VƯƠNG QUỐC MÀU XÁM




Chương 103 ngày 14 tháng 5, B

Deyun

Trưa hôm đó, Lữ Lương Thạch đến đây một chuyến.

Tần Thái tưởng ông ta thương lượng với Bạch Hà chuyện cô trở lại Trật Tự.

Ba năm không gặp, Lữ Lương Thạch dường như có sự tiến triển lớn về tu vi, cả người nhìn qua đã trẻ đi mười tuổi. Tần Thái đứng lên chào hỏi: " Chú Lữ."

Lữ Lương Thạch cũng đang đánh giá Tần Thái, cuối cùng ông ta nhăn mặt: " Sao lại thành như vầy."

Tần Thái đứng bên cạnh Bạch Hà, nếu là trước đây, chắc chắn cô sẽ cảm thấy Lữ Lương Thạch đang quan tâm cô. Nhưng bầy giờ đã khác—— Lữ Lương Thạch không có lý do để đối tốt với cô.

Quả nhiên câu tiếp theo của ông ta để lộ sự khó xử: " Lão Bạch à, hiện tại Tiên Tri cùng Yến Trọng Hoan là một giuộc, tình hình chúng ta trong Trật Tự đang rất gian nan..."


Ông ta nhìn thoáng qua Tần Thái, hy vọng cô có thể hiểu được ý tứ của ông ta: " bây giờ con bé lại biến thành như vầy, anh nói muốn đem về, vậy bên trong Trật Tự lại có đến hai tiên tri. Tiên Tri có thể bỏ qua cho con bé sao?"

Bạch Hà cũng biết rõ, nên anh mới do dự. Ngược lại Tần Thái không hề để ý: " Sư phụ, thật ra tôi tới là để xem sư phụ có sống tốt hay không. Có trở về Trật Tự hay không thì không cần vội."

Bạch Hà lắc đầu, lúc sau mới nói chuyện: " Con bé là đệ tử chân truyền của tôi, cho dù Trật Tự không muốn dung, thì cũng phải bỏ truy nã đi."

Lữ Lương Thạch cười khổ: " Lão Bạch, con bé dù sao cũng đã ngốc tại Nhân Gian mấy năm rồi... Aizz, anh..." Ông ta dường như không biết nói sao cho Bạch Hà hiểu, cuối cùng chỉ đáp: " Chờ tin tức của tôi, ngày mai có đáp án."

Bạch Hà không nói gì, bây giờ anh ta với Lữ Lương Thạch như môi với răng. Anh muốn lợi dụng Lữ Lương Thạch để giữ nhân lực, Danh vọng ở Trật Tự. Lữ Lương Thạch nể trọng thực lực cùng tu vi của anh.

Chỉ cần hai người hợp tác tốt, Yến Trọng Hoan cho dù có được Tiên Tri, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trật Tự bây giờ, so với ba năm trước đây, vẫn chưa dừng nội chiến.

Lữ Lương Thạch đi rời, Tần Thái có chút ủ rũ cụp đuôi—— sao bản thân lại trở thành  phiền toái cho người khác rồi.

Nhưng Bạch Hà không cảm thấy như vậy, anh ngồi xuống sô pha đặt giữa phòng: " Tới đây, nói cho sư phụ nghe mấy năm nay học được cái gì."

Thật lòng, Tần Thái không dám nói.

Cô chỉ có thể đọc vài cái du phù khẩu quyết, Bạch Hà không tỏ ý kiến: " Mấy cái này, sau này không dùng đủ." Trước tiên anh ta đưa cuốn bách khoa toàn thư về khẩu quyết chú pháp cho cô, " Lần này không được lười biếng."

Tần Thái vui mừng đến hỏng —— ở bên Bạch Cập làm gì có chuyện dễ dàng như vầy.

Cô nhận: " Cảm ơn sư phụ."

Bạch Hà đang suy nghĩ—— đồ đệ đã trở lại, mà còn chỉ hoạt động ban đêm, bản thân phải lết thân xương cốt này đi kiếm ăn cho hai người.

Bạch Hà vội đi, Tần Thái lại ngốc một mình trong phòng. Bức màn che chắn chặt chẽ, cô bỗng nhiên không biết nên theo ai.


Rốt cuộc về lại nơi đã rời đi quá lâu, những chuyện trước kia, thật sự không nên suy nghĩ nhiều sao?

Cô ngồi trên giường bắt đầu luyện tập, rất nhanh đã nhập định.

Mãi cho đến tối, Tần Thái làm cơm chiều cho Bạch Hà, Lữ Lương Thạch cũng tới. Ông ta đi thẳng vào vấn đề: " Muốn cho con bé quay về Trật Tự, thật cũng không phải không có cách." Ông ta nhìn Tần Thái, trong mắt giấu ánh sáng, " Tiểu Tần, cô cũng đã ở Nhân Gian tận ba năm, chắc chắn cũng đã biết chút ít về nội bộ trong đó. Chỉ cần có thể cung cấp ít tư liệu đáng giá, tôi cho rằng dù là Yến Trọng Hoan hay Tiên Tri, cũng sẽ không nói lời nào đâu."

Vừa nói xong, Tần Thái đã thay đổi nét mặt: " Không bao giờ!"

Cô dứt khoátvtừ chối, Cả Bạch Hà đều thấy ngoài ý muốn: " Tần Thái?"

Lúc này Tần Thái mới hiểu, bản thân thật sự đã trở lại Trật Tự. Vì mấy năm nay ở Nhân Gian, tam quan lập trường, toàn bộ đã thay đổi.

Hiện tại cô có thể làm một người tốt từ trong ra ngoài—— nếu cô chịu cung cấp một ít thứ có ích cho Trật Tự.

Cô có thể cho bọn họ biết rất nhiều, ít nhất cô đã đảm nhiệm chức Tuyến Trường tuyến ba một thời gian.

Nhưng lúc Lữ Lương Thạch nói ra những lời này, đột nhiên Tần Thái có một cảm giác—— cô vẫn luôn ở Nhân Gian, chưa từng thay đổi.

Cô nhìn thằng Lữ Lương Thạch, nhấn mạnh lập trường của mình: " Không bao giờ."

Rõ ràng Lữ Lương Thạch không vui: " Tần Thái, đừng nghĩ rằng cô vẫn là thân phận tiên tri trước kia. Nếu muốn trở về Trật Tự mà không đưa ra một chút thành ý, thì cho dù chúng tôi vì cô mà nói chuyện, người khác trong tổng hội cũng không đồng ý."


Một bước Tần Thái cũng không nhường: " Chú Lữ, thực tế tôi chưa từng nghĩ đến việc trở về Trật Tự. Với tôi mà nói, ở bất kì nơi nào cũng như nhau mà thôi."

Lữ Lương Thạch hơi giật mình, đột nhiên đánh giá Tần Thái lại một lần nữa—— trải qua ba năm, nha đầu này.... Hình như đã khác trước.

Ông ta dịu giọng: " Nhưng cô nhẫn tâm nhìn sư phụ cô khó xử sao?"

Tần Thái nhìn về phía Bạch Hà: " Sư phụ, thật sự..."

Lời còn chưa nói hết, Bạch Hà đã mở miệng: "Không cần miễn cưỡng. Nhưng rốt cuộc bây giờ con vẫn đang ở Trật Tự, người ở Nhân Gian... không nên tiếp xúc nữa mới tốt."

Lúc này Tần Thái mới thở một hơi nhẹ nhõm: " Sư phụ."

Bạch Hà xua xua tay, ý bảo cô đừng nói cái gì nữa. Lữ Lương Thạch nói rất bất đắc dĩ: " Anh... Aizz, tôi xem anh giấu Tiên Tri, che chắn làm sao  mươi mấy cái miệng của bọn kia."

Lúc trở về trường trung học nghiệp vụ Tam Họa, cô không kiềm chế được cảm xúc.

Tần Thái cảm thấy chuyện này không chân thật.Cô đi theo sau Bạch Hà, ngoài ý muốn rước phải những ánh mắt tò mò. Khi đó trời vừa sập tối, cô lại vì phòng ngừa, mặc áo khoác có mũ màu đen rất dài. Nhìn qua không giống đệ tử Bạch Hà, mà giống tộc bóng đêm đang du hành.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi