Chương 113: ngày 22 tháng 5, B
deyun
Lúc trở về nhà đã là một giờ sáng, Bạch Hà còn chưa ngủ
Tâm tình Tần Thái đang ỉu xìu, cô chào hỏi uể oải: "Sư phụ."
Bạch Hà nhìn nhìn, ý bảo cô đi tới. Tần Thái đến cạnh sô pha, ngồi xuống cạnh anh. Anh đang vân vê một sợi tơ hồng, lúc này mang nó lên cổ tay phải của Tần Thái. Gần bên cạnh pháp bảo cô hay mang theo.
Tơ hồng phát ra một đợt ánh sáng chói mắt, cùng với lưỡi hái giống nhau đang tỏa sáng lập lòe.
Tơ hồng nhẹ nhàng biến chuyển trên thân đao, thành nhiều sợi bay bổng vờn quanh,
Lúc này Bạch Hà mới thở nhẹ: "Đây là khí hồn, về sau pháp bảo của cô đã có linh thức, cùng cô tâm ý tương thông. Nhưng yêu cầu phải thường xuyên luyện tập, tẩm bổ cho nó."
Tần Thái đặt đầu lên đầu gối Bạch Hà, mệt mỏi cùng cực: "Sư phụ, hôm nay tôi có về nhà một chuyến."
Bạch Hà sờ sờ đầu cô, một lúc lâu mới thở dài: "Thân vào Huyền Môn, đã định duyên trần tục đạm mạc, đừng quá để ý."
Anh tương đối có hiểu biết về người nhà của Tần Thái, mơ hồ đoán được chuyện gì.
Tần Thái hoảng hốt nhớ lại thời gian cô vừa mới bái nhập môn cùng Bạch Hà. Dù cho có chuyện gì xảy ra, chỉ cần có sư phụ ở đó, bản thân có thể nấp dưới cánh chim mà vô lo vô ưu.
Cô nhắm mắt lại, bỗng nhiên nói: "Sư phụ, tôi đi theo anh học nghệ thật tốt được không?"
Bạch Hà cười nhẹ: "Cô không phải đang dốc lòng theo sư phụ ta sao?
Tần Thái không biết nói như thế nào, nếu tục duyên đạm mạc, vậy thì buông bỏ cả Trật Tự và Nhân gian được không?
Cứ an yên ngốc nghếch bên cạnh Bạch Hà mãi được không?
Bạch Hà vỗ đầu cô: "ta biết cô ở chỗ Bộ tra xét không vui. Nhưng mà bản lĩnh thấp kém ở nơi đó sẽ an toàn. Hơn nữa là đội trực đêm, thân phận của cô sẽ không lộ ra ngoài."
Tần Thái đã hiểu, cho dù sư phụ có quyết định chuyện gì, đều suy xét đến cô.
Cô gật gật đầu, Bạch Hà lại sờ tóc cô: "Cương thi muốn sống lại, nói khó không khó. Ta sẽ tìm bảo vật chứa tiên linh khí. Chỉ cần tìm được, cô có thể sinh hoạt bình thường như người sống"
Tần Thái không quan tâm cái này: "Tôi cảm thấy như này rất tốt, so với trước kia thì thân thủ tốt hơn nhiều."
Tần Thái vỗ đầu cô: "Đừng làm loạn. Chung quy thì cương thi là tà vật, tuy đao thương bất nhập, nhưng chỉ cần một tờ giấy là có thể khiến cô hóa thành tro bụi. không thể ham cái nhỏ mà bỏ qua chuyện lớn, tự hủy hoại một thân tu hành."
Tần Thái không muốn tranh cãi: "Cũng được."
" Ta đi ngủ trước, đừng quên phải luyện tập." Bạch Hà nhắc nhở cô một câu, Tần Thái gật đầu.
Trở về phòng, Tần Thái không hề buồn ngủ chút nào——cô cần tiền, không có tiền, Đàm Tiếu không thể duy trì Thiên Lư Loan. Tầng hầm lại chứa nhiều thứ quý giá, cô không muốn bỏ.
Nhưng mà, tiền ở đâu đây?
Cô ở Trật Tự một tháng chỉ có hai ngàn đồng. Mà để bổ sung địa khí tầng hầm, giữ gìn biệt thự thì cần một số tiền lớn. Trước đây mỗi ngày Thông Dương Tử tiếp ba người khách, mỗi người thu năm vạn. Một ngày mười lăm vạn, một tháng hơn bốn trăm vạn.
Cứ như vậy, trong thẻ một tháng của cô có thể thu được lợi nhuận ước chừng tầm 80 vạn.
Còn lại trừ tiền nhân công tại Thông Dương quán, phí thuê nhà gì gì đó, đều đập vào biệt thự.
Hơn nữa bây giờ, Tuyến trường mới liên tục khắc nghiệt với Đàm Tiếu, dù sao cũng phải nghĩ cách giải quyết. Không thể để Đàm Tiếu xảy ra chuyện.
Tần Thái trở người, trong lòng hiện lên một biện pháp giải quyết tà ác—— nếu, cô lấy đi hồn phách của Thiếu Lợi Minh, sau đó bắt hắn từ chức cho Đàm Tiếu.
Như vậy Đàm Tiếu có thể mở lại Thông Dương quán, cô cũng có thể quay lại hỗ trợ việc chữa bệnh. Cô chỉ lấy nội tạng của những người chết, không quá thiếu đạo đức. Đàm Tiếu cùng tiền bạc, không phải đều giải quyết xong à?
Cô cảm thấy biện pháp này được, không hề do dự, lập nhảy qua cửa sổ, theo ống dẫn bên ngoài tuột xuống dưới.
Một đường chạy như điên đến biệt thự Thiên Lư Loan, lần trước cô có cầm theo chìa khóa, lúc này trực tiếp xông xuống tầng hầm. Cô nhanh chóng vẽ năm phù thuật khống thi ngũ hành, kim mộc thủy hỏa thổ mỗi thứ một phù. Lại chọn năm cổ thi thể, thi pháp lên.
Lăn qua lăn lại làm cũng qua ba giờ. Tần Thái điều khiển năm thi thể ra ngoài bắt hai chiếc xe, thẳng đến tổng bộ của tuyến ba.
Hai chiếc xe lao đi, Tần Thái thở dài—— đây là cái lý gì, chúng nó ngồi xe còn cô lại chạy bộ = =
Lúc cô chạy đến tổng bộ, năm tên kia còn chưa tới.
Tần Thái cảm thán: "Mẹ nó, khoa học kĩ thuật ơi là khoa học kĩ thuật!!"
Lại chờ thêm mười phút, bọn chúng đã đến đông đủ.
Trước tiên Tần Thái muốn dùng chúng để thăm dò thực lực của Thiếu Lợi Minh, cũng thuận tiện xem sức mạnh của thuật khống thi ngũ hành này.
Trong năm người thì thuộc tính Kim có thân cứng như sắt đá. Nó dùng một quyền liền nổ tung cửa lớn của tổng bộ Tuyến ba. Tần Thái bội phục sát đất: "Làm đẹp lắm!"
Tối hôm đó, Thiếu Lợi Minh vốn tan tầm sớm, nhưng vì hắn bắt Đàm Tiếu làm nhiệm vụ nên mới trì hoãn. Trợ lý hắn đang dọn dẹp đồ đạc thì cả hai người đều bị tiếng nổ lớn hù nhảy dựng.
Thiếu Lợi Minh giương mắt nhìn qua, liền thấy năm người từ ngoài cửa đi vào.
Hắn cùng trợ thủ đều là người trong Huyền Môn, lập tức ý thức được không ổn—— hơi thở năm người này rất cổ quái, khí thế rào rạt, không phải người thường!
Hắn nhanh chóng tìm pháp khí, trợ thủ hắn xông tới trước, chân quét một đường. Xui cho hắn, người hắn tấn công là tính Kim.
Lập tức nghe thấy tiếng xương vỡ vụn.
Trợ thủ la lên một tiếng, Thiếu Lợi Minh không nhịn được chửi thề. Hắn lấy phù chú, bắt đầu thử trước với bùa trấn thi. Tần Thái ghé đầu vào cửa sổ quan sát tình hình chiến đấu, thấy thế không khỏi lắc đầu—— thuật pháp của hắn cũng không quá cao. Hắn không đối phó nổi với ngũ hành thi này. Xem ra hôm nay có thể giải quyết được rồi.
Cô lại không biết—— kỳ thật lấy thân thủ của cô bây giờ, cho dù là Huyền Thuật sư bậc trung thì cũng không dễ chiếm thế thượng phong.
Nếu cô không có bản lĩnh, sao Bạch Cập lại chủ động muốn cô thi làm phán quan?
Mà muốn khống thi cũng phải xem đến thực lực người hành thuật, cô đã luyện tập nhiều năm, bái sư cùng cả Bạch Cập và Bạch Hà, lại tinh thông thuật bổ dưỡng hồn phách, linh lực mạnh mẽ dữ dội.
Ngũ hành thi này trên tay cô, mạnh hơn nhiều so với nguyên bản.
Tần Thái dùng khăn che mặt, nhảy vào nhập cuộc.
Thiếu Lợi Minh kinh hãi—— hắn bị cương thi tập kích! Càng đáng sợ hơn là, trong có một con cương thi còn che mặt!= =
Có nói người thạo nghề vừa ra tay là biết, hắn chỉ cùng Tần Thái so chiêu đầu tiên đã phát giác Tần Thái có thực lực. Tần Thái vốn không muốn lấy mạng hắn, chỉ cần khống chế hắn rồi bắt hắn từ chức cho Đàm Tiếu là xong. Cho nên xuống tay cũng chừa lại vào con đường sống.
Đánh nhau hai mươi phút, Tần Thái nóng nảy—— cô không thể kéo dài lâu hơn, bằng không trời sáng là hỏng.
Cô gia tăng thế công, ngũ hành thi phảng phất cảm nhận được ý cô, lập tức tăng sát khí. Nhưng Tần Thái thật cạn lời với năm thi thể này—— Kim đánh ra chiêu nào là bị Hỏa dập. Hỏa tung chiêu thì bị Thủy làm tắt, cuối cùng Mộc còn bị Hỏa đốt cháy.....má nó!
Đây là một đoàn cương thi ngốc à?
Được đưa lên làm Tuyến trường, chắc chắn có chút bản lĩnh. Thiếu Lợi Minh bức lui Tần Thái, nhanh chóng lăn xuống bàn, né tránh được công kích từ ngũ hành thi. Sau đó hắn ta cởi bỏ áo ngoài, lúc này Tần Thái mới phát hiện trước ngực hắn lại có một vòng kim sắc thái dương!!
Tần Thái không biết đó là thứ gì?
Cô còn chưa suy nghĩ được gì, thì trước ngực hắn phát ra một luồng ánh sáng cực mạnh, giống như ánh năng mặt trời lúc bình minh. Ngũ hành thi vốn là trộn lẫn giữa âm và dương, lại có thêm phù pháp, không ảnh hưởng lắm.
Nhưng cô đây là cương thi hàng thật, tuy trên người cũng có thêm phù pháp, cô vẫn có cảm giác như bị ánh sáng nhắm thẳng đến!
Lúc này hối hận đã lỗ mãng—— chưa tìm hiểu kĩ đã ra tay!
Ánh sáng đó giống như quang luân, chiếu thẳng vào Tần Thái. Cô cảm thấy sức mạnh đang dần trôi đi, nửa quỳ xuống mặt sàn. Tóc đen trở thành trắng như tuyết.
Thân thể ngày càng khát, cũng may cô có tùy thân theo một bao máu, lập tức lấy ra uống.
Thật ra lúc này không chỉ cảm thấy mình ngu đi ngoài Tần Thái còn có Thiếu Lợi Minh—— mẹ nó đây là loại cương thi gì, không chỉ mang theo đồng bọn còn tự chuẩn bị máu?!
Như vậy thật không công bằng aaaa!!
Tần Thái uống xong, cảm thấy chắc chắn không chết được, cô bắt đầu thúc giục ngũ hành thi. Thiếu Lợi Minh nhảy tới nhảy lui né tránh, nhưng vòng sáng kia vẫn khống chế được Tần Thái.
Cô không thể thoát được, sớm muộn cũng bị khát lại, làm sao bây giờ?
Lúc này ngũ hành thi ra tay rất lộn xộn, con mẹ chúng nó đều là một đám đồng đội ngu như heo. Nhưng Tần Thái vẫn nhìn ra được manh mối. Bọn chúng có sở trường riêng, tính Kim có thân thể vô cùng cứng rắn, tính Mộc có thể gia tăng năng lực tác chiến cả đội. Tính Thủy lại hạn chế tốc độ đối phương, còn Tính hỏa lại mạnh về cận chiến. Tính Thổ thì chưa nhìn ra được.
Này mẹ đó đây thật sự là ngũ hành thi à, đây là chơi game đúng không? chủ Công, thủy pháp, hỏa pháp, trị liệu đều có.
Chẳng lẽ thuật khống thi ngũ hành, ý là chú ý đến sự phối hợp?
Cô đặt tính Kim gần nhất để đánh cận chiến, tính Mộc phía xa, Thủy và Hỏa sau thổ, Thổ sau Kim. Chỉ là một trận ngũ hành thi đơn giản.
Đáng tiếc chỉ dùng để đối phó một người, không nhìn ra được hiệu quả gì. Nhưng rõ ràng để năm con đánh loạn xạ thì tốt hơn nhiều.
Thiếu Lợi Minh cũng đang bị đánh đến nóng nảy, nhắn nhìn sang Tần Thái rồi lập tức vẽ một vòng tròn, dựng lên một kết giới bảo vệ. Sau đó....gọi điện thoại cầu cứu!!
Tần Thái học đông một chút, học tây một chút, thứ kết giới này cô không phá được.
Cô thoát khỏi khống chế, một hồi lâu mới thở mạnh một cái. Thiếu Lợi Minh cũng gọi được: "Tổng bộ tuyến ba bị tấn công! Cần chi viện gấp!"
Pháp bảo lưỡi hái trên tay phải cô dường như cảm nhận được tâm tư, có chút ngo ngoe rục rịch. Trong lòng Tần Thái hiểu ra—— pháp khí của cô là hàng chính thống của Đạo gia, không biết có thể phá được kết giới này không?
Vừa nghĩ, cô liền cả kinh, thấy lưỡi hái từ trên tay bay ra, xuyên qua kết giới, trực tiếp nhắm thẳng vào ấn đường Thiếu Lợi Minh.
Hắn kêu lên một tiếng, đột nhiên thu kết giới, ngã phịch xuống sàn.
Tần Thái vẫn còn sợ cái thứ trước ngực hắn, lát sau mới chắc chắn đã không còn phát sáng, cô mới tiến tới. Cô vừa bước đã nhíu mày—— hắn đã chết.
Cô thở mạnh, cả thân thể như đang bị đốt đến đau đớn.
Con mẹ nó, chết thì chết nhưng phải làm sao bây giờ?