Nghĩ đến những trận chiến của
Sở Trần bắt đầu từ lễ hội đoạt Thanh đến hành lang bệnh viện.
Sở Trần, quả thực chưa từng thua.
Liệu hôm nay anh ta có thua không?
Tống Nhan mím môi, một lúc sau, ánh mắt kiên định mà nhìn sang.
Cô đã chọn tin tưởng Sở Trần.
Vô Ưu ở bên cạnh cũng đặt điện thoại xuống, “Có tên ‘Hạ Kiếm thiếu gia’ phiền phức quá, liều mình phát mưa đạn.”
Lúc này, dưới ánh mắt cảnh giác của mọi người, Triệu Sơn đã đi tới trước mặt Sở Trần rồi, khóe miệng khẽ nhếch lên, chắp tay về phía Sở Trần, “Sở sư phụ, không bằng… ngài cũng đánh giá Thập Tam Quyền của Tinh Anh Quyền Quán một chút đi?”
Vẻ mặt của Sở Trần rất bình tĩnh, thản nhiên nói, “Biểu hiện của mọi người vừa rồi đều không tệ.”
“Không tệ?”
Triệu Sơn cười thành tiêng, ánh mắt khiêu khích, “Người quang minh chính đại không nói chuyện
mờ ám, Sở sư phụ, ngài đã danh xưng Nam Quyền chi sư, hôm nay sư phụ ta cũng ờ đây, ta đại biểu đệ tử Bắc Quyền một phái, khiêu chiến những đệ tử này của ngài.”
Ngay khi lời nói này rơi xuống, khán giả không thể không náo động.
Triệu Sơn muốn thách đấu với các đệ tử của Tinh Anh Quyền Quán?
“Quá là khi dễ người khác.”
“Quán Chủ Tinh Anh Quyền
Quán không đánh được Triệu Sơn, những đệ tử này làm sao có thể làm được?”
“Lời nói của Triệu Sơn quá âm hiểm, anh ta thẳng thừng nói rằng sư phụ của anh ta ờ đó, lấy thân phận đệ tử để khiêu chiến, cứ như vậy, Sờ Trần sẽ không thể ra tay.”
Mọi người lần lượt lắc đầu.
Tất cả đều biết Tống Thu đã đánh bại Triệu Sơn như thế nào.
Khiêu chiến ngày hôm nay không phải là lôi đài chiến.
Đúng hơn, đó là chiến đấu bằng thực lực chân chính.
Hồng Nhật Cương sắc mặt vô cùng ảm đạm, không khỏi khẽ run lên.
Các đệ tử của Tinh Anh Quyền Quán ánh mắt đều phẫn nộ.
Kênh truyền hình trực tiếp nổ tung.
Hạ Kiếm thiếu gia: Tặc tử Triệu Gia, không biết xấu hổ!
Mọi ánh mắt đều tập trung vào Sở Trần.
Tất cả đều chờ đợi phản ứng của Sở Trần.
Sở Trần ngẩng đầu, trên khuôn mặt tuấn tú nờ nụ cười, “Ta đồng