XUYÊN ĐẾN NĂM MẤT MÙA, TA TRỞ THÀNH MẸ CHỒNG CỰC PHẨM

Sau khi sắp xếp xong chuyện này, Trình Loan Loan nhờ Triệu lão đầu tử nói với lý chính một tiếng, chuyện tuần tra, Tam Ngưu tạm thời không thể đi, chờ sau khi học thành lại nói.

Nàng chân trước vừa đi, Triệu lão thái thái chân sau liền bảo Tôn thị tiến vào trong phòng bà, xụ mặt châm biếm: "Nếu công việc này Triệu Hữu Tài không làm tốt, ta lập tức thay người để lão nhị làm! Còn có, những món kho đưa lên trên trấn nếu như thiếu một chút nào thì ta sẽ cắt thịt trên người bổ sung vào!"

Da đầu Tôn thị căng chặt, luôn miệng nói: "Con mặc dù tham ăn nhưng cũng biết được cái gì có thể ăn, cái gì không thể ăn, con chắc chắn sẽ không làm loạn, làm hỏng công việc này..."

Triệu lão thái thái âm thanh lạnh lùng nói: "Được rồi, đừng ở chỗ này nữa, vừa mưa xong, lùa vịt ra ngoài hóng gió một chút đi."

Tôn thị lập tức đi lùa vịt.

Nàng ta lúc đầu muốn cho Xuân Hoa cùng đi với mình, kết quả vừa đến trong viện, vừa hay nhìn thấy Hạ Hoa cầm một sọt kim khâu và khăn thêu muốn ra cửa.

Từ khi nha đầu Hạ Hoa này thêu khăn kiếm được tiền đồng, bà cụ liền không cho nha đầu này làm việc nặng, mấy chuyện nhặt củi đào rau dại đều cho Xuân Hoa nhà nàng ta làm hết, Thu Hoa cũng biết làm một chút, nhưng mà Thu Hoa dù sao nhỏ tuổi một chút, chỉ có thể làm một chút mà thôi.

Hạ Hoa thỉnh thoảng sẽ dọn dẹp viện tử một chút sau đó cầm kim khâu đi bên chỗ đại tẩu theo Tào Oánh Oánh học thêu hoa.

Nàng tamở miệng nói: "Hạ Hoa, mang theo Xuân Hoa tỷ của ngươi đi cùng đi, Xuân Hoa tỷ ngươi cẩn thận, học thêm một ít nói không chừng cũng có thể thêu ra khăn tay đẹp mắt."

Xuân Hoa có chút không muốn đi, nàng chỉ biết may vá y phục, thêu hoa thật không được, đây không phải vô duyên vô cớ làm trò cười cho người khác à.

Nhưng mà nàng biết, nếu như không đi, nương của nàng có thể nói không ngừng một ngày một đêm.

Vì để tai thanh tĩnh một chút, Xuân Hoa đành phải vào nhà cầm kim khâu, cầm một khối vải thô, theo Hạ Hoa đi tìm Tào Oánh Oánh.

"Ta đi cùng các ngươi." Triệu Đại Vượng thả công việc trong tay xuống, "Ta có chút chuyện cần tìm Nhị Cẩu ca hỏi một chút."

Ba người cùng ra ngoài, trên nửa đường gặp Đại Mạch.

Vương Đại Mạch nhìn thấy đồ vật trong tay Xuân Hoa Hạ Hoa liền biết hai người đi đâu, nàng vội nói: "Ta cũng đã nói với Oánh Oánh sẽ học thêu hoa với nàng, các ngươi chờ ta một chút."

Trước đó lúc Trình Loan Loan còn chưa dọn nhà, Vương Đại Mạch liền ở nhà sát vách, Đại Mạch cùng Tào Oánh Oánh tuổi tác xấp xỉ nhau, quan hệ của hai người coi như không tệ.

Sau khi biết được Tào Oánh Oánh đang dạy Hạ Hoa thêu hoa, Vương Đại Mạch cũng muốn học, dạy một người là dạy, dạy hai người cũng là dạy, Tào Oánh Oánh tất nhiên là đều đồng ý.

Vương Đại Mạch nhanh chóng chạy về nhà, lại cầm kim khâu nhanh chóng chạy tới.

Mặt đất đều là vũng bùn, nàng chạy quá nhanh, một chuỗi giọt bùn văng đến trên người Triệu Đại Vượng.

Triệu Đại Vượng lẩm bẩm tức giận nói: "Ngươi có thể thục nữ một chút hay không?"

Trong nhà Vương Đại Mạch có một đệ đệ cũng đọc sách ở học đường, nàng tự nhiên biết thục nữ là có ý gì, nàng hất cằm lên: "Thiên kim tiểu thư của đại hộ nhân gia mới có tư cách làm thục nữ, ta chính là một nông nữ thô lỗ, mặc kệ ta là thục nữ hay là nông nữ, ngươi cũng không có quyền xen vào."

Triệu Đại Vượng sờ mũi: "Vương Đại Mạch, sao ta lại không phát hiện ngươi lại hung dữ như vậy chứ."

Hắn mới nói một câu, nàng liền lấy ba câu phản bác.

1

"Y phục trên người ngươi lát nữa lấy ra ta giặt sạch sẽ cho ngươi, tránh cho ngươi đi khắp nơi nói ta không phải thục nữ." Vương Đại Mạch hừ một tiếng, "Xuân Hoa Hạ Hoa, chúng ta đi nhanh lên."

Ba nữ hài nhanh chóng đi ở phía trước, Triệu Đại Vượng đi theo phía sau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi