XIN CHÀO! THANH XUÂN!


Sau khi gieo mình xuống lòng biển lạnh lẽo, dưỡng khí bị rút đi toàn bộ, em thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất rất.
Nhưng khi em mở mắt ra, lại là hình dáng quen thuộc của người mẹ mình vào lúc trẻ.
Ngọc Ưu sống lại lần nữa, kiếp này em không muốn yêu đương, quá mệt mỏi rồi.

Kiếp này Ngọc Ưu theo ý cha mẹ, cuối người cha mẹ mai mối mà kết hôn.
Ngọc Ưu lần này kiên trì đến cuối cùng vì con của mình, con của em là một bé thụ, Ngọc Ưu ủng hộ con hết mực, em xem qua Chiến Thần, nhìn cảnh Thiệu Nhất Hàng cầm lấy cúp vô địch, mid mới là 1 bạn nam.
Sau khi chết đi.
Lần nữa quay về năm em 4 tuổi, Ngọc Ưu cắn răng tránh né hết tất cả những xót xa với bản thân mình lúc nhỏ.
Em lớn lên, học hành bình thường, dáng người bình thường, em không thèm khống chế gì nữa cả.

Em biết có lẽ mình sẽ dính vào cái vòng lặp, chịu đựng sự dày vò này.
Ngọc Ưu 18 tuổi, em quyết định cầm balo lên và rời đi, dùng quãng thời gian của mình để rời đi, thăm thú những điều xung quanh mình, em làm công việc dạy gia sư qua mạng, lấy tiền đó để đi du lịch.

Đi những nơi em từng đi qua, hay chưa từng đi qua.
Em ra đi năm 62 tuổi, trong 1 trận sạt tuyết.
Quả nhiên khi mở mắt ra, là mình 4 tuổi.
Trải qua cứ vậy hơn mấy trăm lần, Ngọc Ưu không gì không biết, cái gì cũng làm qua trừ tội phạm, trên thông thiên văn, dưới tường địa lí.
Ngọc Ưu biết rõ SL sẽ ra sao, không có em, họ vẫn phát triển tốt, vì vậy Ngọc Ưu không quan trọng lắm.

Cơ mà vì sao Thiệu Nhất Hàng và Trần Tử Yên lại độc thân suốt vậy.
Em không hiểu.
......................

Ngọc Ưu 12 tuổi, tiếp xúc game Chiến Thần trên máy của chú nhỏ cho.
Ngọc Ưu có thiên tư, chơi không hề thua.
Ngọc Ưu 16 tuổi, mua laptop sớm 1 năm và quay về quá trình live stream.

Ngọc Ưu lần này không yêu đương, từ chối người yêu, dù sao phù vân quá rồi.
Ngọc Ưu rũ mi xuống, lười nhác chơi game, sau đó gặp được cái tên quen thuộc, Phong Vị.
Lần này cuộc sống của chúng ta tiếp tục làm quen rồi, cộng sự à, 4 năm này, tiếp tục làm quen nhé?
Ngọc Ưu mỉm cười nhẹ nhàng, sau đó vào phó bản, đối phương chọn Huyết Y Sát Thủ.

Ngọc Ưu chọn Điêu Thuyền, không giống như lần đầu đánh chung, Chiêu Hồn Sư còn chưa ra mắt, nhưng chọn Điêu Thuyền, em cảm thấy giống đánh giải chung với nhau vậy.

Trận đánh quốc tế năm đó,
Thiệu Nhất Hàng nhìn ID Nguyệt Ảnh, anh đưa tay sờ lên màn hình, cô gái nhỏ đang live stream khẽ nở 1 nụ cười rạng rỡ, anh mắt mắt lại.
Trang Diệc nói "Cậu làm gì vậy? Stream này mới có mấy người xem, cậu thích con người ta à?".
Thiệu Nhất Hàng nhìn người theo dõi ít ỏi, anh nói "Anh không thấy em ấy đáng yêu giống thỏ trắng sao?".
Trang Diệc nghi ngờ nói "Có à, tên cũng hay đấy, nhưng cậu thích trẻ vị thành niên sao?".
Thiệu Nhất Hàng: "..." Anh nghĩ gì vậy?
Ngọc Ưu nhìn qua, em gõ chữ.
Nguyệt Ảnh: Tiền bối sao vậy?
Phong Vị: Không có gì, nhóc biết đánh Điêu Thuyền chứ?
Nguyệt Ảnh: Dạ em biết chơi sơ sơ
Phong Vị: Ok, đánh cẩn thận..

Sau đó Thiệu Nhất Hàng thấy huy hiệu quốc phục của Điêu Thuyền, anh thấy mình mới là kẻ ngốc.
Sau khi vào trận, Ngọc Ưu đánh rất điềm tĩnh, rất lâu chưa đánh chung với Thiệu Nhất Hàng, Ngọc Ưu thấy anh có phần non nớt hơn khi trước, hoặc chính là bây giờ chính em đã khác.
Trang Diệc nhìn Ngọc Ưu đang phối hợp với Thiệu Nhất Hàng cướp rừng, lại còn rất ăn ý, cái này Tiểu Bạch xem ra không tệ, là mầm non có tiềm năng vô cùng.
Trang Diệc nói "Cô bé mấy tuổi rồi?".

Thiệu Nhất Hàng nói "16 tuổi, học lớp 10".

Trang Diệc trầm mặc "Có thể đào về không?".
Thiệu Nhất Hàng nói "Từ từ đã".
Ngọc Ưu live rất ngoan, em vừa ăn vừa live, mắt phượng trong sáng vô cùng.

Thiệu Nhất Hàng mơ hồ thấy con ngươi em biến thành màu xanh, nhưng nhìn kỹ lại thì không phải.
Thiệu Nhất Hàng có 1 cảm giác quen thuộc sâu trong tâm trí, anh biết em ấy, hôm nay vào đài Thủy Mộng, anh không hiểu sao lại nhập vào từ khoá Diệp Lạc Vô Ưu vào thanh tìm kiếm.

Kết quả chính là xuất hiện kênh đang live.
Thiệu Nhất Hàng nhấn vào mới ngơ ngác, bản thân bị gì vậy?
Trái tim anh như đang níu kéo anh lại, cuối cùng anh đã theo dõi luôn.

Và tặng Thủy Tinh Cầu vào, cảm thấy không tệ lắm.
Thiệu Nhất Hàng cảm giác mình bị ám rồi.

Ngọc Ưu chống cằm, em nói "Thiệu đội, hứng thú à? Áo lót của anh lộ rồi".

Thiệu Nhất Hàng nhìn phòng live chỉ còn có 2 người họ, anh gõ chữ qua.
Phong Vị:?
Ngọc Ưu chống cằm, em nói "Anh biết Cận Yến Thời không?".
Phong Vị: JG của Tinh Trì?
"Biểu ca của em đấy, Thiệu đội, đừng thích trẻ vị thành niên nhé?".
Phong Vị: Không phải Thiệu đội.
Ngọc Ưu ồ "Không phải à, vậy thì thôi nhé Hàng ca, em đi ngủ".
Thiệu Nhất Hàng: "..." Cô bé này ngang ngược vậy nhỉ?
Sau đó Thiệu Nhất Hàng bận tham gia thi đấu, sau khi thi đấu xong, vào lại kênh phát hiện kênh đã có 2 vạn theo dõi rồi.

Thiệu Nhất Hàng nhìn, lên nhanh thật.
Trong kênh game thủ có nhắc đến Diệp Lạc nên anh vào thử nhìn, Ngọc Ưu đang cày quốc phục của Nữ Thần Biển Cả, vị nữ cuối cùng của Lục Hệ Nữ Thần.
Tướng mới vừa ra mắt 1 tuần mà thôi, Ngọc Ưu bây giờ đang chọn tướng, em khoe thông thạo 20 trận tỷ lệ thắng 100% thì mọi người mới giúp chọn.
Ngọc Ưu chọn được Nữ Thần Biển Cả, em hơi nheo mắt phượng, điềm tĩnh uống 1 ngụm sữa.

Lại chú ý thành viên, có tên Phong Vị.
Em cười cười.
Ngọc Ưu không quan tâm, cứ live kiếm tiền thôi.
Năm Ngọc Ưu 17 tuổi, đã đứng top 3 danh sách fan của đài Thuỷ Mộng, thứ nhất vì nhan sắc, thứ 2 vì kỹ năng.

Ngọc Ưu là dạy đánh, cách lên trang bị và cách combo chiêu thức.
Ngọc Ưu lười nhác, fan mama có những cái tên cũ, Ngọc Ưu cảm thấy rất ấm áp.

Em mỉm cười.


Ngọc Ưu biết mình quên đi rất nhiều thứ, nhưng cảm giác sẽ không sai.
Vì sống quá lâu, mọi thứ đều là quen thuộc, dẫn tới con người cũng thế nếu như em không thay đổi, em chính là biến số hoặc cũng có thể nói theo giả thuyết nào đó đây là thế giới em mường tưởng ra sau khi chết, hoặc em còn sống trở thành người thực vật chịu ảnh hưởng của giấc mơ sáng suốt.
Hoặc em là nhân vật chính, mọi thứ xung quanh đều như vậy, cơ mà nhân vật chính trong tiểu thuyết SE à? Hở, nói đùa gì vậy.
Ngọc Ưu lắc lắc đầu, khi này có người sờ đầu em, thanh âm trầm thấp của thiếu niên sát bên tai "Đang suy nghĩ gì vậy?".
Ngọc Ưu nhìn qua gương mặt phóng đại của Thiệu Nhất Hàng, em thấy rõ lông mi cong dài của anh, có chút ghen tị.
Ngọc Ưu đẩy mặt Thiệu Nhất Hàng ra, điềm tĩnh nói "Đang suy nghĩ nên hành anh ra sao?".
"2 đứa lại đang thì thầm gì vậy? Còn không đi ra tiếp phỏng vấn" Giọng của Trang Diệc vang lên không khỏi có chút kích động.
Đã qua hơn 3 năm sau khi Thiệu Nhất Hàng quan sát Ngọc Ưu, sau khi Ngọc Ưu 17 liền chụp đi ký hợp đồng luôn, không nói nhiều trực tiếp chụp về
Trang Diệc còn sợ Thiệu Nhất Hàng nhìn sai
Nhưng năm 18 mới trực tiếp gia nhập đội.
Năm 19 cầm lấy giải vô địch quốc tế.
Bây giờ 2 vị này sắp lên tuyên bố giải nghệ để về trường học tiếp.

Trang Diệc có chút tiếc nuối.
Ngọc Ưu và Thiệu Nhất Hàng giải nghệ, giống như cũ khiến fan nhỏ khóc lóc.
Khi 2 người đi xuống, nhìn ở cửa ra vào có 4 người của SL, họ mỉm cười "Đi về nước rồi đi ăn thôi nha, hôm nay không say không về".
Ngọc Ưu lần này không thoát khỏi kiếp uống rượu đế.

Ngọc Ưu tửu lượng không tệ, nhưng chính là không hay uống, cơ bản 3 ly là thấy có điểm không ổn lắm rồi.
Thiệu Nhất Hàng nhìn qua, anh nhìn Ngọc Ưu có chút mềm mềm, như thỏ con đang buồn ngủ vậy, gò má hơi đỏ lên vì men rượu, đôi mắt xinh đẹp ấy hơi rũ xuống, ánh đèn vụn vặt chiếu trong ánh mắt xinh đẹp ấy.
Thiệu Nhất Hàng mỉm cười, anh nhẹ nhàng nhích lại gần "Say rồi à?" tay anh nghịch lọm tóc mái đáng thương hay bị Ngọc Ưu vuốt lên.
Ngọc Ưu hay vuốt tóc mái là vì nó dài hơn, dễ che mắt, mặc dù đẹp nhưng mà hơi vướng víu nên sơ hở là em vén lên, fan lại nghĩ thế là đẹp, có người cap lại cảnh đó, sau đó cười, đúng là đẹp thật.
Bây giờ tới Thiệu Nhất Hàng nghịch, Trang Diệc nhìn qua, 2 người này định yêu đương à? Chắc chắn là Thiệu Nhất Hàng truy thê rồi không sai đâu được..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi