XUYÊN ĐẾN BỘ LẠC NGUYÊN THỦY

"Về sau mình cũng muốn nhận nuôi một ấu tể." Kathy nói đến đây, phát biểu ý nghĩ của mình.


Những người khác bật cười, ngay cả bạn lữ cũng chưa tìm được đâu, còn nhận nuôi ấu tể, nghĩ nhiều lắm, nhưng mà Kathy lại cái biểu tình nghiêm túc, cái ý tưởng này cũng không phải cô mới cân nhắc một ngày hai ngày. Nhưng mà hiện tại thân là giống cái độc thân lại là lẻ loi một mình, muốn nuôi nấng một ấu tể là rất gian nan. Cho nên mới nghĩ về sau tìm được bạn lữ sau nhất định phải dưỡng một đứa. Nói đến bạn lữ, thì cô không tự chủ được trong đầu hiện lên cái mặt đáng đánh đòn đó của Abby, nhất thời chút mếu máo không nói, mà ba người Liễu Thư chỉ coi cô là đang ngượng ngùng.


Bốn người đứng ở cửa sơn động, rất dễ dàng xuyên thấu qua mành da thú nghe được thanh âm bên trong, có tiếng cười của bọn nhỏ, còn có giọng nhẹ nhàng trấn an của giống cái chiếu cố bọn họ. Có thể nhìn ra rất rõ ràng, bên trái trong sơn động tranh cãi tương đối ầm ĩ chính là tiểu thú nhân hoạt bát hiếu động ở, mà bên phải không cần nói cũng biết tự nhiên là tiểu giống cái. Allen đi trước một bước đẩy ra mành bên phải, sau đó ý bảo ba cái giống cái đi vào nhanh chút. Ở trong mắt hắn, đám tiểu thú nhân này là một đám hài tử lì lợm, trước vẫn nên đi nhìn xem tiểu giống cái ngoan ngoãn mềm mại đi, Liễu Thư Alice Kathy cũng quyết định thăm tiểu giống cái trước.


Đi vào rồi, một sự ấm áp kéo tới, trước tiên thì nhìn đến trong lò sưởi tràn đầy củi lửa đang cháy, ở bên kia có một vòng tiểu tử ngồi vây quanh, còn có mấy giống cái trưởng thành.


Mấy người Liễu Thư đi vào thì khiến cho những người khác chú ý, mấy giống cái trưởng thành nhìn thấy người tới cũng không kinh ngạc, rất là nhiệt tình đứng dậy tiếp đón, Alice và Kathy cũng là người quen nơi này, các nàng đều quen biết lẫn nhau.


"Alice Kathy, buổi sáng các con đã tới rồi, sao lại tới nữa, à, còn có Liễu Thư, Allen." Bộ lạc Dực Hổ nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng giữa mấy trăm nhân khẩu cũng không có gì bí mật đáng nói. Liễu Thư mới tới không lâu, nhưng mang đến cho bộ lạc không ít kinh hỉ, ở trong lúc cô không biết, mọi người trong bộ lạc đã biết về cô, cũng chỉ có cô không cái tự giác này mà thôi.


Mấy vị giống cái trưởng thành tuổi cũng không nhỏ, đều đã đến trung niên, kỳ thực cũng là loại tuổi giống cái yêu thích bọn nhỏ nhất, cho nên thường xuyên đi qua đây nhìn, chăm sóc họ.


"Liễu Thư nói muốn đến thăm nhóm ấu tể, cho nên chúng con cũng đi theo, cũng mang thêm vài thứ tới đây cho bọn nhỏ." Alice đi lên trước nói rõ ý đồ đến.


Alice Kathy đều là khách quen, rất quen thuộc ở đây, đồng thời nhóm ấu tể cũng là rất thích các cô, nhìn thấy hai cô thì lập tức nhiệt tình nhào lên, trong miệng mềm mại non nớt kêu "chị, chị", kêu làm lòng người ta đều mềm nhũn, ôm rồi không muốn buông tay.


Liễu Thư bị Kathy kéo qua đi ngồi xuống, Allen buông đồ đang cầm trong tay, ở đây đều là giống cái hắn là một cái thú nhân ở đây vẫn là rất không thuận tiện, cho nên để lại một câu "Tôi đi nhìn tiểu thú nhân" rồi rời đi, Liễu Thư tự nhiên kệ hắn. rằng cùng bộ lạc nhóm giống cái cũng không quen thuộc, nhưng nhóm giống cái không câu nệ tiểu tiết, nhiệt tình sáng sủa, chỉ mới nói mấy câu, mà là quay chung quanh bọn nhỏ, song phương cũng rất tự nhiên mà bắt đầu thân mật. Liễu Thư đánh giá một chút chung quanh, sơn động này cũng giống như của cô ở, chỉ là giường đá rất lớn, nhìn kỹ là vài cái giường đá ghép lại cùng một chỗ, thành một cái giường chung mở lớn, mặt trên trải tầng da thú thật dày.


Kỳ thực giống cái cô nhi cũng không nhiều, không nói đến giống cái rất thưa thớt, dưới tình hình chung gia đình thú nhân đều rất thích giống cái, dưới sự thương tiếc, cho dù là nhận nuôi, cũng sẽ chọn giống cái nhiều hơn. Cho nên trong sơn động chỉ hơn mười tiểu giống cái, trong đó một nửa đều có hơn mười tuổi, lập tức không bao lâu cũng thì đến trưởng thành. Có lẽ đây cũng là nguyên nhân không có người nhận nuôi, dù sao sau khi thành niên, nhóm giống cái sẽ do bạn lữ chăm sóc.


"Hai đứa này là giống cái sinh đôi, mới ba tuổi thôi." Một vị a sao giống cái giới thiệu nhóm tiểu giống cái ở đây cho Liễu Thư. Trong đó có một đôi chị em song sinh, cha mẹ vào mùa đông năm ngoái thì bị sói chân thọt cắn chết, sau đó hai đứa thành cô nhi.


Hai đứa nhỏ lớn lên đều thật sự đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa giống nhau như đúc, mang theo béo mập của trẻ con, mắt to tròn tròn, trợn to mắt nhìn người, thì cảm thấy đặc biệt manh. Liễu Thư liếc mắt nhìn một cái thì cảm thấy vô cùng yêu thích, vươn tay qua muốn ôm ôm sờ sờ, đáng tiếc tiểu giống cái rất không nể mặt, trốn ra phía sau a sao giống cái, cũng không tiến lên.


Liễu Thư không nói gì, được rồi, tiểu giống cái thẹn thùng là có thể lý giải, nhưng mà thật sự rất muốn ôm một cái nha.


"Đây là Lucy (Lộ Thiến) là chị, Lulu (Lộ Lộ) là em." Alice một phen ôm qua cô em gái nhỏ trong tay cô chị Lucy, giới thiệu với Liễu Thư.


Kathy cũng không thua kém ôm Lulu qua, còn thực vô sỉ hôn mấy cái ở trên khuôn mặt tiểu giống cái, bôi không ít nước miếng. Mà tiểu Lulu, ngốc manh ngốc manh cũng không có từ chối, còn chu cái miệng nhỏ nhắn hôn lại hai cái, Liễu Thư nhìn mà bị manh run cả gan, hai mắt toát ra hình quả tim.


"Tiểu Thư lấy chân giò hun khói xào trứng ra đi, sắp lạnh rồi, vừa vặn cho bọn nó ăn." Alice nhắc nhở, Liễu Thư mới phát hiện, trên lò sưởi có treo nồi đá, trong nồi nấu canh thịt, xem ra thế này mới vừa ăn cơm chiều, bọn cô đến cũng thật kịp lúc.


Chân giò hun khói xào trứng không hổ là đồ ăn lão nhân tiểu hài tử đều yêu thích, chỉ vừa mới lấy ra, thì hương vị đã bắt tâm thần nhóm tiểu giống cái làm tù binh. Đợi đến khi được ăn, Liễu Thư cười hì hì ôm hai đóa hoa chị em nhỏ, cười thấy răng không thấy mắt, làm cho Alice Kathy lần đầu tiên lĩnh hội cảm giác nghiến răng nghiến lợi, ghét nhất chiến lược thức ăn gì đó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi