VƯƠNG GIA MAU LẠI ĐÂY

Qủa nhiên Nhược Y với Thiếu Hàn dù là đến muộn nhất nhưng đến lúc hai người đến yến hội mới chính thức được bắt đầu. Hôm nay Thiếu Hàn một thân bạch y, tóc đen thẳng càng khiến khuôn mặt của Thiếu Hàn đã hoàn mĩ nay lại càng trở lên tà mị, còn Nhược Y hôm nay cũng không kém phần xinh đẹp, nàng mặc một thân hồng y lộng lẫy,tươi trẻ, khuôn mặt trái xoan chỉ điểm qua một chút phấn nhàn nhạt. Khiến cho nàng càng thêm phần thoát tục, chỉ là có một điều nho nhỏ xảy ra về trang phục của nàng. Bộ y phục này là do Lâm quản gia tinh tế cẩn thận, quả mấy lần thẩm tra lấy về cho nàng từ Luyến Y Phường, thật là người tính không bằng trời tính, y phục này thế nào lại giống hệt như vị công chúa Lạc Yên Hồng kia. Khiến cho Lạc Yên Hồng nhìn nàng như muôn tóe lửa, muốn đem y phục kia thiêu cháy.

Hoàng thượng lúc này mới lên tiếng: “Tam vương gia đã đến, yến hội bắt đầu, các ái khanh hãy tự nhiên”

Bình sinh Nhược Y không thích mấy cái yến hội thế này chỉ là mấy cái múa hát mua vui, đến chỉ vừa ăn vừa xem hát, cũng chẳng có gì quan trọng,bởi vì cũng chẳng có gì quan trọng lên nàng cũng chỉ có việc ăn, nói là ăn nhưng thực ra nàng là đang cuốn thức ăn. Hầu như tất cả các thức ăn trên bàn Thiếu Hàn và nàng đã không cánh mà bay, trong khi các bàn khác vẫn còn nguyên. Mọi người đều hướng ánh mắt bất mãn về phía Nhược Y nhưng bất qúa đối diện với ánh mắt như muốn giết người của Thiếu Hàn thì mọi người đều không có ý kiến gì nữa.

“Hoàng thượng, nhân yến hội chào mừng vương gia trở về ngày hôm nay ta có lễ vật muốn dâng lên vương gia và có một thỉnh cầu nho nhỏ mong người chấp nhận”. Vừa nói ánh mắt của Lạc Yên Hồng vừa hướng qua nhìn Lãnh Hàn

“ Công chúa có gì cứ nói. Ha ha” Hoàng thượng vừa nói vừa cười

“Đây là Song Linh Ngọc nổi tiếng đã thất truyền từ lâu. Tương truyền đây là cặp ngọc tình nhân. Vòng ngọc Linh Điền này là của nữ tử, nếu nữ tử đeo có thế tránh được mọi độc dược,lại ngày càng trở nên xinh đẹp. Còn đây là ngọc bội Linh Điển nếu nam tử đeo nội lực có thể tăng thêm mấy chục năm. Hai thứ này vốn là dành cho một cặp tình nhân khi đối phương gặp nguy hiểm, hai thứ này sẽ phát sáng và nóng lên.Ta từ trước đã ngưỡng mộ tam vương gia, muốn tặng ngọc bội Linh Điển này cho chàng. Đổi lại chàng hãy lập ta làm vương phi” Lạc Yên Hồng vừa nói ánh mắt vừa lóe lên tia cười, trong lòng thầm nghĩ. Song Linh Ngọc này vốn là vật chấn quốc của Lạc Tiêu Quốc, ai ai cũng đều muốn có được. Lần này nàng đưa thứ này ra trao đổi chắc chắn tam vương gia sẽ đồng ý

Sau khi đã ăn hết mọi thứ trên bàn Nhược Y lúc này mới để ý đến lời của Lạc Yên Hồng. Trong mắt hiện lên tia kinh ngạc. Vì Vệ Nhân trước làm trong ngành khảo cổ nên có nói qua cho nàng biết cặp Linh Điền Linh Điển này. Không ngờ thứ này lại có thật trên đời, ánh mắt hiện nên tia thích thú, đang định quay sang nói với Thiếu Hàn thì hắn đã:

“ Ta đã có vương phi. Thứ Song Ngọc này ta nghĩ ngươi lên dành chon nam nhân khác thì hơn”

Lạc Yến Hồng thấy thế ánh mắt chợt chuyển sang thất vọng nói: “Ta không cần làm vương phi, ta có thể làm sườn phi của chàng”

“ Không được” Thiếu Hàn lạnh lùng nói

Nhược Y lúc này quay sang nói nhỏ với Thiếu Hàn: “Vương gia à, vương gia sao người không đáp ứng yêu cầu kia của công chúa chứ, nàng ta dù gì cũng là công chúa đã ủy khuất làm sườn phi cho người rồi. Hay là người không thích Linh Điển kia, bất quá người cũng có thể cho ta a” Nhược Y vừa nói trong lòng thầm tính toán, Linh Điển kia dù ở trên người nữ nhi không có tác dụng, nhưng nếu bán ra cũng được một khoản tiền kha khá hắc hắc

“ Nàng thích thứ đó?”

“ Đúng vậy a, Song Linh Ngọc kia vừa đẹp, lại vừa có ích như vậy”

“Không có cách” Thiếu Hàn vừa nói vừa liếc Nhược Y ( cặp bội kia có bằng ảnh không a)

“ Ta có cách, ta có cách a”

“Ngoại trừ đáp ứng Lạc Yến Hồng làm vương phi và sườn phi. Nàng có thể tùy tiện nói với Lạc Yến Hồng”

“Thật a” Nhược Y vừa nói, khóe miệng khẽ nhếch lên tia cười giảo hoạt

“Nàng là thấy ta đang nói chơi” Thiếu Hàn lạnh lùng nói

Lúc này Nhược Y quay sang chỗ Lạc Yên Hồng nói: “ công chúa thứ ngọc bội kia rất đẹp a, nhưng bất quá chỉ tặng một thứ thì ta thấy chưa đủ thành ý…”

“ Ý ngươi là sao”

“Ý ta là công chúa lên tặng cho vương gia cả Linh Điền a”

“Được, ta chấp nhận, chỉ cần có thể ở trong vương phủ, sườn phi ta cũng có thể làm”

Lạc Yên Hồng chưa nói hết câu, Nhược Y đã ngắt lời “ Ý ta không phải như vậy, sườn phi thì không thể đáp ứng, bất quá tiểu thiếp thì có thể chấp nhân nga”

Nghe xong câu nói của Nhược Y, Lạc Yên Hồng đã rất tức giận nàng đường đường là công chúa của một nước, làm sườn phi đã là ủy khuất lắm rồi, sao có thể làm một tiểu thiếp không danh không phận: “không thể được”

“Nga vậy thì thôi vậy” Nhược Y vừa nói vừa cố kéo dài thanh âm “ cơ hội tốt như vậy, ta nghĩ lần sau cũng không có a”

Trong lòng Lạc Yến Hồng lúc này rất khẩn trương, quả thật đây là cơ hội tốt, nàng có thể làm một tiểu thiếp, nhưng không có nghĩa sẽ mãi là tiểu thiếp, được vào vương phủ vị trí vương phi kia cũng sẽ gần hơn. Lấy sắc đẹp của nàng không thể không mê hoặc được tam vương gia, quân tử không chịu thiệt trước mắt: “ta đồng ý”. 

Vừa nói vừa đưa song ngọc đến bàn Thiếu Hàn, Nhược Y lúc này đã vội đeo Linh Điền vào tay còn Linh Điển thì nhanh tay cất vào túi như sợ Lạc Yên Hồng đổi ý

Chứng kiến cảnh đó Lạc Yến Hồng thầm lóe lên tia chán ghét cùng tức giận. Còn Thiếu Hàn, tam vương gia kia đang bày ra một bộ mặt đen thui

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi