Tống Nhan nhìn Tống Thu, cáu kỉnh nói, “Thực lực người đó rất mạnh, Tiểu Thu, cậu không thể đi chiến đấu một cách mù quáng được.”
Tống Thu liếc nhìn tin tức của nhóm, thần sắc không cam lòng, cũng đành chịu, “Dù giờ em có
muốn đi sinh sự cũng không được nữa rồi.
Võ sư Lôi Đại Đồng của Võ quán Bôn Lôi Quyền đã lên tiếng, đối phương đãđại biểu Bắc Quyền mà đến, chúng ta là Thiền Thành Quyền quán, sẵn sàng nghênh chiến.
Đi vây giết người khác ở địa bàn của chúng ta, lấy nhiều đánh ít, ngược lại sẽ làm cho người khác coi thường Nam Quyền chúng ta, hơn nữa, sư phụ Lôi Đại Đồng cũng đã nói,Triệu Sơn được hoan nghênh đến Võ quán Bôn Lôi Quyền bất cứ lúc nào.”
“Trong cuộc thi Múa sư tử Kim Than Thành, Thiền Thành có
nhiều Võ quánsẽ cử đại diện tham gia.”
Sở Trần nói, “Trước khi cuộc thi múa SU’ tử đoạt Thanh kết thúc, sẽ có sấm sét mưa giông, vì vậy sẽ không có ai thực sự đi tìmTriệu Sơn gây phiền phức.”
Tống Nhan nhìn Sở Trần.
Trên đường về, cô không tin lời phân tích của Sở Trần, nhưng kết quả đúng như dự đoán của Sở Trần.
Quá chính xác.
“Tiểu Thu, cậu tập luyện sao rồi?”
Tống Nhan đột ngột hỏi.
Tống Thu liếc nhìn mấy cái đầu sư tử trên mặt đất, “Nghe nói ngày mốt số lượng sư tử tranh tài là hơn một trăm con.
Một trăm con sư tử tranh giành, cuộc cạnh tranh đương nhiên rất lớn.
Luận thực lực,em khó mà thắng được, chỉ có hy vọng tranh thủ lúc hỗn loạn thủ thắng.”
Tống Thu không có đủ tự tin về thực lực, nói xong liền cảm thấy có chút bất lực.
Tận dụng sự hỗn loạn để giành chiến thắng, nói thì dễ hơn làm.
Tống Nhan nhìn Sờ Trần, “Tôi hối
hận rồi.”
Tống Thu tò mò, “Chị hối hận cái gì?”
“Anh ta mượn Hạ Bắc một triệu, đánh cược cậu thắng.”
Tống Nhan không khỏi tức giận mở miệng, tên ngốc này quả là bại gia.
Tống Thu miệng đột nhiên mở to.
Sở Trần cười, “Tiểu Thu, cậu có muốn lấy 100.000 tệ của mình để đánh cuộc và lấy lại hai triệu mang về không?”
“Quên đi.”
Tống Thu run lên, anh không có đủ tự tin.
“Cứ yên tâm mà đi tranh tài.”
Sở Trần vỗ vỗ vai Tống Thu, “Đừng quên, sau lưng còn có tam tỷ phu hỗ trợ cậu.”
Tống Thu, “…”
Bữa tiệc nhà họ Tống.
Hai bên bàn dài chia ra thứ tự là hai anh em Tống Thiên Dương và Tống Mục Dương cùng con
cháu của họ.
Hai bên không có giao tiếp gì với nhau.
Đối diện với Tống Khánh Bằng, Sở Trần tình cờ đang ngồi đây, Tống Khánh Bằng nghiến răng tức giận nhìn chằm chằm vào Sở Trần.
Kể từ khi Sở Trần rót nước Bạch Gia cho hắn uống, liên tiếp những điều xui xẻo đã xảy đến với hắn ta.
Tống Khánh Bằnghận không thểmột tay đánh ngãSỞ Trần
xuống đất.
Nhưng hắn không làm được.
Chỉ có thẻ một mực nghiến răng nghiến lợi.
Ánh mắt của Tống Khánh Hạc thỉnh thoảng lại quét về phía Tống Nhan, từ sự việc Hắc Vu Linh Xà, hắn ta một mực nghi ngờ rằng Tống Nhanchắc hẳn đã báiTrương đạo trường làm sư phụ của mình.
Thậm chí, anh còn nghi ngờ rằng Trương đạo trưởngcăn bản không hề rời đi.
Tống Mục Dương một nhà vô cùng ảm đạm.
Họ vẫn chưa bước ra khỏi bóng tối vì đã xúc phạm Hoàng Ngũ gia tại khách sạn Hoàng Đình.
Ngược lại, Tống Thiên Dương đang có tâm trạng rất tốt, nhà họ Diệp nối lại quan hệ hợp tác ba bên và tiến triển khá thuận lợi.
Chế dược Bắc Trần của Tống Nhan, sẽđể cô ấy tự tung tự tác, miễn là cô ấy kiểm soát tốt tài chính là được.
Quan trọng nhất,Tống Mục
Dương một nhà đã xúc phạm đến nhà họ Hoàng, đây chắc chắn là tin vui nhất đối với gia đình họ.
“Ông nội đến rồi.”
Mọi người đứng dậy.
Tống Trường Thanh đi tới và ngồi xuống ghế chủ tọa của chiếc bàn dài.
Nhìn hai con trai đang ngồi hai bên trái phải, Tống Trường Thanh trong lòng thờ dài.
Tống gia gia quy, vị trí gia chủ
phải là người có năng lực chiếm cứ.
Ông không biết hai người con trai đang đánh nhau kịch liệt, nhưng điều này là khó tránh khỏi.
“Thiên Dương, Mục Dương, các con có thể cho cha biết tình hình chi tiết về các dự án của công tỵ mà các con đang chịu trách nhiệm trong tháng này.” Tống Trường Thanh nói.
Tống Thiên Dương gật đầu, “Những dự án khác màcon chịu trách nhiệm, mọi chuyện vẫn bình thường.
Còn vừa mới hôm nay,
con chính thức nối lại hợp tác ba bên với nhà họ Diệp và tập đoàn Vinh thị.
Dự án này có thể mang lại lợi nhuận lớn cho nhà họ Tống.
Ngoài ra…..”
Giọng điệu của Tống Thiên Dương dừng lại, “Kế hoạch về ngành dược trước đây cũng đã có bước đột phá lớn.
Chúng ta đã hợp tác thành công với gia đình nhà họ Hạ ở Dương Thành.
Dự án này do Tống Nhan toàn quyền phụ trách.”
“Tôi nghe nói, Tống Nhan cũng đã chọn tòa nhà Kim Than làm vãn phòng của công ty chế
dượng Bắc Trần.
Thật là can đảm lắm.”
Tống Mục Dương cười, “Không ngờ lần đầu tiên cháu gái tiếp quản dự án của gia đình, cô ấy lại có dũng khí lớn như vậy.”