VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC

Chương 1090


Con ngươi người phụ nữ đảo qua, trực tiếp mặt không chút thay đổi: “Những người không liên quan, tạm thời né tránh.”
Lông mày Liễu Thiên Thiên nhíu lại.

móng tay suýt nữa giật giật, bị Liễu Mạn Mạn đè lại: “Nếu đã như vậy, chúng tôi trở về trước, rất vui có thế hợp tác với Bắc Trần.” Liễu Mạn Mạn nhìn ra thân phận của người tới không đơn giản.

Không phải là quần áo cảnh sát bình thường.

Liễu Thiên Thiên không tình nguyện bị Liễu Mạn Mạn mang đi.

Hạ Bắc lo lắng nhìn Sở Trần một cái.

“Ra ngoài trước đi.” Sở Trần thần sắc không sợ hãi, anh đà biết thân phận người tới, tổ
điều tra 15cục đặc chiến, người đàn ông trung niên dẫn đầu.

chính là tồ trường tồ điều tra tố 15, Vạn Bảng Sơn.

Đối với việc tới cửa cùa bọn họ, sỏ’ Trần cũng không quá bất ngờ.

Tuy rằng lúc ắy anh trước tiên nói tin tức video bị xóa kia nói cho Giang Ánh Đào, nhưng sau đó người phía sau màn dùng Thiên Cơ Huyền Đồ ám sát sỏ’ Trần, hai tồ khác khẳng định sẽ nhận được tin tức.

mà tối hôm qua xe tải liều chết tấn công nổ tung mặc dù bị đ è xuống, không có bất kỳ tin tức gì, nhưng đương nhiên cũng không thể gạt được tổ điều tra cục đặc chiến.


Trong đó nhản vật mấu chốt nhất chính là Sở Trần.

“Sở Trần, tôi nghĩ cậu đối với cục đặc chiến cùa chúng tôi hẳn là không xa lạ.” Vạn Băng Sơn ngồi đối diện Sở Trần, vui vẻ mờ miệng: ‘Quan hệ giữa cậu và tổ trưởng Giang rất tốt, chuyện tối hôm qua lớn như vậy, hai chiếc xe nổ tung, một mạng người, cậu lại còn có thế nghênh ngang về nhà.”
Sở Trần nhìn thoáng qua Vạn Bảng Sơn, ngữ khí này, tựa hồ có chút không tốt?
“Tôi chỉ là nạn nhân, tối qua cũng bị hoảng sợ, cho nên tổ trưởng Giang bảo tôi về trước.” Sỏ’ Trần trả lời.

“Trá lời vắn đề đi.” Một bên; một người trực tiếp mở laptop ra, hai tay nhanh chóng vỗ bàn phím, trong miệng vừa nói: “Sở Trần, mười giờ tối hôm qua, anh ở nơi nào, làm cái gi, chuyện xảy ra trong lúc đó, tôi hy vọng anh nói rõ ràng đầu đuôi, dù sao, anh cũng hiểu rõ, sự tình trọng đại.

anh chỉ có hợp tác với chúng tôi, mói có thể tránh né càng nhiều nguy hiểm, nếu không, ai cũng
không biết hung thủ ớ chỗ tối khi nào động thủ.”
Sở Trần trầm ngâm một hồi, mỏ’ miệng trá lời: “Tối hôm qua tôi đến Hoàng Phủ gia làm khách, trên đường trở về, xảy ra chút ngoài ý muốn, sau đó đụng phải xe tải lớn tập kích, sau đó báo cảnh sát.

cuối cùng Giang tổ trưởng sau khi hiểu rõ tinh huống, để cho tôi trở về.”
Lông mày của mấy người đồng thòi nhíu lại.

Đây là những tin tức mà họ có.

Chẳng khác nào Sớ Trần nói một đống vô nghĩa.

Ngưòĩ thanh niên vốn hai tay đánh máy cũng ngừng lại, nhíu mày nói: “Chúng tôi cần biết chính là chỉ tiết.”
“Đây chính là chi tiết tôi đã trải qua, cụ thé còn có cải gì nữa.

các người không phải có thể hỏi Giang tồ trưởng hiểu rõ hơn sao? Tồ trưởng Giang từ tối hôm qua đã theo dõi vụ án này, hẳn là cô ắy đâ nắm được không ít
manh mối.” sỏ’ Trần nói.

“Sở Trần, cậu phải rõ ràng một chút, chúng tôi đang suy nghĩ cho tinh mạng an toàn của cậu.” Vạn Băng Sơn trầm giọng mở miệng, nhìn chằm chằm Sờ Trần.

Ba tổ điều tra cùng phụ trách điều tra vụ án Thiên Cơ Huyền, Diang Ánh Đào ỏ’ tồ 9 hiển nhiên đi trước hai tố còn lại, bao gồm cả vụ nồ tối hôm qua, Giang Ánh Đào một tay dập tin tức xuống, Vạn Băng Sơn cũng là sáng sớm hôm nay mới biết được.

Điều này khiến cho Vạn Bảng Sơn cảm thấy rất khó chịu.

Vốn là bời vì Thiên Cơ Huyền Đồ mà nôn nóng tâm tình, cảng thêm tâm phiền ý loạn, dứt khoát dẫn người trực tiếp đi tói tòa nhà Kim Bãi.

Manh mối mắu chốt nhắt cúa toàn bộ vụ án chính là Sỏ’ Trần.

Chỉ cần theo dõi Sớ Trần, liền có cơ hội phá án.

Vạn Băng Son cũng không muốn ở trong miệng Sò Trần lấy được quá nhiều manh mối còn lại, thẳng thắn nói: “Từ giờ trở đi.

tổ điều tra 15 cục đặc chiến chúng tôi sẽ 24 giò’ bên cạnh bảo vệ cậu.”
Vừa dứt lời, thần sắc Sở Trần trực tiếp trầm xuống.

Bảo vệ bên cạnh.

Nếu anh cần cục đặc chiến bên cạnh bảo vệ, còn cần chờ tố diều tra 15 tim tới cửa?
Vạn Bảng Son hiển nhiên là không có manh mối nào khác, nên mới đặt tất cả lực chú ý
đều trên người anh, chỉ cần có người động Sở Trần, liền có cơ hội tìm hiểu nguồn gốc tra được Thiên Cơ Huyền Đồ.

Từ góc độ phá án, đây thực sự là một cách.

Nhưng mà, từ góc độ của Sở Trần, anh không có cách nào tiếp nhận.

‘Cảm ơn ý tốt của anh, tôi có thể tự bảo vệ mình.” Sỏ’ Trần từ chối.

‘Đây không phải anh nói là được.” Người thanh niên khép máy tính lại, thanh âm sắc bén nói: “Chỉ một lần tập kích tối hôm qua, một chiếc xe tải lớn bị hư hỏng, một chiếc xe còn có một mạng người, còn lại tổn thất tạm thời không tính.

An toàn tính mạng của anh bị uy hiếp không chĩ là vấn đề cá nhân cúa anh, cho nèn, anh không thế tùy ý làm bậy, nhát định phải nghe theo sắp xếp của chúng tôi, mau sớm phá án.”
Người phụ nữ ngồi trên bàn làm việc, quần jean, chân dài nâng lên.

đặt ở trên mặt bàn, mỉm cười nhìn Sở Trần: “Chúng tôi cũng vì tốt cho anh.”
sỏ’ Trần nhíu mày.


Với thân phận cá nhân của anh, quả thật rất khó cự tuyệt yêu cầu này của cục đặc chiến, mặc dù anh không tình nguyện.

Bản thân anh lả một thành viên của Thiên Võng Điện cục đặc chiến, biết tổ điều tra 15 hiện tại làm việc đều nằm trong phạm vi quyền lợi của cục đặc chiến.

Thế nhưng, Sở Trần không thích.

“Liền quyểt định như vậy đi.” Vạn Bảng Son trực tiếp gõ nhịp: “Từ giờ trở đi, tồ chúng tôi sẽ thay phiên nhau trực, 24 giờ tiến hành bảo vệ cậu.

Cậu có thế nói đại khái về chuyến đi hàng ngày của cậu.

cụ thể chúng tôi sẽ sắp xếp.”
Sở Trần đứng lên.

Rầm rầm rầm.

Cửa phòng làm việc lại một lần nữa gõ.

Hạ Bắc đẩy cửa tiến vào, thần sắc có chút
xấu hổ: “Thật ngại quá, tôi không phải cố ý quáy rầy.”
Phía sau Hạ Bắc lại có hai nam hai nũ’ đi vào..

Chương 1091


Vạn Băng Sơn nhướng mày, lập tức mở miệng: “Trình tổ trưởng, thật ngại quá, anh đến trễ rồi, Sở Trần đã cùng tổ 15 chúng tôi đạt được ý định hợp tác, chúng tôi sẽ 24 giờ bên cạnh bảo vệ an toàn của Sờ Trần. Đương nhiên, nếu như anh có cái gì muốn hỏi Sở Trần, hiện tại cũng có thể hỏi.”

Tới là tồ điều tra 17 cục đặc chiến.

Tổ trưởng Trình Vọng Nhạc.

Lúc này, Trình Vọng Nhạc không chút hoang mang, khuôn mặt mỉm cười: “Thiên Cơ Huyền Đồ còn chưa tìm được, làm sao có thể nói đến trễ đây? Sở Trần an toàn rất quan trọng, chỉ bằng bốn người tổ 15 các người, cho dù thay phiên nhau bảo vệ cũng khó tránh khỏi sẽ mệt mỏi, nếu mất tập trung khiến người ta thừa dịp lợi dụng, hậu quả không thể tưởng tượng nổi. Tôi đề nghị, hai tổ chúng ta cùng nhau bảo vệ an toàn của Sở Trần.”

Mặc dù giữa tổ điều tra cục đặc chiến vẫn tồn tại quan hệ cạnh tranh, nhưng trong tình huống bình thường quả thật đều là hỗ trự lẫn nhau, nhưng tình hình lúc này không giống nhau.

Ba tổ điều tra, cùng điều tra Thiên Cơ Huyền Đồ, tin tức bọn họ tra được, sẽ trực tiếp cung cấp cho Thiên Võng Điện!

Trong cục đặc chiến, có ai không muốn tiến vào Điện Thiên Võng? Cơ hội hiếm có tiếp xúc với Điện Thiên Võng như vậy, bọn họ tự nhiên đều muốn nắm chặt.

Sở Trần hiện giờ trở thành mấu chốt tìm kiếm Thiên Cơ, càng là đối tượng mà ba tổ điều tra đều muốn tranh đoạt.

Giang Ánh Đào tổ 9 rõ ràng so với hai tổ bọn họ đi nhanh hơn một bước, hiện tại hai tổ đều liều mạng muốn đuổi theo, chặn Sở Trần, ở trên người Sở Trần tìm ra càng nhiều manh mối về Thiên Cơ Huyền Đồ.

“Tất cả mọi người đều là vì tìm Thiên Cơ Huyền Đồ, Vạn tổ trưởng nói như vậy là

không đúng.” Một người phụ nữ tổ điều tra 17: “Tính mạng của Sờ Trần, chúng tôi cũng có trách nhiệm đi bảo vệ.”

Hai tổ giằng co.

Hạ Bắc trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, vội vàng lui ra ngoài, gọi điện thoại cho Giang Ánh Đào: “Cô Đào, chuyện lớn không hay rồi…”

Trong phòng làm việc.

Một âm thanh đột nhiên vang lên.

“Xin hỏi… tôi nói chuyện được không?”

Người nói chuyện là sỏ’ Trần.

Ánh mắt của thành viên hai tổ điều tra đều rơi vào trên người Sở Trần.

