VƯƠNG GIA MAU LẠI ĐÂY

Nhược Y lúc này khuôn mặt cau có tiến đến trước mặt Lãnh Hàn nói: "vương gia có việc gì tìm ta, có biết bây giờ đã muộn rồi không?"

Lãnh Hàn chỉ tay về hướng binh sĩ: "nàng biết chữa trị"

Nhược Y theo hướng chỉ tay của Lãnh Hàn đi đến gần nơi có binh sĩ bị trúng thuật, ngửi ngửi một lúc nhàm chán quay trở về hướng của Lãnh Hàn

"Là ai cho họ ngửi cỏ lục sa a?"

Nàng trước là học trò của Diêu lão bà, lão bà này chuyên nghiên cứu các loại thảo dược. Lúc trước nàng học hành không chăm chỉ, chuyên ngủ gục lên suốt ngày bị cho ngửi loại cỏ này. Loại cỏ này cũng rất là biến thái,người hít phải nó sẽ như bị thôi miên, ngồi thất thần một chỗ, muốn tỉnh dậy chỉ có thể lấy nước lạnh tạt vào. Hại nàng mỗi lần học xong người đều ướt nhẹp

"Nàng biết loại cỏ này, vậy có cách chữa trị không?"

"Vương gia à, ngài gọi ta đến chỉ là làm việc này thôi a, thật là biết chọn giờ làm phiền người khác mà". Nhược Y vừa nói vừa cau có, tiến đến một binh si bị trúng dược, cầm lấy gáo nước dội lên người hắn. Trong nháy mắt hắn tỉnh lại ngay

"Đó cách giải chỉ có như vậy. Mau mau làm ta trở về ngủ tiếp", nói rồi nàng trở về lều, để lại ánh nhìn ngạc nhiên của tất cả mọi người

Lúc này ở bên phía Lạc Tiêu Quốc tin tức đã được truyền đến. Hoàng thượng Lạc Lăng Liệt đã rất sợ hãi

Thừa tướng thấy vậy vội vàng trấn tĩnh:

"Hoàng thượng chuyện này cũng không phải là không có cách, chi bằng chúng ta cầu hòa với Lăng Nhật Quốc, hàng năm tăng thêm số công phẩm cho bên đó là được rồi. Chuyện đã đến mức này thì chỉ còn cách âm thầm nhẫn nhục đợi thời cơ đến"

Lạc Lăng Liệt nghe thừa tướng nói vậy đồng ý ngay

"Nhưng chỉ sợ nước bên đó không đồng ý." Thừa tướng âm thầm tính toán

"Ta sẽ chuyển nhượng một nửa lãnh thổ và mang nhị công chúa Lạc Yên Hồng đến cầu thân với Lăng Nhật Quốc để tỏ rõ thành ý của mình, ngươi thấy như vậy có được không"

"Vậy chắc chắn Lăng Nhật Quốc sẽ đồng ý với yêu cầu này". Thừa tướng nói

Sáng ngày hôm sau đội quân của Thiếu Hàn đến Lạc Tiêu Quốc thì thấy tướng quân bên đó dẫn theo công chúa Lạc Yên Hồng đến xin cầu hòa với Thiếu Hàn

Thiếu Hàn nghe lời đề nghị sẽ được một nửa lãnh thổ, cùng với số cống phẩm mỗi năm sẽ tăng gấp đôi, suy nghĩ một chút liền đồng ý trở về

Lạc Yên Hồng lúc này mới để ý thấy tam vương gia bên Lăng Nhật Quốc trong lòng thầm nghĩ. Nàng là mĩ nữ của Lạc Tiêu Quốc tất cả nam nhân đều muốn có được nàng, nhưng chỉ liếc nhìn bọn họ một cái nàng cũng không thèm liếc. Đợt này đến cầu thân gả cho tam vương gia kia quả thật đúng là có lợi chứ không có hại. Nàng đứng cạnh vị tam vương gia này đúng là một đôi thần tiên quyến lữ người đời phải mến mộ.

Lạc Yên Hồng lại liếc mắt qua nhìn Nhược Y ánh mắt lóe lên tia độc ác, nàng ta cũng có chút tư sắc nhưng nếu cản đường nàng thì chỉ có đường chết (con mụ Lạc Yên Hồng này quá là tự kỉ các nàng à, ai chết vẫn còn chưa biết nha)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi