VỨT BỎ CHÀNG RỂ NGỐC


“Bên ngoài có phóng viên tới, nói muốn phỏng vần cậu ba.”Lúc này, một nhân viên bảo vệ bước vào.

- Nhập mật khẩu: 9067
Truy cập web nhayhȯ.

čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.

Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị .

Mong bạn thông cảm.


Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Nghe vặy, Tống Tà Dương nhướng mày, khoát tay áo: “Ngàn cản bọn họ lại, chúng ta khống tiếp nhặn phỏng vấn.”
Nhân viên bảo vệ muốn nói lại thôi.

“Bên ngoài tới là phóng viên nào?” Sờ Trằn không khỏi hỏi một tiếng.

“Họ tự xưng là thời sự buổi tối Dương Thành.” Bảo vệ vội vàng mở miệng nói lần nữa: “Vừa rồi ở cừa tôi cũng kiểm tra giấy tờ của bọn họ, còn nữa, bọn họ nói…” Bảo vệ chần chờ một chút, vẫn thành thật
chuyên lời: “Bọn họ biêt tý thí lằn nào không công bằng, cho nên hy vọng thông qua phỏng vấn, đưa tin sự thật, thử xem có thể làm cho dư luận đảo ngược hay không, giải quyết vấn đề nan giải này cho cậu ba hay không.”
“Thời sự buổi tối Dương Thành?” Tống Thu nhìn Sở Trần nói: “Em đã xem qua báo của thời sự buổi tối Dương Thành, đối với trận chiến của thần tiên tỷ tỷ ỏ’ sân bay, trên báo thời sự buổi tối Dương Thành, mấy hình minh họa kia, lửa đã lan khắp toàn mạng.

Bọn họ quả thật ngay từ đầu đã đứng về phía chúng ta, hoặc là nói, là đứng ở lập trường võ thuật Trung Quốc.”
“Cha, vậy không bằng đẻ cho bọn họ tiến vào đi?” Sở Trần mở miệng.

Khuôn mặt Tống Tà Dương hiện lên một nụ cười: “Được, Tiểu Thu, con đi ra ngoài dẫn khách nhân vào.”
Nội tâm Tống Tà Dương có chút vui mừng.

Tống gia bây giờ, tuy rằng ông vẫn là gia chủ, nhưng tất cả đều lấy Sở Trần làm trung tâm, Sở Trần vừa rồi hoàn toàn có thể tự mình quyết định cho các phóng viên tiến vào, nhưng lại còn phải thông qua ỏng đồng ý, đây là cho Tống Tà Dương đủ mặt mũi.


Tống Tà Dương nhìn Sờ Trần, cha vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thích.

Rất nhanh, Tống Thu dẫn phóng viên thời sự buổi tối Dương Thành đi vào.

Chung Định Anh và Chương Chấn cũng Ồm tâm tư thử một lần tìm đến Tống gia, không nghĩ tới Sở Trần lại thật sự đáp ứng tiếp nhận phỏng ván.

bộ netizen đều đang chờ đợi Sờ Trần đáp lại.

Các phóng viên truyền thông lớn cũng xuất động, nhưng không ai có thể nhận được bất kỳ tin tức nào.

“Xin chào Sở sư phụ.” Chương Chấn vừa mới đi vào đại sảnh, lập tức bước nhanh hơn đi tới: “Tôi là phóng viên thời sự buổi tối Dương Thành, Chương Chán.”
Chung Định Anh cũng chủ động giới thiệu bản thân: “Tôi tên là Chung Định Anh.”
“Mời xuống.” Sờ Trần đứng lên, bắt tay hai người, sau đó ý bảo ngồi xuống.


Tô Nguyệt Nhàn rót trà cho hai phỏng viên.

“Thật ngại quá, muộn như vặy còn đến làm phiền.” Chương Chấn mở miệng, khách
miệng nói: “Đối với khiêu chiến Triệu Phương Tuyền phát ra ở sân bay, cùng với toàn bộ mạng lưới gây ra tranh luận sôi nổi, chúng tôi trước tiên bắt tay vào điều tra không ít tư liệu, đầu tiên, về tuổi tác, Triệu Phương Tuyền nàm nay 45 tuổi, chính là đang tuổi phơi phới, ở quyền giới Nam Mỹ, đạt được vinh quang vô số, anh xem, đây là giải thưởng mà chúng tôi tra được Triệu Phương Tuyền đạt được những nảm gần đây ở Nam Mỹ, thậm chí là giới quyền anh quốc tế.”
Chương Chấn giao tư liệu cho Sở Tràn, ngay sau đó nói: “Triệu Phương Tuyền là một danh sư nổi danh trong giới quyền anh toàn cầu, lại lấy thân phận củng thế hệ với anh phát ra khiêu chiến với anh, đây càn bản là một trận khiêu chiến không công bằng, thời sựn buổi tối Dương Thành chúng tôi sẽ ờ trên trang bìa kì mới nhắt, liệt kê chi tiết số liệu, công kích Triệu Phương Tuyền, ó chô này, cũng muôn thu
thập tư liệu Sờ sư phụ một chút, và cũng muốn nghe suy nghĩ của Sở SƯ phụ.”
“Chúng ta nhất định sẽ không để Triệu Phương Tuyền được như ý.” Chung Định Anh tiếp lời: “Tôi củng tin rằng, đại đa số cư dân mạng đều là lý trí.”
Sở Trần nhìn thoáng qua tư liệu Chương Chắn đưa tới, khuôn mặt mỉm cười: “Kỳ thật, tôi cũng vừa chuẩn bị đáp lại khiêu chiến cùa Triệu Phương Tuyền, vừa lúc, tối nay hai người tới, vậy tôi liền mượn thời sự buổi tối Dương Thành đến phát thanh đi.”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi