VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


Kỳ môn thuật, bao hàm toàn diện.

Lúc trước Sở Trần bày ra, ngoại
trừ võ công ra, còn có y thuật, bùa thuật, lúc ấy ông nội suy đoán, Sở Trần còn kiêm kỳ môn thuật còn lại, không nghĩ tới, Sở Trần ngay cả trận pháp cũng sẽ bố trí.

Kỳ môn trận pháp cùng bùa thuật mặc dù có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, nhưng bố trí một tòa trận pháp hoàn thiện so với khắc một tấm linh phù phức tạp hơn nhiều.

Kỳ môn trận pháp cũng giống như bùa thuật, có phân chia phẩm chất cao thấp.

Bình thường mà nói, có thể bố trí ra Hạ Phẩm trận pháp, đã xem như có được trận pháp thiên phú không tồi.

“Anh muốn bố trí chính là…” Mạc Vô Ưu thật cẩn thận hỏi.


“Hạ Phẩm trận pháp, Quan Tâm trận.” Sở Trần cầm lấy tài liệu đi tới hậu viện, đồng thời nói: “Tiểu Vô ưu, mang những thứ tài liệu khắc bùa chú bên cạnh này đến.

Tiểu Mặc, giúp đỡ lấy một chút.”
Mạc Vô ưu phục hồi tinh thần lại, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may chỉ là Hạ Phẩm trận pháp, nếu như giống với bùa chú, Sờ Trần đột nhiên tới bố trí một thượng phẩm trận pháp, vậy cũng quá dọa người rồi.

Hậu viện quán nhỏ Tinh La, thời điểm Sở Trần bố trí trận pháp, Ninh Tử Mặc cùng Mạc Vô Ưu ở một bên nhìn.

Mạc Vô Ưu nhìn chính là ngạc nhiên, trình độ Sở Trần bố trí trận pháp thành thạo, làm cô thán
phục.


Ninh Tử Mặc yên lặng nhìn, thế nào cũng không hiểu.

Gần một giờ sau, Sở Trằn mới bố tri xong hạ phẩm trận pháp quan tâm trận.

“Cứ như vậy hoàn thành sao?” Ninh Tử Mặc vẫn là trong đầu tràn đầy mê hoặc, hắn hoàn toàn nhìn không ra có chỗ đặc thù gì.

“Một giờ bố trí ra Hạ Phẩm trận pháp, cũng coi như không tệ.” Mạc Vô Ưu tự nói, cô nghe ông nội nói qua, trong kỳ môn có người chuyên nghiên cứu trận pháp, nói như vậy, nửa giờ bố trí ra Hạ Phẩm trận pháp, coi như là trận pháp có chút thành tựu.

Sở Trần tuy rằng dùng gần một giờ, nhưng Mạc Vô Ưu vẫn như cũ thán phục, dù sao Sờ Trần cũng
không phải chuyên nghiên cứu trận pháp, Mạc Vô ưu tuyệt đối tin tưởng, Sở Trần tinh thông nhất vẫn là võ công cùng bùa thuật.

“Quan Tâm trận là cái gì?” Ninh Tử Mặc không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, hỏi.

“Tiểu Mặc, cậu đi vào cảm nhận một chút?” Sở Trần nói: “Ý tứ của Quan Tâm, chính là phong tỏa tất cả quấy rầy ngoại giới, quan sát nội tâm của mình, để cho mình ở vào một loại trạng thái cực kỳ an tường ổn định, không bị bất luận cái gì quấy rầy.

Ngày mai khi ta phá trừ Huyễn Thần cổ cho Dương Tiểu cẩn, ngay trong Quan Tâm trận này.”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi