Thế nhưng, vị Giang gia này lại đam mê đủ loại vai diễn: nhân viên phục vụ, người bán hàng rong, kẻ lữ hành... đẳng cấp gì cũng có. Mặc Khuynh: "Anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi." Thuộc hạ: "Có lẽ Giang gia bị yểm bùa rồi." Giang gia buồn rầu thở dài: "Tôi chỉ là một thế thân được sắp xếp vào mà thôi." Mọi người: Đây chính là lý do ổng bị hắc hóa thành tên điên đấy hả?! ***"> Thế nhưng, vị Giang gia này lại đam mê đủ loại vai diễn: nhân viên phục vụ, người bán hàng rong, kẻ lữ hành... đẳng cấp gì cũng có. Mặc Khuynh: "Anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi." Thuộc hạ: "Có lẽ Giang gia bị yểm bùa rồi." Giang gia buồn rầu thở dài: "Tôi chỉ là một thế thân được sắp xếp vào mà thôi." Mọi người: Đây chính là lý do ổng bị hắc hóa thành tên điên đấy hả?! ***" />

XIN LÃO TỔ TÔNG HÃY CỐ GẮNG LÀM NGƯỜI

Art: Weibo @碳烹了

Chương 75: Giáo sư [05] Nhiệm vụ mới: Trung học trực thuộc số một, lớp 12A7

Dịch: CP88

Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!

***

Thẩm Kỳ bình tĩnh đáp: "Là em."

Hít vào một hơi thật sâu, Hoắc Tư đè xuống tâm tình nóng nảy trong lòng, hỏi: "Sao em không nói với anh?"

"Anh có hỏi đâu."

"..."

(*) Hai anh em nhà này cũng chơi hệ hài er luôn à, biết được mà hỏi thì còn cần hỏi ấy :))

Hoắc Tư nghẹn lời không biết phải tiếp thế nào.

"Tình huống gì đây," Qua Bốc Lâm không giấu được ngạc nhiên đi tới, "Thiên tài nhỏ mới đến nhánh Kỹ thuật kia là em?"

Thẩm Kỳ nhàn nhã đáp: "Là em."

Sau đó nhìn Qua Bốc Lâm và Mặc Khuynh: "Hai người đều là người của căn cứ số 08?"


Qua Bốc Lâm gật đầu, mơ hồ đáp: "Tính là vậy đi."

Thẩm Kỳ hỏi: "Nhánh nào ạ?"

Qua Bốc Lâm nghẹn lời.

Hoắc Tư chủ động đáp: "Nhánh Thần quái."

(*) hay ship Tư Lâm nhỉ, anh Hoắc bình thường nghiêm túc boy lắm mà sao cứ bắt được cơ hội là chọc chịa Lâm hoài thế :)))

"Nhánh Thần quái chỉ có một người trong truyền thuyết đó?" Thẩm Kỳ hiển nhiên đã nghe được truyền kỳ này.

"Ừm." Dù sao cũng đã bị Hoắc Tư bán đứng rồi, Qua Bốc Lâm dứt khoát tiếp nhận số phận, chủ động mời, "Qua chơi không?"

Thẩm Kỳ nói: "Thôi ạ. Mấy hôm nay hệ thống vừa được đưa vào hoạt động, em còn phải xử lý BUG."

Công việc bận rộn là điều Qua Bốc Lâm chưa bao giờ được trải nghiệm, anh ta không giấu được xíu xiu ao ước nói: "Vất vả rồi."

"Vậy em đi trước đây."

Thẩm Kỳ tạm biệt bọn họ.


Người vừa đi, Qua Bốc Lâm lập tức quay sang hỏi Hoắc Tư: "Chuyện gì thế, em gái mình tham gia vào một dự án lớn như thế mà anh không hề biết gì luôn?"

Hoắc Tư cứng đờ đáp: "Không."

Dự án hệ thống nhiệm vụ được khởi động từ ba năm trước, nhưng Thẩm Kỳ vẫn luôn dùng thân phận người ngoài hỗ trợ, các thông tin liên quan đều bị giấu kín. Sau đó bỗng nhiên mất liên lạc, ai cũng không biết là tình huống gì.

Hiện tại thì biết rồi -- do phải nằm viện, hôn mê bất tỉnh.

Sau khi tỉnh lại, cô ấy nối lại liên lạc với thủ lĩnh của nhánh Kỹ thuật, hoàn thành hệ thống nhiệm vụ. Đồng thời, tham gia cuộc thi công chức, trở thành nhiên viên chính thức của căn cứ số 08.

Hoắc Tư biết sự tồn tại của cô ấy, nhưng đến tận hôm nay mới biết người kia chính là Thẩm Kỳ.

"Cô em gái này của anh có vẻ khó lường đấy." Qua Bốc Lâm cảm thán một câu.


Hoắc Tư thầm trả lời trong lòng: so với vị phía sau cậu thì không là gì đâu...

Tạm đặt chuyện Thẩm Kỳ sang một bên, Hoắc Tư khó hiểu quét mắt qua Mặc Khuynh, hỏi: "Mặc Khuynh, cô đến căn cứ số 08 làm gì?"

Mặc Khuynh đáp: "Nhận lời mời đến làm khách."

"Đúng đó." Qua Bốc Lâm lập tức phụ họa, biểu tình hoan hỉ, "Dùng thân phận bạn bè của tôi đến. Bây giờ sẽ đi tham quan văn phòng của nhánh chúng tôi."

"Có thể không cần thêm 'chúng'." Hoắc Tư gặp một lần phá một lần, "Cái nhánh không đến mười mét vuông kia của cậu, hẳn là không có gì để tham quan."

Qua Bốc Lâm nghe xong không vui nhướng nhướng mày nói: "Đội trưởng Hoắc, dù sao tôi cũng là thủ lĩnh một nhánh, luận chức vị vẫn cao hơn anh. Đây là thái độ nói chuyện của anh đấy à?"

Hoắc Tư không buồn phản ứng anh ta.
Sau đó nhìn sang Mặc Khuynh, nói: "Nếu thấy chán thì có thể đến nhánh Hành động. Nhiều người, rộng lớn."

Qua Bốc Lâm tức giận giậm chân: "Anh..."

Mặc Khuynh lại đáp: "Được."

Qua Bốc Lâm tức sùi bọt mép.

-- Mặc Khuynh, chờ cô vào nhánh Thần quái rồi thì sẽ phải nhận sự đãi ngộ y hệt vậy đó!

-- Nhục nhã người cùng nhà vui lắm à?!

Qua Bốc Lâm oán thán trong lòng, nhưng ngoài miệng thì không dám có nửa câu trách móc, nhanh chóng tạm biệt Hoắc Tư rồi đưa Mặc Khuynh đến nhánh của mình.

"Chính là chỗ này." Qua Bốc Lâm đưa Mặc Khuynh đến nơi, lên tiếng giới thiệu.

"Đây là phòng uống trà mà?" Mặc Khuynh nhìn phòng uống trà quen thuộc, không hiểu ra làm sao.

Qua Bốc Lâm vỗ tay cái bốp: "Chờ đó."

Mặc Khuynh nghi ngờ nhìn theo anh ta.

Sau đó, thấy Qua Bốc Lâm đi sang cánh cửa bên cạnh phòng uống trà, dùng chìa khóa mở cửa, đi vào, rất nhanh lại quay ra, cầm tấm biển "Nhánh Thần quái" treo lên cửa.
Làm xong xuôi, Qua Bốc Lâm lùi về sau mấy bước, ngắm nghía một cái, hài lòng vẫy tay với Mặc Khuynh: "Cô xem, nhánh của chúng tôi vẫn ổn đó chứ?"

Mặc Khuynh mặt không biểu tình: "Nhánh của các anh là trong lúc uống trà phát minh ra?"

"Sao có thể chứ, đặt văn phòng ở bên cạnh này chỉ là trùng hợp mà thôi." Qua Bốc Lâm khoát tay, nghiêm túc lòe Mặc Khuynh, "Nhánh của chúng tôi ít người, không cần văn phòng quá lớn làm gì, lãng phí tài nguyên."

"Phòng vất rác bên cạnh còn to hơn văn phòng của các anh." Mặc Khuynh vô tình nói.

"Cô..." Qua Bốc Lâm chỉ chỉ cô.

Sau đó, tự an ủi trong lòng: Cứ làm tổn thương nhau đi, rồi sau cô cũng sẽ như vậy thôi.

Qua Bốc Lâm hít sâu một hơi, xoa xoa tay, nói: "Đến, tham quan nhánh của chúng tôi."

Mặc Khuynh nói: "Nhìn một cái là xem xong rồi."

Qua Bốc Lâm sắp bị cô làm cho tức chết rồi, cắn răng sửa miệng: "Xem hệ thống mới của nhánh chúng tôi."
"Được."

Mặc Khuynh khẽ gật đầu, coi như là đồng ý.

Hoắc Tư nói không sai, căn phòng bên cạnh phòng trà không đến mười mét vuông, không có cửa sổ, toàn bộ dựa vào đèn chiếu sáng. Tường bên phải đặt một cái giá sách nhỏ, xếp toàn bộ tài liệu về nhánh Thần quái, ngoài ra còn có một cái bàn làm việc và một cái ghế.

Một cái ghế dư cũng không có.

Hai người vừa đi vào trong đã có cảm giác thiếu hụt oxi.

"Ngồi đi."

Qua Bốc Lâm niềm nở kéo ghế mời Mặc Khuynh ngồi xuống, sau đó nhanh nhẹn mở máy tính.

Máy tính là kiểu Mặc Khuynh chưa thấy bao giờ.

Mặc Khuynh hỏi: "Hơi cũ rồi nhỉ?"

"Còn chưa đến mười năm, dùng rất tốt." Qua Bốc Lâm thong thả khởi động máy tính, không hề biết ngại lừa gạt, "Nhánh của chúng tôi nghiệp vụ ít, không hay dùng đến cái này, không cần đi nhận máy tính mới. Bớt phải lo việc cạnh tranh tài nguyên với các nhánh khác."
"..."

Mặc Khuynh rốt cuộc không buồn phản bác lời anh ta nữa.

Cái máy tính được Qua Bốc Lâm cam đoan là "dùng tốt", sau một phút khởi động vẫn chưa mở được giao diện chính.

Qua Bốc Lâm có mặt dày thế nào đi nữa thì vẫn biết xấu hổ, tìm lý do đi ra ngoài, lúc sau, một tay bưng đĩa trái cây và bánh ngọt, một tay cầm cái ghế khác đi vào.

"Phúc lợi vẫn khá ổn." Qua Bốc Lâm nói, đặt đĩa trái cây và bánh ngọt xuống trước mặt Mặc Khuynh: "Đều mới làm sáng nay, tươi ngon bổ dưỡng."

"Ừm."

Mặc Khuynh nhìn màn hình máy tính, sau năm sáu phút khởi động rốt cuộc đã nhìn thấy giao diện chính.

Cô cầm que tăm cắm một miếng táo, chậm rãi ăn.

Qua Bốc Lâm làm các bước đăng ký.

Anh ta ngược lại rất phóng khoáng, tài khoản và mật khẩu đều không giấu Mặc Khuynh.

Bởi vì là hệ thống mới nên Qua Bốc Lâm chưa dùng thử, thế nên anh ta cũng chỉ tự mình mò bừa, vừa nghiên cứu vừa giới thiệu với Mặc Khuynh, còn làm bộ như thuần thục lắm.
Mặc Khuynh không vạch trần.

Cô ăn trái cây, nhìn Qua Bốc Lâm lần mò.

"Đây là khu nhiệm vụ." Qua Bốc Lâm cuối cùng cũng tìm được cột nhiệm vụ, trong lòng khẽ thở ra một hơi, "Thường thì nhánh Thần quái của chúng tôi không có nhiệm vụ, cô biết mà, thời đại bây giờ đã loại bỏ mê tín phong kiến, không còn ai tin --"

"Có này." Mặc Khuynh lên tiếng, ngắt lời Qua Bốc Lâm.

"Hả?"

Qua Bốc Lâm hơi ngẩn ra, lại nhìn vào màn hình máy tính, trong cột nhiệm vụ lù lù một dòng chữ.

[Nhiệm vụ mới].

Bản thân Qua Bốc Lâm cũng phải sững sờ.

Tính từ ngày anh ta tiến vào nhánh Thần quái đến giờ đã có hơn mười năm, mà nhiệm vụ tiếp nhận cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhất là một hai năm nay, trên cơ bản là không có. Mà năm ngoái sau khi nhậm chức, một cái nhiệm vụ cũng không có.

Sao vừa mang Mặc Khuynh đến đã nhảy ra nhiệm vụ rồi?
Mặc Khuynh khá có hứng thú nói: "Xem thử."

"Được." Qua Bốc Lâm lập tức đáp.

Anh ta ấn vào nhiệm vụ mới.

Sau đó, màn hình máy tính tối đi, từ giữa cháy lên một ngọn lửa, sau khi lửa tắt, màn hình hiện lên một dòng chữ --

[Trung học trực thuộc số một, lớp 12A7.]

Nhìn thấy mấy chữ này, cả hai người đều ngẩn ra.

Qua Bốc Lâm vô thức nhìn sang Mặc Khuynh: "Nhiệm vụ này chẳng lẽ liên quan đến cô?"

Dù sao với những gì Mặc Khuynh từng trải, đúng là có thể dùng từ "Thần quái" mà miêu tả.

Mặc Khuynh không đáp, chỉ hỏi: "Chỉ có một hàng chữ này thôi?"

"Tôi xem thử."

Qua Bốc Lâm đóng lại, ấn một cột khác, phát hiện không có phân loại cấp bậc hay nội dung chi tiết gì.

Anh ta cũng không hiểu ra làm sao: "Hình như chỉ có một dòng chữ này."

"Nhiệm vụ đâu?"

"Không biết." Qua Bốc Lâm nói, "Hay hỏi Thẩm Kỳ thử xem?"
Mặc Khuynh suy nghĩ.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, sau đó là tiếng của Thẩm Kỳ truyền tới: "Đây là nhánh Thần quái? Đúng là không dễ dàng lắm ha."

Mặc Khuynh và Qua Bốc Lâm cùng quay đầu, nhìn thấy Thẩm Kỳ đứng ở cửa, tay cầm một cốc nước."

Thẩm Kỳ uống một ngụm nước, sau đó nghiêng đầu hỏi: "Hai người muốn tìm em sao?"

Cô ấy vốn định đến phòng uống trà nghỉ giải lao mấy phút, kết quả vừa rót được một chén trà thì nghe thấy hai người nhắc đến tên mình, bèn rẽ sang xem sao.

"Có." Qua Bốc Lâm vẫy vẫy cô ấy, chỉ màn hình máy tính nói, "Em qua đây xem thử, làm sao thế này?"

Thẩm Kỳ đi vào văn phòng.

Chỗ này quá nhỏ, không cần đến hai bước đã có thể đứng phía sau Mặc Khuynh và Qua Bốc Lâm rồi. Cô ấy cúi đầu, nhìn màn hình, sau đó vươn tay cầm con trỏ chuột.
Qua Bốc Lâm nghi hoặc hỏi: "Có phải là BUG rồi không?"

"Không phải." Thẩm Kỳ lắc đầu, "Chỉ là không có phân loại cấp bậc và nội dung chi tiết. Toàn bộ những nhiệm vụ kiểu thế nào cũng được, khó phân loại đều sẽ thuộc sở hữu của nhánh Thần quái các anh. Loại nhiệm vụ này không có cách nào phân chia cấp bậc, cũng không có nội dung. Là hệ thống tự nắm bắt thông tin mà phân loại ra."

Qua Bốc Lâm vẫn không hiểu: "Nên?"

Thẩm Kỳ nhún vai, nói: "Anh có thể không cần quan tâm đến nó."

"..."

Vừa vui mừng phát hiện nhánh mình có nhiệm vụ mới không lâu, kết quả lại phát hiện nhánh nhà mình biến thành cái thùng rác nhiệm vụ, Qua Bốc Lâm có cảm giác muốn tự kỷ.

Thẩm Kỳ mời Mặc Khuynh: "Chị muốn đến nhánh của chúng em tham quan không ạ?'

"Được."

Mặc Khuynh sảng khoái đồng ý.
Qua Bốc Lâm lập tức nói: "Không ngồi chơi thêm lúc nữa hả?"

Mặc Khuynh từ chối: "Thôi."

"..."

Qua Bốc Lâm hoàn toàn tự kỷ luôn rồi.

Mặc Khuynh vốn đến tham quan nhánh Thần quái, kết quả một ngày hôm nay lại dành để tham quan nhánh Kỹ thuật và nhánh Hành động. Hôm nay là thứ bảy, nhân viên đến trụ sở không nhiều, nhưng vẫn có thể nhận ra khuôn mặt không quen thuộc Mặc Khuynh.

Mọi người đều nghĩ cô là nhân viên mới đến.

Mãi đến khi Mặc Khuynh đi rồi, họ mới hỏi nhau Mặc Khuynh là người ở nhánh nào, kết quả hỏi nửa ngày vẫn không có ai biết đáp án.

*

Nhiệm vụ mới được phân đến nhánh Thần quái ngày hôm đó, ba người đều nhìn thấy, nhưng không ai để trong lòng.

Mãi đến hai ngày sau đột ngột phát sinh một sự kiện, mới khiến Mặc Khuynh chú ý.

--- Lời tác giả ---

QAQ chờ Mặc Khuynh thành thủ lĩnh rồi, tài nguyên gì cũng sẽ bị đoạt về thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi