VƯƠNG PHI THIÊN TÀI: TIỂU BẢO BỐI CỦA VƯƠNG GIA


Trong lòng Thích Bá Hàn cũng không hài lòng, nhưng trí nhớ của ông ta về lần trước bị Dục vương cảnh cáo vẫn còn rõ ràng, bây giờ bọn họ lại muốn tìm Thích Vy nhờ giúp đỡ, cho nên ngoài chuyện phải chịu mất mặt thì bọn họ còn có thế làm được gì?
“Cố chịu đựng một chút vì Nhã nhi đi, lát nữa nó đến thì cũng đừng nói những lời không nên nói”.

Tạ An Như lộ ra sẳc mặt ấm ức nói: “Không cần lão gia nói thì ta cũng biết”.

Nếu không phải vì Nhã nhi thì sao bà ta lại muốn gặp lại nha đầu chết tiệt đã khiến cho bà ta vô cùng bất an chứ?
“Lão gia, phu nhân, Dục vương phi đến rồi”.

Nghe hạ nhân vào bẩm báo thì hai vợ chồng mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng liếc mắt nhìn nhau, cố gắng sửa lại sẳc mặt.

Bởi thế, cho nên khi Thích Vy vào đại sảnh thì đã rất kinh ngạc khi nhìn thấy sắc mặt của bọn họ vân chưa đen lại cho dù đã phái chờ rất lâu.


Thế là nàng lại càng khẳng định hai người này nhất định tìm nàng vì chuyện gì đó không hề nhỏ!
Nàng chỉ không hiểu bọn họ lấy tự tin ở đâu ra mà chắc chắn rằng nàng sẽ giúp bọn họ? Mặt bọn họ dày tới mức nào chứ?
Trong đại sảnh, ngoại trừ Thích Bá Hàn cùng Tạ An Như thì không còn bất cứ người nào khác của Thích gia, kinh nghiệm trước đây đã nói cho bọn họ biết, nếu có quá nhiều người xuất hiện
thì chẳng những không có lợi ích gì mà ngược lại còn kéo bọn họ xuống.

Hơn nữa Tạ An Như cũng có lý do riêng đế cẩn thận, mặc dù nói phù hợp với điều kiện thì cả Thích gia cũng chỉ có một mình con gái Thích Cẩm Nhã của bà ta, nhưng bà ta cũng không chắc chắn được mấy di nương khác sẽ không kiếm chuyện làm khó dễ, cho nên chuyện này bọn họ vẫn nên gặp riêng Thích Vy là tốt nhất.

Thích Vy thấy bọn họ không gọi mình thì cũng tự tìm một vị trí ngồi xuống.

Nam Tinh cùng Thanh Đại đứng canh giữ bên cạnh nàng, một người làm nữ hộ vệ đứng sừng sững, một người thì hỗ trợ bưng trà rót nước, cuối cùng còn tỏ ra ghét bỏ vị trà ở đây không đủ thơm.

Thích Bá Hàn:”!”
Tạ An Như:”!
Cũng may hai người đều biết chính sự quan trọng hơn cho nên không dám chấp nhặt chuyện nhỏ này, để cho hạ nhân trong phủ lui ra, ánh mắt sâu kín nhìn về phía hai nha hoàn, ám chỉ muốn Thích Vy cũng bảo các nàng lui ra.

Thích Vy… không quan tâm.

Thích Bá Hàn rất tức giận trước thái độ cứng rắn của Thích Vy nhưng cũng chỉ có thể nhịn xuống, trao đổi ánh mắt với Tạ An Như bảo bà ta nói chuyện với Thích Vy.


Tạ An Như hoàn toàn không có ý muốn hàn huyên với Thích Vy, bà ta rất sợ lần này Dục vương lại đột nhiên xuất hiện cản trở việc tốt của bọn họ, cho nên liền nói thẳng: “Người hẳn là đã nghe đến chuyện trong cung chuẩn bị tuyến tú”.

Thích Vy: “ừm”.

Tạ An Như hít một hơi thật sâu, giá vờ không chú ý đến thái độ thờ ơ của nàng, tiếp tục nói: “Nói thật với ngươi, Nhã Nhi cũng tham gia tuyển tú”.

Lần này Thích Vy mới hơi nhíu mày.

Lần trước còn muốn nhét người vào vương phủ, mới chưa bao lâu đã chuyển mục tiêu sang hoàng đế rồi sao?
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, Cơ Vấn Thiên cho dù có quyền thế ngập trời thì chung quy chỉ là một vương gia chứ không phải bậc đế vương.

Tạ An Như quan sát thấy sẳc mặt của Thích Vy có biến hóa những cũng không rõ nàng rốt cuộc đang nghĩ gì về chuyện này.


“Ta cũng biết ngươi chắc chắn sẽ không đồng ý cho Nhã nhi tiến vào Dục vương phủ, cho nên Nhã nhi đã nghe lời ta mà từ bỏ, ngày sau ngươi cũng không cần lo lắng nó sẽ cướp đi vinh sủng của ngươi”.

Thích Vy suýt chút nữa thì bật cười thành tiếng, muốn cướp vinh sủng của nàng? Bỏ qua chuyện nàng có bản lĩnh hay không, sao nàng nghe Tạ An Như nói cứ như là Thích Cấm Nhã chỉ cần vào vương phủ thì nhất định sẽ trấn áp được nàng vậy? Dựa và tiểu nha đầu ngu ngốc đó sao? Chưa cần nàng làm gì, chỉ cần mấy thị thiếp ở hậu viện ra tay thì cũng đủ dày vò Thích Cẩm Nhã rồi.

“Vừa hay trong cung truyền ra tin tức muốn tuyển tú, Nhã nhi lại vừa đến độ tuổi tìm hôn phối, gả cho nhà nào cũng không bằng gả vào cung làm người của hoàng thượng, như vậy còn có thể mang đến vinh quang cho gia tộc, ngươi
nói có đúng không?”
“Vậy chuyện này thì có liên quan gì đến bán vương phi?”
Các người vui vẻ gả khuê nữ đến hoàng cung làm tiểu thiếp của hoàng thượng mà còn cho rằng đó là vinh dự tối cao, muốn thông cáo cho toàn dân thiên hạ biết hay sao?
Tạ An Như nghẹn lại, thấy nàng không hiểu ý tứ của mình liền dứt khoát nói thẳng: “Trước khi xuất giá thì ngươi cùng Nhã nhi có quan hệ không tốt lắm, một khi Nhã nhi vào cung trớ thành phi tần của hoàng thượng thì liền có thế đè đầu ngươi, cho nên… lỡ như ngươi muốn ngáng đường của nó thì sao?”
Thích Vy chớp mắt, xem như đã hiểu được nữ nhân này đang muốn nói cái gì, lập tức suýt chút nữa bật cười thành tiếng..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi