nhất cũng bị Mộ Hàn bắt đầu điều động để ra sức hấp thu lực lượng linh hồn của Đại Địa Ma Long.
- Dừng lại! Mau dừng lại cho bổn tọa . . .
Đại Địa Ma Long điên cuồng mà rít gào, trong khoảnh khắc liền vận dụng Bất Động Như Sơn Quyết, Thiên Ma Hồng Hấp Thuật cùng nhiều loại công pháp võ đạo. Nhưng mà tình thế sụp đổ lực lượng linh hồn đã hình thành, nên các công pháp đó liền cũng khó có thể ngăn cản nữa. Cho dù nó kháng cự như thế nào, cũng không phát huy ra nổi chút xíu tác dụng.
Lực lượng linh hồn trôi đi, khiến cho tu vi cảnh giới của nó từ từ giảm bớt.
Vạn Lưu Thất Trọng Thiên. . . Vạn Lưu Lục Trọng Thiên. . . Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên. . . Vạn Lưu Tam Trọng Thiên, . . .
Trong đôi mắt cực đại của Đại Địa Ma Long kia không nhịn được toát ra vẻ sợ hãi, nó thất kinh bắt đầu gầm rú
- Dừng tay! Dừng tay, đừng... hút nữa . . .
. . .
Cho dù Đại Địa Ma Long gào thét như thế nào, Mộ Hàn trước sau vẫn là tai điếc mắt ngơ.