Bọn họ cướp đầu người như vậy muốn lấy được quyền bảo vệ Sở Trần, là vì có biểu hiện tốt biểu hiện cho tiền bối ‘Điếu Giả’ xem.

Bọn họ nằm mơ sẽ không nghĩ tới, ‘Điếu Giả’ đang nhìn bọn họ với vẻ mặt khó chịu.

“Sở Trần, chuyện tối hôm qua cậu tự mình trải qua, cũng phải biết tình cảnh hiện tại của cậu nguy hiềm như thế nào.” Trình Vọng Nhạc : “Hai tổ chúng tôi cùng thay phiên nhau bảo vệ an toàn của cậu, đối với cậu, cùng với an toàn cùa người bên cạnh cậu đều là bảo đảm thật lớn.”

Sở Trần nhìn lướt qua mấy người ở đây.

“Thứ cho tôi nói thẳng, trong số mọi người… có ngưò’i có thể đánh được tôi không?” Sở Trần đột nhiên hỏi một tiếng.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Bọn họ đương nhiên tra qua Sở Trần.

Võ giả Tiên Thiên, mấy ngày trước còn đánh bại võ đạo tông sư Triệu Phương Tuyền.

Đừng nói bọn họ, tổ điều tra cục đặc chiến, đều tìm không ra một người là đối thủ của Sở Trần.

Một lúc lâu sau.

Vạn Băng Sơn mở miệng: “Có một số tình huống không phải thực lực cao thấp là có thể phản ánh ra, tổ điều tra cục đặc chiến chúng tôi sẽ dùng thủ pháp khoa học nhất chuyên nghiệp nhất để bảo vệ chu toàn của cậu, ví dụ như tình huống tối hôm qua, nếu có chúng tôi bảo vệ, thứ nhất, chúng tôi sẽ không để cho cậu đứng trên đường như vậy, sẽ tận lực tránh nguy hiểm. Thứ hai, xe tải lớn còn chưa tới gần, chúng tôi đã có thể điều tra trước, tiến tới phân tích ra phương án ứng phó tốt nhất, những thứ này đều không phải dựa vào công phu quyền cước có thể làm được.”

Vạn Băng Sơn đang truyền đạt một tin tức cho Sờ Trần, ở phương diện điều tra, chúng tôi là chuyên nghiệp.

“Xin nhận tấm lòng.” Sở Trần một lần nữa ngồi xuống: “Tôi vẫn là câu nói kia, tôi có thể bảo vệ mình, mời mọi người trở về.”

Thành viên hai tổ nhìn nhau.

Một lúc lâu sau, Trình Vọng Nhạc lại nở nụ cười, trêu chọc nhìn Vạn Bảng Sơn: “Đây là những gì anh vừa nói, đã cùng Sở Trần đạt được hiệp định?”

Thần sắc Vạn Băng Sơn trầm xuống.

Lúc này, một thanh niên ở tổ 15 trực tiếp đi tới trước mặt Sở Trần, khuôn mặt lạnh lùng: “Sở Trần, anh đừng quá mức tự phụ. Anh có biết thái độ của anh có thể gi3t chết bao nhiêu người không? Nếu thực sự có người muốn giết anh, sẽ không quan tâm làm tổn thương những người xung quanh anh, anh tự tin có thể bảo vệ tất cả mọi người xung quanh anh? Lựa chọn tốt nhất của anh là hợp tác với cục đặc chiến, chúng tôi bảo vệ

anh, đồng thời điều tra hung thủ đằng sau. Điều tra vụ án, là nhiệm vụ của chúng tôi, và hợp tác, là nghĩa vụ của anh!”

Sở Trần cũng nhíu mày, lần nữa đứng lên: “Nếu như tôi vẫn nói không thì sao?”

Âm thanh lạnh lẽo.

Người thanh niên không thèm để ý thái độ của Sở Trần, ánh mắt đối diện sở trần: “Dựa theo quy định, chúng tôi có thể áp dụng biện pháp cưỡng chế đưa anh đến nhà an toàn, bảo vệ an toàn của anh.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi