XUYÊN ĐẾN BỘ LẠC NGUYÊN THỦY

"Allen, anh mang gì về vậy?" Kathy tò mò chạy tới, vây quanh và quan sát nhành cây Allen trong ngậm miệng.


"Anh thật sự là đã tìm được rồi." Liễu Thư vừa mừng vừa sợ, Allen mang về không phải là gì khác, thật sự là trái bồ kết, đối với trái bồ kết, hắn trực tiếp bẻ gẫy một nhành cây trên đó trái treo lủng lẳng trở về.


Nhánh cây không lớn, nhưng trên đó cành lá rậm rạp, tùy tiện đếm đếm cũng có hơn mười mấy hai mươi trái, hơn nữa giống như là sinh trưởng không giống nhau, trái bồ kết ở chỗ này cũng lớn hơn ở địa cầu, vừa dài lại dày, cho dù cách có chút khoảng cách vẫn là có thể ngửi được mùi hương bồ kết tươi mát đặc hữu.


"Ồ, đây không phải là thứ lần trước cậu vẽ cho mình xem sao, gọi là gì nhỉ?" Lần trước Liễu Thư có hỏi mấy cô có gặp qua loại thực vật này hay không, đáng tiếc các cô đều chưa có gặp qua, cuối cùng ra chủ ý để cho thú nhân khi đi ra ngoài săn bắn thì chú ý nhiều hơn, không nghĩ tới, thật sự tìm được.


"Đúng, là trái bồ kết." Liễu Thư cười nói, sau đó nhìn về phía Allen, đặc biệt chân thành nói lời cảm tạ: "Cảm ơn anh, Allen." Vốn cũng chỉ nhắc tới như vậy, đã qua nhiều ngày rồi, Liễu Thư cũng đã nhanh chóng quên mất việc này, không nghĩ Allen lại cho cô một kinh hỉ như vậy.


"Em rất mong muốn." Thú hình Allen lớn tiếng nói chuyện, nhưng mà cặp mắt thú màu đen cũng ôn nhu khác thường, trực tiếp nhìn vào mắt cô. Liễu Thư chỉ cảm thấy tim đập dồn dập, vội khôi phục nở nụ cười: "Nhanh đi gột rửa đi." Thú nhân có thói quen tắm rửa sau khi săn bắn trở về, nhìn khóe miệng Allen còn có vết máu, hẳn là bắt cắn dã thú còn lưu lại.


"Rống ~" cúi đầu rống một tiếng làm đáp lại, Allen mở cánh ra, bay về phía con sông, nơi đó đã có vài thú nhân đang tẩy rửa dơ bẩn trên người.


"Liễu Thư, trái bồ kết là dùng làm sao?" Allen đi rồi, Kathy liền sáp lại, kỳ thực lần trước có hỏi, chỉ là cô không có nghe rõ ràng, lại cộng thêm bận rộn sinh hoạt nên nhất thời đã quên.


"Tắm rửa dùng." Không có dụng cụ vệ sinh, mấy ngày nay rửa mặt gì đó quả thực là hết sức đả thương người. Tuy rằng có rửa, nhưng vẫn cảm thấy không có tẩy sạch, tóc vẫn cảm thấy đầy dầu, lúc nào cũng muốn gãi gãi. Hiện tại rốt cuộc có được thứ mong chờ ngày đêm, thật sự làm Liễu Thư cao hứng, lập tức hái xuống mấy trái đưa cho Kathy vui vẻ giới thiệu một phen.


"Thật sự tốt dùng như vậy nha." Kathy cầm trái bồ kết, lật xem.


Liễu Thư gật gật đầu: "Tự nhiên là như vậy." Tâm huyết dâng trào, nhìn xung quanh bờ sông, thấy Allen còn đang tắm, kéo nhành cây trái bồ kết rồi nói với Kathy: "Đi, chúng ta đi bờ sông, mình chứng minh cho cậu xem."


Kathy không hiểu ra sao: "Chứng minh cho mình cái gì?" Tuy rằng kỳ quái chứng minh trong lời nói của Liễu Thư, nhưng Kathy vẫn theo bước chân của cô đi qua. Sau đó thì thấy được bạn thú nhân nào đó, bước chân chậm lại một chút, có chút do dự, nhưng thấy vẻ mặt Liễu Thư hưng phấn, cô khẽ cắn môi nhịn xuống.


Trong sông mặt trừ bỏ có Allen ra còn có Phách Nhĩ và anh em Ngải Đạt Abby, còn Oman chắc chắn đã sớm chạy về đi tìm Eva, thú nhân tốt không muốn rời xa gia đình.Đến trên bờ sông, Liễu Thư vẫy vẫy tay với thú nhân trong sông: "Allen, anh tới đây một chút."


Bờ sông còn có giống cái khác, nhìn thấy Liễu Thư và Kathy thì đều thật nhiệt tình chào hỏi. Lúc này thấy Liễu Thư kêu gọi Allen, mỉm cười thiện ý đều tràn ra ở trên mặt, Liễu Thư nhìn mà có chút chột dạ, giống như có một thứ gì đó lặng lẽ lan tràn, mà cô lại vẫn không rõ lắm.


Nhìn thấy Liễu Thư qua đây, Allen liền dừng động tác trên tay, hiện tại cô vẫy vẫy để cho hắn đi qua, tự nhiên là khẩn cấp dùng... kiểu bơi lội cẩu bào mà bơi qua. Hai móng vuốt khoác lên hòn đá trên bờ sông, hơn phân nửa thân mình còn ở trong nước, lông mao đầu và trên cổ khô một nửa, nhìn mèo bự ngày xưa uy phong lẫm lẫm có chút đáng thương lại... đáng yêu.


Thật sự là không nhịn được, móng vuốt của Liễu Thư vẫn duỗi đi ra ngoài, xoa xoa cái đầu của Allen. Nhìn cái đầu bị mình thuận lông, thoải mái hơi hơi cọ cọ ở trong lòng bàn tay mình, ánh mắt của cô hơi hơi híp lại, thật là manh thật là manh à.


"Allen, anh có biết thứ hôm nay anh tìm được cho tôi dùng làm gì không?" Thuận lông sờ soạng trong chốc lát, Liễu Thư tìm được chính đề.


Mèo bự thực thành khẩn lắc lắc đầu, giọt nước văng khắp nơi, đều bắn tung tóe rất nhiều đến trên mặt Liễu Thư, cô cũng không thèm để ý, cười cười lại xoa xoa hai cái lỗ tai mèo, cũng quay đầu nói với Kathy: "Không bằng dùng trước cho Allen một chút, cho cậu nhìn xem hiệu quả."


Ánh mắt Kathy sáng lên, mạnh mẽ gật đầu, mà trong nước con mèo bự thực ngây thơ nhìn Liễu Thư, tỏ vẻ thực khó hiểu.


Đợi đến khi biết được Liễu Thư muốn tắm rửa cho mình, cả người Allen, à không, hiện tại là toàn bộ thú sẽ không tốt lắm, nếu như không phải có mao lông che chở, cho dù là con người rắn rỏi cũng sẽ đỏ mặt. Tắm rửa đó, giống cái tắm rửa cho hắn, lại còn là giống cái mình thích, làm sao mà lại tuyệt vời như vậy chứ.


Ba thú nhân khác vốn chuẩn bị sáp lại nghe vậy thì thân hình ngừng một chút, sau đó đồng thời lộ ra biểu tình hâm mộ ghen tị hận, được rồi, loại biểu tình biến hóa yêu cầu cao độ này, xuất hiện ở trên người thú hình ba con mèo bự thật sự là một loại không tưởng tượng nổi.


"Allen thực hạnh phúc..." Abby chua.


"Tin tức tốt của Allen hẳn là nhanh thôi." Ngải Đạt thực đứng đắn, giống như là vui mừng cho bằng hữu sau cơn mưa trời lại sáng. Đương nhiên chúng ta phải xem nhẹ ánh sáng hiện lên trong mắt thú nheo lại có tên là lòng dạ hẹp hòi.


"Giống cái thật tốt, nhưng mà tôi bỏ lỡ ngay từ đầu." Phách Nhĩ có chút tiếc nuối, kỳ thực lần đầu tiên nhìn thấy giống cái Liễu Thư này thì Phách Nhĩ đã cảm thấy rất hứng thú. Đương nhiên khi biết đây là chính bạn tốt của mình mang về, mà cậu ấy lại rất thích giống cái này, thì lúc đó đã Phách Nhĩ dừng lại tâm tư này. Chỉ là, rốt cuộc vẫn ôm ý tứ "Nếu Liễu Thư chướng mắt Allen thì hắn sẽ có cơ hội". Hiện tại nhìn đến loại tình huống này, xem như hoàn toàn thu hồi trở về cảm tình mình còn chưa có thả ra. Tình cảm của thú nhân là không dễ dàng trả giá, một khi trả giá đi, rốt cuộc là nước đổ khó hốt, cho nên, hắn thu rõ ràng lưu loát, tuyệt không dong dài dây dưa.


Ngải Đạt và Abby nghe vậy thì hai mặt nhìn nhau, hiểu rõ người anh em mình, hai thú đều là anh em tốt tiến lên dùng móng vuốt vỗ vỗ trên người màu đen của Phách Nhĩ, còn ra sức rất lớn, trực tiếp chụp hắn ngã nhào trong nước, chọc cho Phách Nhĩ hổ gầm liên tục, sau đó chính là hoạt động giải trí "Ba hổ nghịch nước".

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi