VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Hạ Bắc trầm mặt, ai cũng không nghĩ tới ngày khai trương chi nhánh Bắc Trần ở kinh thành, lại gặp phải loại gây khó dễ này.

Hắn hoàn toàn có thể lấy lý do đối phương gây sự, gọi bảo vệ đánh những người này cùng hộp đựng rắn độc đều ra ngoài, thế nhưng, đối phương đến từ Tiên Thảo Đường, đứng đầu giới dược phẩm kinh thành, hành động hôm nay của bọn họ, càng là đại diện cho giới dược phẩm kinh thành, nếu như ngay cả cửa ải này cũng không qua được, trong mắt giới dược phấm kinh thành, Bắc Trần chính là không có năng lực, bị xem thường.

Cứ như vậy, càng khỏ có thể đứng vững ở kinh thành.

Nhưng ngược lại, hôm nay Bắc Trần nếu có thể đánh vào mặt Tiên Thảo Đường, bày ra một mặt cường thế, đủ đề cho đa số mọi người nhìn khác, đây chính là cơ hội ẩn giấu trong nguy cơ.

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Ván này, phá cục quá khó khăn.

Trong bọn họ, quả thật cũng có người cùng rắn đánh nhau,


nếu là dưới tình huống bình thường nhìn thấy rắn, cũng có thế chế phục, nhưng trước mắt, bảy con rắn đồng thời bị đặt ở dưới cái hộp đen kịt, không ai biết tình hình bên trong, tùy tiện đưa tay đi vào… hậu quả là không thể tưởng tượng được.

Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Nhan bắt đầu giận, con ngươi nhìn chằm chằm bảy cái hộp.

Cô có rất nhiều kiến thức về dược phẩm, cô đều đọc lướt qua.

Bao gồm rất nhiều động vật, cũng có thể làm thuốc.

Trong đỏ rắn, Tống Nhan cũng nghiên cứu qua.

Tuy nhiên, đó là trên giấy.

Nếu hộp trong suốt, cô có thề nhận ra con rắn bên trong.

Tống Nhan bỗng nhiên trong lòng khẽ động.

Mở cái hộp ra, nghĩ cách dẫn rắn bên trong ra, có lẽ, có thể phá cục diện trước mắt này.

“Trong mọi người, ai từng có kinh nghiệm bắt rắn.” Tống Nhan mở miệng.

Bàng Quang hứng thú nhìn Tống Nhan, vị mỹ nữ Tống tồng đến từ Thiền Thành này, lại không chịu thua?

Mọi người liếc mắt nhìn nhau.

“Tôi.” Tiểu Dũng giơ tay lên.

“Tôi cũng từng bắn rắn.”


Năm người đứng dậy.

“Tam tiểu thư, để tôi thử đi.” Tiểu Dũng phấn thanh mỏ’ miệng.

Tống Nhan nhìn Tiểu Dũng: “Có nắm chắc không?”

Khuôn mặt Tiểu Dũng biến ảo một chút, vẫn lấy hết dũng khí: “Tôi không sợ!”

“Có cách nào đế kéo con rắn ra khỏi hộp.”

Lời tống Nhan vừa dứt, Bàng Quang liền nở nụ cười: “Tôi nhẹ nhàng nhắc nhờ một chút đi, trong bảy cái hộp, trong đó có một con rắn, là rắn chúa, tốc độ bộc phát của nỏ, cùng với độc tính, các ngườíi tự mình tưởng tượng một chút, nếu như các ngươi không cẩn thận dẫn nó ra, tôi có chút lo lắng thuốc giải chúng tôi mang đến khồng đù.”

Khuôn mặt mọi người biến sắc, ánh mắt nhìn bảy cái hộp, giống như nhìn thấy ma quỷ.

Ai dám thả ma quỷ một cách dễ dàng.

“Tam tiểu thư, vẫn là đề tôi thử đi.” Tiều Dũng cắn ràng mở miệng.

Hắn cũng không nắm chắc, thế nhưng, ngày thường hắn luôn nghe mẹ nhắc tới Tam tiều thư Tống gia, mẹ ở Tống gia làm bảo mẫu, Tam tiểu thư đối với bà rất tốt.

Công việc này, Tam tiểu thư sau khi biết thân phận của hắn, không chút do dự liền cho hắn cơ hội.

Trong lòng Tiểu Dũng, có lòng biết ơn.

Tống Nhan nhìn bảy cái hộp kia, hít sâu một hơi: “Quá nguy hiếm.”

“Nhưng…” Tiều Dũng nóng nảy: “Không sao, Tam tiểu thư, cùng lắm thì bị cắn một cái, tôi không tin bọn họ dám không giao ra thuốc giải.”


Chuyện gây ra mạng người, đối phương khẳng định không dám làm.

“Không sai, Dược phẩm Bắc Trần tuyệt đối không nhận thua.” Một thanh niên khác lên tiếng.

“Chúng ta thay phiên nhau đi lên, không tin không bắt được bảy con rắn.”

Khuôn mặt Bàng Quang vẫn duy trì nụ cười.

Theo hắn thấy, những người này quả thực suy nghĩ đơn giản.

Rắn độc trong hộp cũng không phải dựa vào một cỗ liều mạng là có thể bắt ra.

Người đều có điều kiện phản ứng, khi tay tiến vào trong hộp, ngay cả rắn cũng chưa đụng phải đã bị cắn một cái, tám chín phần mười tuyệt đối sẽ rụt tay trước.

Lùi một bước mà nói, cho dù ý chí của bọn họ kiên định, rắn độc chửa độc tố, sẽ khiến bọn họ không cỏ cách nào mạnh mẽ mang rắn ra ngoài.

Trong một cái hộp như vậy, bảy con rắn độc được xác định, đó là nhiệm vụ gần như không thể hoàn thành.

Bàng Quang tự hỏi, cả kinh thành, người có thể làm được chuyện này, nhiều nhất là ba người, một trong số đó, chính là Tiên Thảo Đường, chính là hắn, Bàng Quang.

Bàng Quang đối với rắn, trời sinh hứng thú, từ nhỏ đến lớn đều tiếp xúc với rắn, nám đó hắn tiến vào Tiên Thảo Đường, cũng là bời vì một thân bản lĩnh bắt rắn, trong Tiên Thảo Đường rất nhiều loại dược liên quan đến rắn, đều là do bàn tay của Bàng Quang chế tạo ra.

Công lao hiển hách nhiều nám qua, Bàng Quang hiện giờ trở thành quản lý phân đường thứ tám kinh thành Tiên Thảo Đường.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi