XIN LỖI, NHẬN NHẦM NGƯỜI

Mười một giờ trưa ngày thứ hai, Công đúng hẹn xuất hiện ở cổng trường, đi về phía trước có chút thấp thỏm, cậu cho rằng có lẽ mình nghe nhầm, hoặc là Thụ chỉ đùa thôi, nhiều khi tới đó lại nhắn tin tới nói có việc, nhưng nghĩ lại, ngày hôm qua Thụ trong điện thoại có vẻ nghiêm túc lắm, không giống giả bộ, bởi vậy cho dù có nghi ngờ, cậu cũng đến chỗ hẹn.

Cậu nghĩ rằng, dù thế nào đi nữa, Thụ chủ động hẹn cậu, cậu cũng đồng ý rồi thì phải giữ lời hứa, Thụ không tới thì cũng là chuyện của hắn.

Bạn thân lúc nghe cậu kể thì kích động không thôi, mức độ cũng không thua kém gì nghe nói idol của mình vừa tách khỏi con chim trĩ, không trêu ghẹo cũng không cười cợt, ôm đùi Công nói: “Sau này nếu mày phát tài đừng có quên bà mai là tao đó nha.”

Công: “???”

Cửa kính xe hạ xuống, Thụ ngồi ghế lái chào cậu: “Lên xe đi.”

Nói xong xoay người mở cửa xe giúp cậu, Công khách sáo gật đầu, ngồi vào ghế.

Công vừa ngồi xuống Thụ liền đưa khăn ướt qua.

“Đứng dưới nắng lâu vậy chắc nóng lắm? Lau tí cho mát đi.”

“Ừ.” Công nhận lấy lau lau trán vài cái, không dám lau quá mạnh bạo sợ kem chống nắng trôi hết.

Dùng xong lại không biết ném khăn chỗ nào, Thụ lấy khăn lại nhét vào trong túi áo khoác của mình, sau đó nghiêng người thắt dây an toàn cho cậu.

Công bị hắn đột ngột kéo ngắn khoảng cách có chút hoảng sợ, đang nghĩ không biết nên đẩy hắn ra hay nhắm mắt lại thì thấy dây an toàn bên cạnh được thắt lại.

Công: “……”

Thụ: “Sao vậy?”

Công: “Không… Có gì đâu.”

Nhục vãi, cậu che mặt lại.

Thụ cười lắc đầu, khởi động xe.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi