XUYÊN KHÔNG: CHA CON TÔI ĐÂU RỒI?

CHƯƠNG 171

Nhưng tiểu nha đầu trước đó không phải mong chờ nhìn thấy cha của mình trở về nhất hay sao? Sao ‘cha’ là hắn thì không được?

Nghĩ tới đây, tâm trạng của Cố Tại Ngôn càng thêm buồn bực.

Ở trên triều hắn có thể bày mưu nghĩ kế, ở trên chiến trường giết địch hắn cũng dư sức, chỉ có đối với một tiểu nha đầu, hắn lại không có một chút biện pháp nào.

Điều này khiến hắn cảm thấy rất thất bại.

Sau bữa tối, Lưu Ly rửa bát ở trong bếp.

Cố Tại Ngôn quyết định thử khôi phục quan hệ ‘cha con’ lần nữa.

“Yên Yên, thúc… cha dạy con đọc sách thì như nào?” Cố Tại Ngôn nói ra câu nói mang theo sự nịnh nọt một cách cứng nhắc.

Hắn trước giờ chưa từng nịnh người khác.

“Hừ—” Yên Yên hừ một tiếng, tức tối chạy sang một góc đếm kiến.

Cô bé không muốn tha thứ cho cha.

Không chỉ nói dối, vậy mà muốn cô bé đọc sách.

Cô bé không thích đọc sách.

Ghét nhất ghét nhất.

Cha cũng rất đáng ghét.

Yên Yên càng nghĩ càng ấm ức, hốc mắt cũng đỏ lên rồi.

Mà Bình Bình lại liếc xéo Cố Tại Ngôn, trên gương mặt nhỏ chỉ có sự lạnh lùng.

Bình Bình không đi tìm Yên Yên, mà tìm một chỗ ở trong sân dùng gậy luyện chữ trên đất.

Cố Tại Ngôn: “…”

Thấy Lưu Ly thong dong rửa bát trong bếp, Cố Tại Ngôn tự dưng cảm thấy nữ nhân đó là cố ý, cố ý ném vấn đề bó tay này cho hắn.

Nghĩ tới đây, Cố Tại Ngôn sa sầm mặt mày, sau đó xoay người, cất bước đi về phía căn nhà lá.

Yên Yên nghe thấy động tĩnh quay đầu, thấy cha của mình đi về phòng, không có tới an ủi cô bé, Yên Yên tức đến mức rơi nước mắt tại chỗ.

Cha cái gì chứ, quá đáng ghét rồi.

Yên Yên xoay người lại, cầm cành cây ở bên cạnh, tức giận chặn đường của kiến, đánh tan đội hình đi về phía trước của một đoàn kiến.

Vào lúc trong lòng Yên Yên oán niệm sâu đậm, bỗng cơ thể nhấc lên khỏi mặt đất.

Rất nhanh, cơ thể nhỏ của Yên Yên xoay một đường cong, đối diện với mặt của Cố Tại Ngôn.

Cố Tại Ngôn thấy trong mắt của cô bé có nước mắt, lập tức tim đau nhói, sắc mặt tối đi vài phần.

Yên Yên vốn còn đang sững sờ, không hiểu cha vừa rồi rõ ràng đi vào phòng rồi, sao thoáng cái thì lại đi ra rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi