VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


“Không nói nữa, vội vàng chuẩn bị quà tặng, thời gian gấp gáp.”

“Trận chiến Thanh Phong Quan, chỉ có Bách Hoa Cung đứng ờ bên cạnh Sò’ Trần, hiện tại, Bách Hoa Cung sinh ra khí tức cảnh, điều này có nghĩa là cái gì? Đáng nên suy nghĩ sâu xa.”

“Ta cũng muốn cùng Sở Trần làm bạn.”

Giới võ giả bởi vì khí tức cảnh mới sinh ra mà chấn động.

Biệt thự đêm khuya vắng lặng bởi vì Sở Trần cùng Tống Nhan tu luyện Đạo Môn Nhiếp Sinh Công cũng chấn động.

Sau mây mưa xong, Sở Trần cảm nhận đưực sức mạnh trong cơ thể, sôi trào mãnh liệt, cũng không có bình ồn, ngược lại càng thêm tràn đầy, chảy xuôi khắp toàn thân kỳ kinh bát mạch.


Có lẽ, thật sự có cơ hội, trước khi xuất phát đột phá đến khí tức cảnh.

Ánh mắt Sở Trần phát sáng, mở mắt ra, liếc mắt nhìn th@n thể trắng nõn mềm mại hoàn mỹ: “Bà xã, luyện tiếp.”

Một tiếng hờn dỗi, một vòng luyện cồng mới bắt đầu.

Ngày 4 tháng 9, Bách Hoa Cung.

Tồng phái Sơn Môn cùa Bách Hoa Cung cách Dương Thành không đến trăm dặm, một ngọn núi linh khí xanh um tùm giữa sườn núi.

Sáng sớm, đại biểu các đại môn phái nhao nhao đi tới Bách Hoa Cung, đồng thời mang đến lễ vật mỉ chuẩn bị, chúc mừng Bách Hoa Cung.

Trên dưới Bách Hoa Cung, vô cùng náo nhiệt.

Đoàn trưởng lão 13 hộ pháp trang phục trang trọng xuất hiện.

Bọn họ chưa bao giờ nổi bật như vậy trong cuộc sống.

Phái Bắc Đẩu, Đạt Ma Sơn và các môn phái khác đều khách khí trước mặt bọn họ.

Nguyên nhân chỉ có một, thánh nũ’ Liễu Như Nhạn của bọn họ, đột phá đến khí tức cảnh.

Một người làm quan cả họ được nhờ.


Hai ngày nay còn cỏ tin tức truyền ra, hung thủ tàn sát đội ngũ Chiến Long Đảo bị thánh nũ’ Bách Hoa Cung Liễu Như Nhạn bắt giữ, điều này càng đặt địa vị của thánh nữ Bách Hoa Cung trong giới võ giả hiện nay.

Sở Trần cũng có mặt, anh nhìn xung quanh một cái, ngay cả một người quen cũng không thấy.

Các cửa lớn, bao gồm cả phái Bắc Đẳu và Đạt Ma Sơn, các đại biểu được phái ra trong chuyến đi này đều chưa từng đi qua Thanh Phong Quan.

Vào giờ lành, Liễu Mạn Mạn một thân váy dài màu tuyết chậm rãi cất bước đi ra, mở màn cho nghi thức lên ngồi.

Toàn bộ quá trình vô cùng thuận lợi, không có bất kỳ âm thanh khác thường nào, tiếng vỗ tay như sấm, chúc mừng không ngừng.

“Đỏ là sự thật.” Sở Trần nhìn thấy một màn này, không khỏi cảm thán.

Cao trào của toàn bộ buổi lễ chính là Liễu Như Nhạn một thân áo dài đỏ xuất hiện, trực tiếp bay lên đài cao, thân nhẹ như yến, khí tức tràn ngập ra, cường đại đến mức khiến

người ta chấn động.

Khí tức cảnh!

Rất nhiều ánh mắt nín thờ, tập trung ờ trên đài cao.

Truyền thừa của thánh nữ.

Khi Liễu Như Nhạn giao lệnh thánh nữ Bách Hoa Cung cho Liễu Mạn Mạn, đệ tử Bách Hoa Cung nhao nhao quỳ xuống: “Tham kiến thánh nữ.”


Võ giả các đại môn phái hơi khom người, tỏ vẻ tôn kính.

Bách Hoa Cung, phảng phất trong một đêm, trưởng thành đủ để sánh vai với tứ đại tồng phái.

Giờ khắc này, Bách Hoa Cung, từ tông chủ đoàn hộ pháp trưởng lão, xuống đến đệ tử bình thường, đều vô cùng phấn chấn, tự hào.

Có khí tức cảnh tọa trấn, toàn bộ buổi lễ diễn ra thuận lợi, từ đầu đến cuối, bầu không khí ấm áp, hòa thuận.

Sau khi buổi lễ kết thúc, Bách Hoa Cung còn chuẩn bị tiệc rượu chiêu đãi đại biểu các đại mồn phái.

Sở Trần vừa mới ngồi xuống, còn chưa kịp động đũa, điện thoại liền vang lên.

Nhị thúc Sỏ’ Khai Bình.

Đồng tử Sỏ’ Trần hơi co rụt lại.

Nhị thúc rất ít khi chủ động liên lạc với anh.

Xem ra, có tin tức của cha mẹ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi