WELCOME TO TRÒ CHƠI ÁC MỘNG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ngăn kéo bị mở ra, Tề Lạc Nhân thậm chí không thèm ngẩng đầu nhìn mặt tên sát nhân, chỉ nâng tay một quyền đấm thẳng vào giữa háng của hắn ----- Một quyền này bất ngờ đến mức không kịp đề phòng, tên sát nhân đau đớn kêu rên, trọng tâm không vững mà ngã xuống mặt đất, cưa điện "cộp" rớt xuống.
Cơ hội!
Tề Lạc Nhân lập tức từ quầy phục vụ chui ra nhưng chân trái lại tê rần mỏi nhừ khó mà nhúc nhích, trong lòng cậu thình thịch một phen, thời gian co ro dưới quầy phục vụ tuy rằng không dài nhưng dưới trạng thái căng thẳng cao độ cậu đã hoàn toàn quên đi chuyện thay đổi tư thế.

Và mãi đến bây giờ chớp được thời cơ chuồn ra mới điếng người vì cái chân trái bị đè đến tê dại.
Trong vài giây ngắn ngủi, Tề Lạc Nhân và tên sát nhân bị cậu đánh đến mức phải ôm lấy "cái chân thứ ba" chạm mặt nhau.

Người trước mắt không ngoài dự đoán là một thân mặc đồ nhà tù, tóc cắt húi cua cực ngắn, dáng vẻ anh tuấn trẻ tuổi vượt ngoài dự liệu.

Chỉ là biểu tình thống khổ và những vết thương mới gần đây đan xen chằng chịt trên nửa gương mặt kia phá hủy đi tướng mạo của hắn.

Chính điều này góp phần làm hắn thêm phần khủng bố dữ tợn.

Tên cuồng sát nhân được "yêu thương" ngay ngã ba đường như thế vẫn chưa gượng dậy được nhưng tay phải lại sờ đến được cưa điện, tức điên lên rít gào vung cưa điện hướng về phía Tề Lạc Nhân.

Con ngươi cậu rụt lại, ngoảnh đầu cuộn người lăn qua sườn ngoài quầy phục vụ, chịu đựng cơn tê dại đến từ chân chạy thục mạng điên cuồng lao về hướng hành lang.
Trên cửa chính đại sảnh truyền dịch đầy những dấu tay máu chảy đầm đìa ngổn ngang lộn xộn của nạn nhân xấu số giãy giụa lúc hấp hối, thi thể nằm trên mặt đất bị thứ đồ chơi kinh khủng chém ngang eo, trước khi chết còn ôm đống ruột rơi trượt ra khỏi cơ thể kéo lê hơn 1m.
Tề Lạc Nhân đầu không ngoảnh lại chạy ra khỏi đại sảnh truyền dịch, đi được đoạn ngoặt chạy lên cầu thang ----- cậu ý thức được nơi đây đã không phải là thế giới hiện thực, từ việc đại sảnh truyền dịch bị bịt kín mà phán đoán, tính khả năng cửa chính bệnh viện mở ra hầu như là bằng không, nếu đã thế không bằng việc trốn trong tòa nhà này lần nữa tìm kiếm cơ hội rời khỏi.

[Người chơi Tề Lạc Nhân, hoàn thành bước hai nhiệm vụ tân thủ: Rời khỏi Đại sảnh Truyền dịch.]
[Bước 3 nhiệm vụ tân thủ: Sinh tồn đến rạng đông.]
Gần như trong khoảnh khắc cậu thoát khỏi đại sảnh, lời nhắc nhở quen thuộc từ trong đầu nảy ra.
Ngạc nhiên thay, việc chạy trốn thuận lợi không ngờ, đợi đến lúc Tề Lạc Nhân phục hồi lại tinh thần cậu đã chạy đến đại sảnh khám bệnh nằm ở tầng 4 tòa B, cách xa tầng 1 đại sảnh truyền dịch thuộc tòa A.

Nếu như núp kĩ, có lẽ cho tên sát nhân kia 3 ngày 3 đêm cũng không tìm thấy cậu ở đâu.

Tề Lạc Nhân cuối cùng cũng yên tâm đôi chút, mông vừa đặt xuống đất liền thở phào nhẹ nhõm.
Dù thế nhịp tim vẫn chưa bình tĩnh cho lắm nhưng sự vui sướng sau đại nạn không chết đang lăn tăn nhảy nhót trên đầu tim, cậu đỡ lại trán nhịn không được nở nụ cười.
Sống, cậu sống lại rồi.
Sau khi nghỉ ngơi được 10 phút, Tề Lạc Nhân dần hồi phục được chút thể lực, đứng dậy đi tìm nước uống.
Tuy nguy cơ cấp bách nhất đã tạm thời được loại bỏ nhưng vẫn đang có rất nhiều vấn đề và bí ẩn cần cậu đi phá giải.

Cậu không có chút kí ức nào trước những lời nhắc nhỏ đột nhiên xuất hiện, điều này gần như đang tuyên bố với cậu rằng: Cậu đã không còn ở thế giới hiện thực.
Khe thẻ...!thẻ kỹ năng,,, một vài từ ngữ lần nữa hiện lên trong đầu cậu, trong vô thức cậu sờ lấy thắt lưng của mình, nơi đó đã được buộc lên một cái đai lưng thô to.

Ngoài ra còn có hai khe to bằng nửa lá bài Poker.
Cậu nhớ đến chính mình lúc ấy nhìn thấy qua "SL đại pháp", cái danh từ quen thuộc này...
Ngay lúc cậu nghĩ đến điểm này, trong biển ý thức hiện ra kho chứa đồ rất quen thuộc với bất cứ người chơi game nào, ô đầu tiên đã nằm sẵn một tấm thẻ nho nhỏ xinh xinh.

Tâm niệm vừa động liền xuất hiện trong tay cậu.
[SL đại pháp]¹* (thẻ kỹ năng cố định): Người sở hữu có thể thiết lập một điểm lưu trữ dưới chân mình, sau khi lưu trữ trong 10s nếu chịu thương tổn trí mạng hoặc tử vong thì thân thể sẽ tự động trở lại trạng thái và vị trí lúc đặt điểm lưu trữ.

Đồng thời lập tức kích phát lần sử dụng tiếp theo, vượt quá 10s điểm lưu trữ tự động mất hiệu lực.

Một điểm lưu trữ có thể sử dụng liên tục 3 lần, thời gian countdown 1 tiếng.

Dù sao, muốn dùng nó, bạn phải chết.
"..." Tuy Tề Lạc Nhân chơi không ít game, cũng bị thẻ kỹ năng trông như hack thực ra là gân gà làm cho sợ teo cơ.

Tên thì gọi là "SL đại pháp" nhưng kỹ năng load dữ liệu không đề cập đến thời gian a! Nhìn phần thuyết minh thôi là biết, "load" này căn bản không thể xoay ngược thời gian sẽ chỉ làm cơ thể cậu lui về điểm lưu trữ nhưng hố cha ở chỗ điều kiện kích phát dĩ nhiên là trong 10s phải chết!
Yes! You die!
Ngoẻo a!
Cậu làm sao biết chính mình sẽ ngỏm củ tỏi trong 10s cơ chứ? Nếu không chết thì sao nhỉ? Chẳng lẽ cậu còn tự mình bổ cho một đao? Đây là xúi cậu tự sát đa dạng muôn màu các kiểu tí sao?
Còn có, nếu như trong 10s sau khi lưu trữ cậu không chết nhưng giây thứ 11 bất hạnh ăn hành...!lúc đó điểm lưu trữ mất hiệu lực, cậu vẫn phải chết!
Vì vậy đây là kỹ năng giới thiệu thì đao to búa lớn lắm nhưng thực tế chả thấy miếng tác dụng²*...!Ồ ố ồ, cũng không thể nói hoàn toàn vô dụng, hẳn là còn có thể lấy đi tìm đường chết đấy.


Ví dụ như đứng trên nóc tòa nhà sau khi thiết lập điểm lưu trữ rồi nhảy, thể nghiệm cảm giác nhảy lầu là như thế nào.

Tề Lạc Nhân kiếm niềm vui trong nỗi khổ mà nghĩ nhưng người nghiêm cẩn như cậu sao lại làm ra những hành động trẻ trâu đến thế được...!Hà, dĩ nhiên là thật muốn thử chút xem sao, đây tuyệt đối không phải cậu thích đi tìm chết, cậu cũng chỉ là thí nghiệm kỹ năng mà thôi.
Tề Lạc Nhân đem thẻ kỹ năng cắm vào trong khe thẻ, chính thức kích hoạt nó.
Không có hiện tượng gì xảy ra, chỉ là cảm giác mơ hồ có lẽ hiện tại cậu có thể dùng ý niệm thiết lập một một cái dưới chân và chỉ có mình cậu thấy vả lại còn nhận được điểm lưu trữ có thời gian hiệu nghiệm 10s.
Quên đi, trước sắp xếp lại mạch suy nghĩ rối bời cái đã.
Tề Lạc Nhân đi vào một gian phòng khám của khoa Tai - Mũi - Họng, từ trên bàn của bác sĩ tìm thấy một cuốn tập cùng cây viết và chuẩn bị chỉnh lý manh mối hiện có một phen.

Cuốn tập thoạt nhìn trông rất cũ, hình như nó thuộc phong cách của 10 20 năm trước.

Bên ngoài có màu nâu nhạt³*, giấy bên trong cũng đã ố vàng, ngoại trừ những đường kẻ ngang là các mảng trống không, đến cái tên cũng không có.

Tề Lạc Nhân đóng cửa lại, bắt đầu dựa vào kí ức vẽ lại sơ đồ cấu trúc bệnh viện.
Cảm ơn chuyên ngành Thiết kế Nội thất của trường đại học đã rèn cho cậu sự mẫn cảm với các bố cục kiến trúc nội bộ.

Tuy rằng sau khi tốt nghiệp, cậu làm một freelancer nhận đơn thiết kế nội thất từ khách hàng nhưng cuộc sống trôi qua cũng tương đối thoải mái.
Bệnh viện Nhân dân Số 1 cậu đến cũng vài lần.

Nơi đây được cấu tạo từ hai tòa A và B, từ trên cao nhìn xuống không khác gì hình hyperbol⁴*.

Bộ phận chính đều là 6 lầng, muốn từ tòa nhà này qua tòa nhà kia chỉ có 2 cách ----- rời tòa A, từ mặt đất đi bộ qua tòa B; hoặc là từ hành lang tầng 3 đi đến tòa B.

Loại hành lang này chỉ có 1 cái được xây ở vị trí gần nhau nhất giống như một đường nối liền hai đỉnh hyperbol.

Lúc đó Tề Lạc Nhân chính là dùng hàng lang này qua tòa B trốn, cậu nhớ mang máng là thế.

bên ngoài hành lang là sương mù dày đặc gần như đặc quánh, đặc kẹo có thể làm người ta mất phương hướng, ngay cả ánh nắng mặt trời đều là âm u lạnh lẽo.
Lời nhắc nhở không rõ ràng kia yêu cầu cậu sinh tồn đến rạng đông, rất có thể đó là nhiệm vụ cuối cùng.

Tạm thời trước đem hoàn cảnh bản thân đặt ngang với tâm thế của một người chơi game khủng bố, kiểu game khủng bố loại hình sinh tồn có thời gian hạn chế thế này nhất định sẽ có kèm theo đủ kiểu nguy hiểm.
Trước mắt, bệnh viện này có quỷ hồn cũng có sát nhân mà quỷ hồn có thể bị giết chết được.

Tên sát nhân kia dùng cưa điện kết liễu một con quỷ hồn cũng chính là nói công kích vật lý có tác dụng...!hoặc giả rằng cưa điện đó có điểm đặc biệt?
Tề Lạc Nhân ngay chỗ "Phương pháp giết quỷ" khoanh lại một vòng, sửa soạn chuẩn bị đến lúc đó lại thực tiễn một phen.

Cậu cũng không tin bản thân sẽ bạo may mắn đến mức khi trời sáng cũng không đụng phải quỷ hồn nào khác.
Cậu xem lại thời gian trên đồng hồ, hiện tại là 4 giờ 15 phút chiều, mặt trời tháng 11 xuống núi rất sớm, nhiều nhất lại thêm nửa tiếng nữa trời sẽ tối.

Trời tối, trong game khủng bố mang hàm ý là nguy hiểm càng lớn, buổi sáng quỷ hồn đã bắt đầu qua lại, sau khi trời xuống sắc thì chỉ có càng nguy hiểm hơn thế.

Thời gian cho cậu chuẩn bị đã không còn nhiều.
Đồ ăn, nước, vũ khí, thuốc cấp cứu, phương pháp sát thương quỷ hồn, bản đồ chi tiết bệnh viện, sương mù dày đặc,...!Tề Lạc Nhân viết lên cuốn tập một list dài, sau đó đột ngột nhớ ra cậu vẫn chưa thử liên lạc với bên ngoài.
Laptop biến đi đâu chả biết, hẳn là rớt ở trên xe buýt hoặc trên xe cứu thương, điện thoại ngược lại ở đây nhưng căn bản không có tín hiệu.
Bởi vì có chuẩn bị tâm lý, Tề Lạc Nhân trái lại không có quá mức thất vọng, khép lại cuốn tập cậu muốn thử có thể thu vào trong kho chứa đồ hay không, kết quả thành công rồi.
Xem ra vấn đề mang đồ nặng đã được giải quyết.
Tề Lạc Nhân lấy lại bình tĩnh, mở cánh cửa phòng khám ra.
Có người đang nhìn đông ngó tây mà dán sát vào tường đi, trong khoảnh khắc cửa mở ra, hai người bốn mắt nhìn nhau:
"Aaaaaaaa!!!"
Chút chấm nhẹ của tui:
SL đại pháp...!theo mình nghĩ đó là thuật ngữ Save/Load trong game.

Save cũng chính là lưu trữ, Load là tải, sự tải.

Và "dữ liệu" cũng chính là trạng thái và vị trí nơi mà ta đặt điểm save, như trong game khi nhân vật bất hạnh die sẽ được save lại quá trình và những thành tựu đạt được khi đó.

Và trong lúc ấy, thường sẽ có dòng chữ Loading...!Không xoay ngược, nghịch đảo thời gian!
(然而) 并没有什么卵用 = 然并卵, là ngôn ngữ mạng bên Trung dùng để chỉ người đó tự coi bản thân vô cùng tài giỏi hoặc phí rất nhiều sức lực hay nhìn trông thì lợi hại nhưng thực chất một chút hữu dụng cũng không có ==> đao to búa lớn lắm nhưng thực tế chả thấy miếng tác dụng _ theo baidu _
Màu nâu nhạt, bản raw là 黄褐色 = tawny: có màu nâu nhạt đến nâu cam.

_ theo Wiki _
Trong toán học, hyperbol hay hypecbol (từ tiếng Hy Lạp: ὑπερβολή, nghĩa đen là "vượt quá" hay "thái quá") là một kiểu Đường cô-nic, được định nghĩa là đường giao của một mặt nón với một mặt phẳng cắt cả hai nửa của hình nón.

_ theo Wiki _

Hai tòa nhà A và B trông giống thế đấy...
- ---------------------------------
P/S: nếu thấy hay hãy ủng hộ người dịch bằng cách follow, thêm vào Thư Viện và bình chọn cho Truyện nha.
P/P/S: mọi người có thắc mắc hay góp ý gì về bản dịch như câu từ, ngữ nghĩa...!có thể comment vào đoạn văn chứa điều bản thân muốn thắc mắc hay góp ý nha..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi