CHƯƠNG 201
Sau khi đổ món thỏ xào ớt nguội lên đĩa, Lưu Ly mới nhìn thấy mấy người bên ngoài đang nhìn cô, chính xác mà nói thì đang nhìn món thịt thỏ trong tay cô. Cô không khỏi cảm thấy buồn cười.
“Món này ăn nguội mới ngon, mọi người cứ chờ đã.”
Nói xong, Lưu Ly kệ họ rồi tiếp tục làm gà cay và cá nấu dưa chua, sau đó cô xào một món rau đơn giản.
Làm hết những việc này xong, Lưu Ly bắt đầu gói bánh bao.
Ngón tay cô cực kỳ khéo léo, tốc độ nặn bánh cũng rất nhanh.
Lưu Ly đang tập trung gói bánh thì bỗng cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn về phía mình.
Cô nghi hoặc ngẩng đầu lên thì thấy Cố Tại Ngôn đang sải bước đi vào, sau đó hắn đứng cạnh cô và bắt đầu giúp cô gói bánh.
“Anh biết làm sao?” Lưu Ly dừng tay, cô kinh ngạc nhìn Cố Tại Ngôn.
Mặc dù không biết thân phận của Cố Tại Ngôn nhưng cô có thể đoán được hắn là một người rất tôn quý. Một người như vậy mà có thể xử lý dã thú đã đủ khiến cô ngạc nhiên rồi, bây giờ hắn còn biết gói bánh?
Chẳng phải các bậc quân tử thời này đều tránh xa khói bếp sao?
“Ừ—” Cố Tại Ngôn ừ nhẹ một tiếng rồi bắt đầu lúng túng gói bánh.
Lúc nãy hắn đã nhìn thấy cô gói mười mấy cái rồi, trông có vẻ không khó.
Nhưng sau khi gói xong chiếc bánh bao đầu tiên, lông mày của hắn liền nhíu chặt lại.
Quả thật thành phẩm…..có hơi xấu.
Lưu Ly nhìn thôi đã biết đây chắc hẳn là lần đầu tiên Cố Tại Ngôn gói bánh. Trông bộ dáng không vui của hắn, Lưu Ly không nhịn được mà an ủi: “Lần đầu mà gói được thế này thì cũng không tệ đâu. Chiếc bánh bao đầu tiên tôi gói xấu hơn cái này nhiều.
Nhưng, lần đầu cô gói bánh là lúc bẩy tuổi.
Dù sao thì Cố Tại Ngôn đã chủ động giúp cô, trong lòng cô hơi cảm động.
Được Lưu Ly an ủi, Cố Tại Ngôn hơi mím môi sau đó tiếp tục gói bánh.
Sau khi gói tiếp ba cái, bánh bao của Cố Tại Ngôn cuối cùng cũng ra hình ra dạng.
Khung cảnh hai người bận rộn trong bếp trông cực kỳ ấm áp, có cảm giác như năm tháng êm đềm đang trôi qua.
Nhưng trong mắt Âu Dương Diệp, dù hắn ta nhìn thế nào cũng cảm thấy rất kỳ quái.
Ai mà ngờ nhiếp chính vương của Vương triều Đại Lý, chiến thần Đại Lý, lại có ngày ở trong bếp giúp một người phụ nữ gói bánh bao?
Còn hắn ta, một thương gia, lại có thể ăn bánh bao do chính tay nhiếp chính Vương làm.
Người phụ nữ tên Lưu Ly này có ma lực gì vậy?
Âu Dương Diệp nhìn vào phòng bếp, trong lòng hắn ta cảm thấy vô cùng phức tạp.
Cuối cùng, Âu Dương Diệp nhìn sang Bình Bình và Yên Yên.
Nhớ đến lời cảnh cáo của Cố Tại Ngôn, Âu Dương Diệp liền thu lại vẻ mặt không nên có. Hắn ta tháo ngọc bội trên eo xuống rồi đi về phía hai đứa trẻ.
“Âu Dương thúc thúc tới đường đột quá nên chỉ mang theo miếng ngọc bội này thôi, tặng cho các cháu đấy.”