Khi thuốc bôi lên mặt Dương Tiểu cẩn, Dương Tiểu cẩn có loại cảm giác mát mẻ đã lâu không gặp, thân thể không cách nào kìm nén mà run lên.
- Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ.
čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị .
Mong bạn thông cảm.
Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Từ sau khi mặt gặp phải cồ tổn thương, ngày thường truyền đến, đều là cảm giác ‘ nóng bỏng đau đớn, giống như lửa đốt, nhưng hiện tại, lại có loại cảm giác suối ngọt nhẹ nhàng chảy xuôi qua truyền đến, Dương Tiểu cần có loại cảm giác thoải mái chưa từng có.
Dương Tiều cần âm thầm siết chặt góc ảo.
Cô cố gắng hết sức để bình tĩnh nội tâm mình.
Đôi khi, đáng sợ hơn thất vọng, là nhìn thấy sự thất vọng sau khi chờ đợi.
.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Chú Nhỏ
2.
Hoa Trong Gương: Vô Tình Gặp Người
3.
Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
4.
Tôi Là Ma Vương, Tôi Rất Sầu Vì Anh Hùng Quá Yếu
=====================================
Dương Tiểu cẩn không dám có chút chờ I đợi, cố gắng kìm nén cảm xúc.
Sau khi thuốc màu xanh nhạt phủ đầy khuôn mặt Dương Tiểu cẩn, Nam Cung Quân dùng bàng gạc màu trắng quẩn nhẹ.
“Lần đầu tiên, thay đồi thuốc 24 giờ một lần.” Nam Cung Quân nói: “Về sau tùy tình Ị huống.”
“Nghỉ ngơi thật tốt.”
Sờ Trần cùng Nam Cung Quân rời đi, vừa đi ngang qua hồ Tống, một đạo thanh âm liền hô to vang lên.
“Thản tiên tỷ tỷ!”
Tống Thu đi tới, kích động nhìn Nam Cung
Quân, sau đó nhìn Sờ Trần một cái: “Anh rể.’
Sở Trần liếc về phía Tống Thu.
Em vợ, đã thay đổi rồi.
Tống Thu thần sắc cuồng nhiệt kích động, cầm điện thoại di động ờ trước mặt Nam Cung Quân giơ lên: “Trận chiến sân bay, khiến cho toàn bộ netizen bàn tán sôi nổi, có người khởi xướng bỏ phiếu, phong thần tiên tỷ tỷ là nữ thần võ thuật cổ Trung Quốc, ngắn ngủi mấy giờ đã xông lên vị trí số 1.”
Nữ’ thần võ thuật cỏ Trung Quốc!
Sở Trần khẽ cười: “Quân tỷ tỷ, tỳ hoàn xứng đáng.”
Nam Cung Quân ngược lại không thèm để ý, nếu như không phải đối phương hướng
về phía Sờ Trằn mà đến, GÔ căn bản lười đế ý tót
“Có một tin tức khác.” Tống Thu cười nói: “Hôm nay thần tiên tỷ tỷ bày ra thực lực cũng triệt để chấn động Tiền lão gia, ông ta cùng anh rể đối với đánh cược thua, vẫn giữ im lặng, không dám lên tiếng, tính toán lừa gạt qua cửa, mà tối nay, Tiền thị có tin tức truyền ra, Tiền lão gia sẽ chính thức xin lỗi anh rể.
lão đầu kia hôm nay phỏng chừng bị dọa choáng váng rồi.”
“Chính thức xin lỗi?” Sở Trần nhướng mày: “Chính thức như thế nào?”
“Vậy em liền không biết.” Tống Thu buông tay.
Tằm mắt Sở Trằn nhẹ nhàng híp lại.
Sát thương của anh đối với Tiền lâo gia tử là Bắc Trần thành công phá hùy phòng
1 tuyến cùa Tiền thị, tiến vảo thị trường dược phẩm của Thiền Thành.
về phẩn trò chơi giữa Quân tỷ tỷ cùng phái đoàn Nam Mỹ, căn bàn không liên quan gì đến Tiền thị.
Tiền lão gia tử không có khả năng bời vì Quân tỷ tỷ bày ra thực lực mà bị chẩn trụ, hai bên là lĩnh vực hoàn toàn khác nhau.
“Sau khi đánh cược thất bại vẫn giũ’ im lặng, đột nhiên phát ra tin đồn muốn chính thức xin lỗi…” Khóe miệng Sờ Trần lau qua một tia đùa giỡn lạnh lùng: “Chỉ sợ là chồn chúc tết gà, không có lòng tốt a.”
“Mặc kệ ông ta mưu toan gì.” Tống Thu không đề ý, tràn đầy tự tin: “Lúc trước anh rề một người đàn ông có thẻ chống lại vạn kẻ thù, hiện tại còn có thằn tiên tỷ tỷ ở đây, mặc cho Tiền thị nhảy nhót như thế nào, cũng không thể tạo ra bất kỳ biến cố nào.”.