VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Bên dưới mặt hồ yên tĩnh, cuồng phong bão táp đang điên cuồng nổi lên.

Sau khi đến Bắc Trần, Sở Trần đăng nhập vào hậu đài ‘Điếu Giả’.

Cơ thể vừa dựa vào lưng ghế đột nhiên đứng thẳng.

Giang Ánh Đào gửi tin tức mới nhất cho anh.

“Một nhà Hoàng Chí Ca bị diệt môn cùng Hoàng gia Thiền Thành, cư nhiên có liên quan mật thiết như vậy? Hơn nữa, trước khi
Hoàng Chí Ca gặp chuyện không may, nhị gia Hoàng gia Hoàng Vũ từng đến phía Bắc.”
Người đứng sau màn, có phải là Hoàng gia hay không?
Trong lòng sở Trần, cũng đưa ra một giả thiết như vậy.


Hành tung của Hoàng Vũ là Giang Ánh Đào sáng nay mới tra ra, cho nên cô mới dám gửi tin tức này cho ‘Điếu Giả’, cô cảm giác đây là tiến triển đột phá của toàn bộ vụ án.

Hoàng Vũ, cha của Hoàng Ngọc Hằng.

Sở Trần nhướng mày: “Thế nhưng, Hoàng Ngọc Hằng rõ ràng là chết trong thí nghiệm thi cổ của Ninh Quân Tiếu.”
Đây thực sự là một phát hiện đột phá.

Với một mục tiêu đã định, đưa ra giả định đầu tiên sau đó kiểm tra, thuận tiện hơn nhiều so với thăm dò mù quáng.

Sở Trần tin, với hiệu suất của tổ điều tra cục đặc chiến, không bao lâu nữa là có thể thăm dò chân tướng.

“Đây là tin tốt vào sáng sớm.” Sờ Trần mỉm cười, ánh mắt cố ý vô tình liếc mắt nhìn vị trí ngoài cửa sổ: “Cũng là tổ điều tra, hai tổ này là gõ trên người mình.”
Từ sau khi tổ điều tra 15 cùng tổ điều tra 17 xuất hiện, Sở Trần vẫn có loại cảm giác sau lưng có một đôi mắt nhìn chằm chằm.


Sở Trần có thể cự tuyệt bọn họ 24 giờ bảo vệ bên cạnh, nhưng mà, không có cách nào phản đối hành động điều tra âm thầm của tổ điều tra.

Bắt đầu từ ngày hôm qua, tổ điều tra 15 và tổ điều tra 17 đã theo dõi anh.

Sở Trần không để tâm.

Để cho bọn họ từ xa nhìn chằm chằm từ xa, còn có thể thay mình theo dõi tất cả những thay đổi xảy ra xung quanh.

Nhưng, hai tổ điều tra cùng nhau theo dõi anh, thật sự là có chút lãng phí tài nguyên của tổ điều tra.

Sở Trần suy nghĩ một chút, ngón tay nhúc nhích.

Khách sạn đối diện tòa nhà Kim Bãi, cũng là tầng 21, trước cửa sổ sát đất, Vạn Băng Sơn cầm kính viễn vọng, cau mày: “Sở Trần đang xem điện thoại, đáng tiếc, không biết hắn đang liên lạc với người nào.”
“Tổ trưởng, anh hoài nghi Sở Trần biết nhiều manh mối về Thiên Cơ Huyền Đồ hợn chúng ta?” Người thanh niên Dương ôn Hổ trầm
mặt, ngày hôm qua gặp ở Dược phẩm Bắc Trần, là thời khắc uất ức nhất đời này của hắn, mấu chốt là chính mình còn phải cắn răng nuốt xuống.

“Người đứng sau mànĩhiên Cơ Huyền Đồ, mục tiêu chỉ thẳng vào mạng Sở Trần.” Vạn Băng Sơn nói: “Nếu cỏ người muốn giết cậu, trong lòng cậu không lo sao? Khẳng định sẽ có đối tượng hoài nghi, nhưng Sở Trần, một chút hành động khác thường cũng không có, còn cự tuyệt tổ điều tra của chúng ta bảo hộ, điều này chỉ có thể nói rõ, hắn không chỉ là người tài cao gan lớn, hơn nữa trong lòng còn có quỷ.”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi