CHƯƠNG 105
Giờ ăn mặc không lo, nhà ở cũng đã đâu vào đấy, vậy thì tự nhiên phải mua một ít ruộng đất. Có ruộng đất cô mới có thể sống cuộc sống của địa chủ.
“Ruộng khô cằn sáu lượng bạc một mẫu, ruộng tốt mười lượng một mẫu, ruộng thứ đẳng tám lượng một mẫu.”
Nghe vậy, Lưu Ly cũng tính thầm trong bụng, mười mẫu ruộng khô cằn chính là sáu mươi lương, hai mẫu ruộng tốt hai mươi lượng, ba mẫu ruộng thứ đẳng hai mươi bốn lượng, này đó cộng lại là một trăm linh bốn lượng bạc.
Bây giờ số tiền cô kiếm được ngày hôm trước, tổng cộng còn dư khoảng ba trăm lượng, bỏ ra hơn 100 lượng mua ruộng đất cũng được.
Nghĩ thấu đáo xong, Lưu Ly liền hỏi: “Thôn trưởng gia gia, nếu con muốn mua hết số ruộng đất đó, bây giờ có thể sang tên cả thảy một lần được không?”
Trương Cao Ân kinh ngạc: “Con, muốn mua hết?”
Lưu Ly gật đầu, nhưng nét mặt hơi lo lắng: “Dược liệu ngày hôm đó con bán khá là quý giá, bán rồi trong tay có một ít tiền nên cứ bồn chồn, chi bằng lấy mua ruộng đất.”
Nói xong, Lưu Ly nhìn về phía Trương Cao Ân: “Xin Thôn trưởng gia gia giúp con giữ bí mật.”
Lý do thoái thác này của Lưu Ly, Trương Cao Ân cũng không nghi ngờ, chỉ là trong nhất thời ông ta khó mà tin được.
Đây rốt cuộc là dược liệu gì, mà có thể bán được trăm lượng bạc?
Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, Trương Cao Ân cũng không phải người thích đi rình mò bí mật của người khác, liền gật đầu: “Việc này tất nhiên là có thể tạm thời giữ bí mật, nhưng cuối cùng giấy không thể gói được lửa…”
“Chỉ cần Thôn trưởng gia gia tạm thời giữ bí mật là được.” Giờ vây cánh của cô vẫn chưa đủ cứng cáp không muốn chọc phiền toái, lúc này mới phải giữ bí mật.
Trương Cao Ân gật đầu: “Vậy được rồi… Nhưng mà khế đất của mấy mảnh đất này ở nhà, hôm nay chắc là không thể nào sang tên được.”
Nghe vậy, Lưu Ly cũng chẳng sao cả.
Dù sao giờ là mùa thu, sẽ đến mùa đông ngay, mua ruộng đất cũng để không, không vội nhất thời này.
Hai người thoả thuận xong, liền đi về hướng xe bò dừng cách nha môn không xa.
Cũng không còn chuyện gì phải làm nữa, mấy người cùng ngồi xe bò về thôn
Về tới thôn thì cũng không còn sớm nữa, đã là giờ Tỵ mạt ( mười một giờ), thôn trưởng xuống xe ở đầu thôn đi về nhà.
Đến khi Trương Nhị Lang giúp Lưu Ly chuyển đồ đạc vào nhà, mới thấy Trương Trần Thị và Trương Đại Lang đều ở trong sân, trước mặt bọn họ là một tấm chăn bông vừa mới làm xong, còn Trương Hạnh Huệ thì ở một bên tập trung thêu hoa.
Thấy Lưu Ly về, Trương Trần Thị vội vàng vỗ vỗ bông dính trên người: “Lưu Ly, con về rồi, đã xảy ra chuyện.”
Thấy dáng vẻ Trương Trần Thị như vậy, lòng Lưu Ly căng thẳng, tâm trạng vui vẻ vì mới mua ruộng đất cũng vơi đi.
“Thím đừng nóng vội, có chuyện gì thím từ từ nói.”
“Ai, chuyện này sao không nóng vội chứ?” Trương Trần Thị nóng nảy: “Người trong thôn không biết nghe từ đâu mà biết chuyện nấm và quả thông có thể bán lấy tiền, sáng sớm hôm nay tất cả đều đã lên núi.”