Thời gian cứ như một cơn gió thoảng qua, bây giờ Chấn Quang và Lưu Tuyết đã được năm tuổi cũng sấp đến tuổi đến trường, nhưng Tư Nhuệ không muốn xa con trai nên vẫn chưa đồng ý cho thằng bé đi học.
Nhìn hai đứa trẻ đang chơi bên ngoài sân vườn với hai thái cực hoàn toàn khác nhau, Chấn Quang thì điềm đạm xem những trang sách màu sắc mà mẹ đã mua tặng, còn Lưu Tuyết thì đang nghịch với đống đất đang chuẩn bị bỏ vào chậu để trồng cây, Lý Chấn Kiệt và Lý Chấn Phong vừa tan làm quay trở về nhìn thấy cảnh tượng đáng yêu này bao nhiêu mệt mỏi điều tan biến.
" Anh nhìn xem có phải tạo hoá đang trêu đùa chúng ta có phải không, con gái của em thật sự mà nói nó còn nghịch hơn cả một đứa con trai, còn Chấn Quang cứ như một thư sinh nho nhã.
" _ Lý Chấn Phong nhìn cơ thể lấm lem bùn đất của Lưu Tuyết không ngừng ngán ngẫm, thể nào Lưu Đàm cũng sẽ càm ràm về việc này cho mà xem.
Lý Chấn Kiệt nhìn cậu con trai ôn nhu của mình, thì rất hài lòng.
" Tính cách đó của Chấn Quang thật sự rất giống Tư Nhuệ, cô ấy lúc nào cũng ôn nhu nhẹ nhàng.
"
Lý Chấn Phong nhớ đến người vợ của mình, tính cách của cô ấy lại trái ngược hoàn toàn với Tư Nhuệ, lúc nào cũng tinh nghịch cá tính, chắc là con gái đã thừa hưởng sự dư năng lượng này của Lưu Đàm.
Lý Nhã Đan nhìn thấy hai người anh đang đứng đó tâm tình, anh ta khẽ cười đi đến hỏi.
" Có chuyện gì vậy?"
Lý Chấn Phong lắc đầu nói.
" Tôi đang nhìn một con khỉ leo trèo, sau này cậu có chọn đối tượng kết hôn thì đừng chọn người có cá tính mạnh mẽ quá sẽ ảnh hưởng đến con của cậu sau này đấy.
"
Lưu Đàm đứng phía sau Lý Chấn Phong từ lúc nào, Lý Chấn Kiệt và Lý Nhã Đan cảm thấy tình hình không được ổn cho lắm nên đã bỏ đi trước, Lý Chấn Phong nói chuyện mà không ai trả lời anh ấy liền cảm thấy rất kì lạ, sống lưng bắt đầu ớn lạnh từng cơn, anh ấy từ từ quay lại nhìn, Lưu Đàm đang rất không hài lòng với thái độ của Lý Chấn Phong khi nói về tính cách của mình, cô ấy không do dự véo mạnh vào tai của Lý Chấn Phong khiến cho anh ấy hét lên một tiếng.
" Ây da đau đau anh, vợ à bình tĩnh lại đi mà.
"
Lưu Đàm nghiến răng nói.
" Anh dám phàn nàn về tính cách của em sao, đã hối hận rồi có đúng không, để xem hôm nay em xử lý anh như thế nào đây.
"
Lý Chấn Phong bị Lưu Đàm kéo đi nhìn ánh ấy vô cùng đáng thương, Lý Chấn Kiệt vỗ vào vai của Lý Nhã Đan.
" Đừng dạy dột chọc giận phụ nữ.
"
Nói rồi anh đi lên phòng, Tư Nhuệ đang ngồi đọc sách rất ôn nhu, so với Lưu Đàm anh thầm cám ơn trời vì đã cho mình kết hôn với một cô vợ dịu dàng xinh đẹp như thế.
" Anh về rồi sao.
"
Tư Nhuệ đi đến mở cà vạt của Lý Chấn Kiệt ra để giúp anh cảm thấy thoải mái hơn, Lý Chấn Kiệt vòng tay qua eo của vợ ôm cô vào lòng.
" Mỗi khi mệt mỏi chỉ cần về nhà nhìn thấy em là mệt mỏi tan biến ngay.
"
Tư Nhuệ khẽ mỉm cười.
" Anh lại bị làm sao vậy, em bảo người chuẩn bị nước rồi, anh đi tắm đi.
"
Đột nhiên đôi mắt của Lý Chấn Kiệt đầy gian xảo, anh kéo Tư Nhuệ đi vào phòng tắm cùng mình.
" Đã lâu rồi anh và em chưa có khoảng thời gian riêng tư, đi vào tắm cùng anh.
"
Tư Nhuệ bị Lý Chấn Kiệt lôi kéo liền cảm thấy xấu hổ, cô đánh vào bàn tay đang lôi kéo mình.
" Đừng như vậy mà, con sẽ vào tìm em đấy.
"
Lý Chấn Kiệt vẫn cố chấp kéo Tư Nhuệ vào phòng tắm, vừa bước vào cửa tiếng gõ cửa bên ngoài đã vang lên in ỏi.
" Mẹ mẹ con vào được không?"
Giọng nói đáng yêu của tiểu bảo bối làm sao Tư Nhuệ có thể từ chối được, cô đẩy Lý Chấn Kiệt ra đi ra mở cửa cho con trai, Chấn Quang chạy vào ôm lấy mẹ của mình, Tư Nhuệ bế thằng bé lên ôm ấm rồi hôn lên má của con trai, Lý Chấn Kiệt đứng trong phòng tắm chỉ biết bực dọc, từ lúc có Chấn Quang, anh muốn ở riêng với Tư Nhuệ là điều không thể.
Tắm xong Lý Chấn Kiệt đi ra bên ngoài nhìn thấy vợ và con trai đang bàn về chủ đề trong quyển sách mà cô đã mua cho Chấn Quang lúc sáng ở nhà sách, anh đang ganh tị với chính con trai của mình, vì Chấn Quang luôn vào những lúc bọn họ đang cao trào.
Lý Chấn Kiệt kéo con trai đứng lên rồi anh đưa Chấn Quang đi ra bên ngoài, nói điều gì đó thằng bé liền ngoan ngoãn nghe theo, đi vào phòng nói với Tư Nhuệ.
" Mẹ à hôm nay con sẽ ngủ ở phòng bà nội, vì mẹ thường xuyên bị giật mình khi bị con gác lên người, nên con muốn mẹ được ngủ ngon, chúc mẹ và ba ngủ ngon con đi sang phòng bà nội đây.
"
Tư Nhuệ biết Lý Chấn Kiệt đã gieo rắc vào đầu của Chấn Quang chuyện gì rồi, cô chạy theo con trai.
" Mẹ không giật mình gì cả, này mau quay lại ngủ với mẹ đi.
"
Lý Chấn Kiệt liền níu tay của Tư Nhuệ lại.
" Con trai đủ lớn để hiểu chuyện rồi sao em vẫn cứ níu kéo thằng bé mãi thế.
"
Tư Nhuệ tức giận quay sang trách móc Lý Chấn Kiệt.
" Anh đã nói gì với con, cho dù.
Chấn Quang có đi sang phòng ông bà ngủ em cũng sẽ không bao giờ cho anh làm gì đâu.
"
Nói rồi cô đi vào phòng đóng sầm cửa lại, ai mà chẳng có nổi khổ tâm, Lý Chấn Kiệt bất lực đi vào, Tư Nhuệ đã quay lung về phía anh đắp chăn kín người, Lý Chấn Kiệt thở dài đi đến giường nằm xuống, anh lén lút nhìn sang Tư Nhuệ, cô vẫn không động đậy cuối cùng Lý Chấn Kiệt không có thể nào nhịn được nữa, anh lật người của Tư Nhuệ lại, tỏ thái độ sám hối.
" Vợ à anh xin lỗi đừng giận nữa mà, cũng chỉ vì muốn được gần gũi với em nên anh mới bảo con sang phòng ông bà ngủ, dù sao mẹ cũng rất yêu thương Chấn Quang, mỗi ngày anh chỉ được nằm ở một góc nhìn em ôm con trai ngủ, em có biết là anh ganh tị lắm không hả.
"
Nói rồi anh vùi đầu vào hổm cổ của Tư Nhuệ, hơi thở nóng ấm của Lý Chấn Kiệt khiến cho cô nổi hết da gà.
" Này đừng làm như thế em nhột.
"
Tư Nhuệ phải chịu thua trước thái độ làm nũng của Lý Chấn Kiệt, cô cũng đã quá vô tâm không để ý đến cảm giác của anh, Lý Chấn Kiệt cũng cần được cô yêu thương, vì đàn ông điều là những đứa trẻ chưa lớn.
Tư Nhuệ đẩy người Lý Chấn Kiệt nằm lên anh, cô khẽ mỉm cười đầy mê hoặc, Lý Chấn Kiệt không thể nào chịu đựng được trước gương mặt xinh đẹp của vợ mình, Tư Nhuệ khẽ hôn lên môi anh một cái đầy yêu thương rồi nói.
" Được rồi em cho phép anh đấy, nhưng phải có giới hạn.
"
Gương mặt của Lý Chấn Kiệt liền sáng rỡ, anh ôm chặt lấy cơ thể mềm mại của Tư Nhuệ, bắt đầu hôn lên đôi môi của cô đầy yêu thương, hai người đã trãi qua một đêm dài bên cạnh nhau, Lý Chấn Kiệt vô cùng thoả mãn anh ôm chặt lấy cơ thể cô vợ yêu của mình, cưng chiều như một viên ngọc quý.
Hạnh phúc thật đơn giản chỉ cần có được sự thấu hiểu của đối phương thì cuộc hôn nhân sẽ càng bền chặt.
.