XUYÊN KHÔNG: CHA CON TÔI ĐÂU RỒI?

CHƯƠNG 175

Cho dù có thể chữa, cũng không thể có hiểu quả thần kỳ như của Lưu Ly.

Vậy nên, sau khi nhìn thấy Trần Đại Tráng tới bốc thuốc, biết được bệnh của mẹ Trần Đại Tráng đã có chuyển biến tốt, Tôn lão trực tiếp tới thôn Trần gia một chuyến, bắt mạch cho Cung đại nương.

Bắt đầu khi lúc bắt mạch, trong lòng Tôn lão đã rất sốc, đặc biệt là sau khi biết đại phu trị liệu của Cung đại nương đó là Lưu Ly.

Tôn lão không có tùy tiện tới thôn Đại Vĩ tìm Lưu Ly, mà ngày ngày nóng lòng như lửa đốt chờ đợi Lưu Ly tới cửa.

Hôm nay, coi như đã đợi được người tới, bây giờ nếu còn không đợi được nữa. Ông ta thật sự phải đến thôn Đại Vĩ một chuyến.

Lưu Ly thấy Tôn lão là thật sự có hứng thú đối với chứng bệnh trúng gió này, bèn nói lại một lượt mạch tượng của Cung đại nương và nguyên lý chữa trị trúng gió.

Sau đó, Lưu Ly tiếc nuối nói: “Chỉ đáng tiếc ta không có ngân châm, cái này nếu có thể châm cứu huyệt vị, nhất định có hiệu quả tốt hơn mát xa huyệt vị nhiều.”

Lưu Ly cũng chỉ là cảm khái một chút, đâu có ngờ Tôn lão nghe vậy thì lại sửng sốt tới mức đứng bật dậy.

“Cô nói cái gì?” Tôn lão trợn to mắt.

Lưu Ly: “Ta nói, hiệu quả châm cứu huyệt vị tốt hơn mát xa…” Có gì không đúng sao?

Nào ngờ, Tôn lão nghe thấy lời của Lưu Ly, cả người càng thêm kích động, kích động tới mức cả người run rẩy.

Lưu Ly thấy bộ dạng kích động này của Tôn lão, thật sự muốn đè ông ta lại, sợ ông ta sẽ cao huyết áp mà ngất đi.

“Cô…” Tôn lão chỉ vào Lưu Ly, tay rất run: “Cô cô cô…”

“Ta sao?” Cô làm sao?

“Cô biết thuật châm cứu sao?” Tôn lão cuối cùng cũng làm dịu một chút cảm xúc, hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

Lưu Ly: “… Biết.”

Nhìn vẻ mặt này của Tôn lão, Lưu Ly cũng nghi ngờ, có phải là thời đại này không phổ biến thuật châm cứu không?

Dựa theo ký ức của nguyên chủ, nguyên chủ luôn sống ở thôn Đại Vĩ bên rìa, các bệnh vặt mà các thôn dân mắc đều sẽ không đi khám đại phu, có bệnh nặng cũng chỉ bắt mạch uống thuốc, ngược lại cũng không có ai đi châm cứu, cho nên cô thật sự không chắc thuật châm cứu ở thời đại này có phổ biến hay không.

Nếu châm cứu thật sự hiếm, vậy cô…

Khi Lưu Ly đang nghĩ, Tôn lão lại ‘bụp’ một tiếng, quỳ ở trước Lưu Ly.

Lưu Ly kinh ngạc tới mức nhảy bật dậy, tránh sang một bên, vẻ mặt kinh hãi.

Bị một người có thể làm gia gia của mình quỳ, cái này là sẽ tổn thọ.

“Ly, ta biết thỉnh cầu này rất quá đáng, nhưng thuật châm cứu này…” Gương mặt của Tôn lão đỏ bừng lên: “Xin cô nhất định phải thu nhận ta làm đồ đệ.”

Nói xong, Tôn lão muốn dập dầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi