WEIBO CỦA TÔI CÓ THỂ ĐOÁN MỆNH

Tác giả: Khương Chi Ngư


Editor: Thịt sườn nướng


Tuy rằng không nghe được đáp án, nhưng cũng không ngăn cản được Nhậm Lộ Lộ phát huy sức tưởng tượng của mình.


Giác quan thứ sáu của cô đã được mọi người trong đội công nhận, lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ, chỉ trong mười lăm phút đã nghĩ ra nguyên nhân.


Tính cả những người cô quen biết, hình như người có thể khiến đội trưởng hao tâm phí sức cũng chỉ có mình Thẩm Nguyên Gia.


Nhưng lại có những người đội trưởng quen cô không quen biết, chỉ là cô nghĩ, những người khác cũng không có khả năng.


Nhậm Lộ Lộ bỗng nhiên cảm thấy mình vừa nhận ra chân tướng, tâm trạng cũng theo đó mà kích động.


Giữa hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì?


Có hỏi đội trưởng cũng không ra, nhưng có thể đi đường vòng.


Nhậm Lộ Lộ nhanh chóng quyết định, sau khi Giang Bạn cầm báo cáo vụ án đi khỏi, lập tức mở WeChat của Thẩm Nguyên Gia, gửi tin nhắn: "Nguyên Gia, đội trưởng gửi tiền lương cho cô chưa?"


Bên kia trong chốc lát đã hồi âm: "Đã gửi rồi."


Nhậm Lộ Lộ trong lòng đã hiểu, lại cân nhắc từ ngữ, hỏi lại: "Trước đó cô giúp phá án, chắc đội trưởng khen thưởng cho cô nhiều lắm nhỉ."


Thẩm Nguyên Gia: "Chắc là thế, tôi chưa kiểm tra xem số tiền trong phong bì là bao nhiêu nữa."


Phong bì? Nhận được câu trả lời này, Nhậm Lộ Lộ trong lòng đã chắc chắn trăm phần trăm.


Không ngờ vị đội trưởng với tư duy trai thẳng thế mà còn có thể làm ra chuyện hữu dụng như vậy, quả thực không phải người bình thường.


Sao đột nhiên lại cảm thấy dễ thương thế này?


Đội trưởng mới vừa rồi còn mang bộ dạng nghiêm trang, không biết lúc tự móc tiền túi ra có dáng vẻ như thế nào, phải chi cô có thể nhìn thấy thì hay biết mấy.


Nhậm Lộ Lộ không khỏi chán nản bản thân không nghĩ tới chuyện này sớm.


Bên này còn đang suy tư, Thẩm Nguyên Gia được nhắc mới nhớ ra chuyện tiền nong.


Cô không rõ số tiền cụ thể, bởi vì cô vẫn chưa mở chiếc phong bì kia ra xem chứ đừng nói tới việc sử dụng số tiền trong đó.


Được Nhậm Lộ Lộ nhắc nhở, Thẩm Nguyên Gia nghĩ tới bây giờ mình cũng không còn nghèo nữa, mở phong bì ra kiểm tra số tiền bên trong.


Không xem thì thôi, vừa xem đã bị dọa sợ.


Thẩm Nguyên Gia cẩn thận đếm tới đếm lui, xác nhận mình thật sự không nhìn lầm, hít một hơi.


Số tiền bên trong thế nhưng không phải quá ít, mà nó bằng số tài sản cô đang hiện có luôn.


Giang Bạn gom sạch vốn của cả Đội điều tra hình sự luôn à?


Anh ấy hẳn là không đến mức tham ô đâu nhỉ?


Thẩm Nguyên Gia ổn định tâm trạng, định đi hỏi Giang Bạn xem chuyện này là như thế nào, nhưng gửi tin nhắn WeChat xong lại không nhận được câu trả lời.


Cô đợi một lát, vẫn không hồi âm.


Thẩm Nguyên Gia đã bình tĩnh trở lại, sự chú ý bị Nhậm Lộ Lộ chuyển sang Giang Bạn, lại bắt đầu nhớ lại những chuyện trước đây mà mình không muốn nhớ.


Hình như cô muốn theo dõi Giang Bạn để xem tại sao anh lại xóa tài khoản.


Sau khi Giang Bạn bỏ Weibo, cô đang muốn theo dõi xem như nào, sau đó vì chuyện của Văn Tùng Tuệ lại quên mất.


Hiện giờ Văn Tùng Tuệ bị tạm giam chờ thẩm vấn, cô đúng lúc có thời gian.


Thẩm Nguyên Gia thành thạo mở Weibo, gõ tên Giang Bạn.


Nhìn thấy cái tên màu xám, cô hơi do dự, dù gì lúc theo dõi nhìn thấy những nội dung kia vẫn còn vẹn nguyên trong trí nhớ của cô, lâu rồi không xem lại, không biết có thay đổi gì hay không.


Nhưng trong nháy mắt, cô đã đưa ra quyết định.


Weibo nhanh chóng vào trang chủ, phía trên vẫn là hình ảnh vô cùng ngắn gọn như cũ, so với trước kia không có gì khác nhau.


Thứ duy nhất thay đổi chính là số lượng và nội dung bài viết trong Weibo.


Trước kia Giang Bạn hay share và chỉ điểm một số vụ án hình sự, còn có một vài thông tin sai sót, nhưng bây giờ không hề có.


Giống như phong cách nói chuyện thường ngày của anh, số lượng từ trong một bài viết vô cùng ít.


Trạng thái mới nhất là hôm nay, Giang Bạn suy nghĩ mình đột nhiên lại biến thành tầng lớp vô sản.


Tuy rằng Thẩm Nguyên Gia không thể giải thích được chuyện này, nhưng cũng không để trong lòng.


Chắc là Giang Bạn mua gì đó đắt tiền, sau đó tiêu sạch, những người giàu thường hay làm như vậy.


(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại Wattpad Thitsuonnuong, vui lòng không reup hoặc mang đi bất kỳ nơi nào khác, xin cảm ơn.)


Cô tiếp tục kéo xuống xem.


Bài đăng trạng thái thứ hai là vào đêm tiệc mừng thọ của ông cụ Văn, trên đó chỉ có hai chữ: "May mắn."


Không có bất kỳ một hình ảnh hay biểu cảm gì, trong khoảng thời gian ngắn Thẩm Nguyên Gia không hiểu ý của hai chữ này.


May mắn bắt được Văn Tùng Tuệ sao?


Cũng có lý, cô nghiêng đầu ngẫm nghĩ, liền bỏ qua chuyện này, tiếp tục lướt.


Bài đăng thứ ba, thời gian đã rất lâu rồi, Thẩm Nguyên Gia đã không còn nhớ rõ ngày hôm đó đã xảy ra những gì mà lại đáng để Giang Bạn đăng Weibo, thậm chí còn dùng biểu tượng cảm xúc.


Đặc biệt là cái icon đó lại biểu hiện sự vui vẻ.


Thẩm Nguyên Gia lướt qua, kéo xuống dưới, phát hiện không có gì quan trọng, cuối cùng không tiếp tục xem nữa mà nhấn theo dõi.


Giao diện quen thuộc nhanh chóng xuất hiện.


Ngày mất cũng không thay đổi nhưng di ảnh thì có.


Vốn dĩ trong hình phải là cô và Giang Bạn khi còn trẻ, hiện tại lại biến thành dáng vẻ lúc về già, giống y hệt hình ảnh trong video tử vong mà cô đã xem.


Thẩm Nguyên Gia thở dài một chút, lại kéo xuống.


Thật ra cô không có hứng thú gì lắm với lịch biểu và tranh minh họa, nhưng lại sợ bỏ lỡ thông tin gì đó có lợi, vẫn vào xem.


Mấy ngày đầu tiên không có gì đặc biệt, đều là Giang Bạn đang phá án, trong đó đa số là vụ của Văn Tùng Tuệ.


Ngày thứ năm, hình như Giang Bạn trở về nhà, bên cạnh còn có một người phụ nữ.


Không biết hai người nói chuyện gì, nhưng dòng chữ phía dưới giải thích ngắn gọn:【Mẹ Giang hỏi thăm tình hình của Giang Bạn.】


Thẩm Nguyên Gia vừa thấy liên quan đến chuyện gia đình, không quá chú tâm tiếp tục xem ngày kế tiếp, một bức ảnh nhanh chóng hiện ra.


Trong ảnh, Giang Bạn và cô đứng cạnh nhau, trước mặt bọn họ là người của Văn gia.


Dòng chữ phía dứoi giải thích vô cùng rõ ràng:【Người của Văn gia quyết định từ bỏ Văn Tùng Tuệ.】


Những lời này lập tức hấp dẫn sự chú ý của Thẩm Nguyên Gia.


Bộ dạng chắc như đinh đóng cột của Văn Tùng Tuệ cô vẫn còn ghi tạc trong lòng, tại sao đột nhiên lại bị bỏ rơi?


Cô nghĩ rồi lại nghĩ, bỗng nhiên hiểu ra.


Mấy ngày nữa ông cụ Văn sẽ qua đời, trong di chúc của ông tất nhiên có một phần của Văn Tùng Tuệ, chỉ cần cô ta bị bắt, há chẳng phải số tài sản kia sẽ bớt đi một người hay sao?


Người trong đại gia tộc đa số đều ích kỷ, huống chi Văn gia có nhiều sản nghiệp như vậy, chỉ cần được chia đại một phần nhỏ cũng có thể trở nên giàu có.


Thương nhân ai mà không trục lợi.


Mục đích của Văn Tùng Tuệ là muốn trừ khử cô, bởi vì chị ta là người họ Văn, rất có khả năng chính là không hy vọng cô được chia tiền.


Không thể không nói, thông tin này vẫn làm Thẩm Nguyên Gia vui vẻ.


Chuyện này cuối cùng cũng có thể kết thúc rồi.


Về phần tất cả bí mật đằng sau cô cũng không quá quan tâm, chỉ cần không ảnh hưởng đến cuộc sống của cô là được.


Thẩm Nguyên Gia ôm tâm trạng thoải mái mở xem ngày thứ bảy.


Trong ảnh vẫn có mặt cô, thế nhưng là Giang Bạn cõng cô.


Thẩm Nguyên Gia: ??? Ủa chuyện gì đang xảy ra vậy?


Cô vội vàng kéo xuống, dòng chữ chú thích chỉ có một hàng ngắn ngủn, chân cô bị thương không tiện di chuyển, nhưng lại không nói nguyên nhân bị thương cụ thể là gì.


Thẩm Nguyên Gia theo bản năng sờ sờ mắt cá chân của mình.


Bộ phận quan trọng nhất của một người mẫu chính là đôi chân, từ trước tới nay hễ mang giày cao gót ra ngoài cô đều sẽ rất cẩn thận, để tránh bị bong gân hoặc những thứ linh tinh.


Cũng may là ngoại trừ vài lần xui xẻo lúc tập diễn khi mới vào nghề, đến bây giờ cũng đã lâu chưa trải nghiệm qua, không ngờ bảy ngày sau vậy lại bị thương.


Hơn nữa nguyên nhân bị thương cũng không biết thì làm sao mà tránh được, chỉ có thể mang giày đế bằng vào hôm đó đề phòng một chút.


Nghĩ đến đây, tâm trạng đang tốt của cô bỗng vơi đi một chút.


Video tử vong phía dưới vẫn là đoạn phim trước kia, bìa vẫn như trước.


Thẩm Nguyên Gia dừng tại đó, một lúc lâu vẫn không nhấp xem.


Lúc trước xem Weibo vẫn chưa được nâng cấp như hiện giờ, sau khi mở người xem có thể vào trong trải nghiệm cảnh tượng kia.


Hiện tại cô có thể nhìn thấy Giang Bạn chết trước mặt mình.


Thẩm Nguyên Gia cuối cùng vẫn không vào xem, thời gian trôi qua, Weibo trở về giao diện trang chủ.


Dù sao hiện tại cũng chỉ là Weibo dự đoán, có bỏ theo dõi hay không cũng không khác mấy, cô trực tiếp thoát ra.


Vừa thoát Weibo, điện thoại rung lên một chút, là tin nhắn WeChat.


Thẩm Nguyên Gia tiện tay mở.


Giang Bạn: "Không có gì cả, hiện tại là tiền của cô."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi