XUYÊN KHÔNG: CHA CON TÔI ĐÂU RỒI?

Chương 464

Cho nên hiện tại, cô cảm thấy mình tụt lại phía sau hai đứa nhỏ một khoảng lớn.

Đúng lúc này, cửa lớn bị người gõ vang.

Lưu Ly nghĩ hẳn là Trương Nhị Lang đã trở lại, liền đứng dậy đi mở cửa.

Đợi cửa vừa mở ra, Lưu Ly liền nhìn thấy người đứng ở cửa.

Là một người nam nhân bộ dáng thư sinh mặc bộ đồ màu lam, chỉ là thân hình tên thư sinh này quá mức gầy yếu, bộ dáng tuy rằng đoan chính, nhưng là lớn lên quá trắng, xương gò má quá cao, nhưng từ trên mặt mà xem, Lưu Ly liền thập phần không thích.

Hơn nữa, ánh mắt tên thư sinh này nhìn cô quá mức trắng trợn, làm cho cô cảm thấy vô cùng không thoải mái.

“Ngươi tìm ai?”Lưu Ly lạnh lùng mở miệng.

Mặc dù không hiểu sao cảm thấy tên thư sinh trước mắt này quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời cũng không nhớ ra, hơn nữa cô không thích tên thư sinh này lắm, cho nên cũng lười suy nghĩ, trái phải đều là người không liên quan.

“Ngươi…. Mặt của ngươi thật sự khôi phục rồi?” Tên thư sinh không trả lời câu hỏi của Lưu Ly, mà là không thể tưởng tượng nổi hỏi ra những lời này.

Nghe vậy, lông mày Lưu Ly càng nhíu chặt hơn.

Chỉ là nhìn bộ dáng tên thư sinh này, trong lòng Lưu Ly bỗng nhiên có một suy đoán.

“Ngươi tới đây làm gì? Nhà chúng ta không chào đón ngươi.”

Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng của Bình Bình vang lên bên cạnh Lưu Ly.

Lưu Ly cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy khuôn mặt Bình Bình lạnh lùng, quanh thân mang theo hơi thở bài xích nhìn về phía tên thư sinh đang đứng ở cửa.

Đây là lần đầu tiên Lưu Ly nhìn thấy Bình Bình bài xích một người như vậy, nhưng điều khiến cô càng thêm rung động lại không phải như vậy.

Mà là, lúc này Bình Bình, khiến cho cô lần nữa thấy được bóng dáng của Cố Tại Ngôn.

Giống như lúc Cố Tại Ngôn lạnh lùng vậy, rất giống?

Lưu Ly bị ý nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu làm cho hoảng sợ, lập tức lắc đầu bỏ qua ý nghĩ kỳ lạ này.

Nhưng động tác này của Lưu Ly, trong mắt tên thư sinh lại là một ý tứ khác: “Lưu Ly, ta biết ngay mà, trong lòng nàng nhất định vẫn có ta.”

Tên thư sinh nói xong, liền kích động muốn tiến lên nắm lấy tay Lưu Ly.

Giờ phút này hắn cảm thấy, Lưu Ly lắc đầu là đang phủ định lời Bình Bình vừa nói.

Không có không hoan nghênh, vậy khẳng định là hoan nghênh rồi.

Nếu hoan nghênh, vậy tự nhiên chính là trong lòng có hắn ta.

Cũng đúng, bản thân ngọc thụ lâm phong, mà người đàn ông cô muốn gả kia nghe nói là một người bị hủy dung, tất nhiên không bằng hắn.

Xem Lưu Ly hôm nay có tiền như vậy, còn có tòa nhà lớn như vậy, hắn ta sẽ không lại đi so đo chuyện cô chưa kết hôn đã mang thai.

Thân là người đọc sách, hắn ta vẫn là mười phần rộng lượng.

Lưu Ly cũng không biết giờ phút này trong đầu Tên thư sinh đang suy nghĩ nhiều như vậy, cô vừa mới hoàn hồn từ trong suy nghĩ không hiểu, lại không hiểu sao lại nghe thấy Tên thư sinh đột nhiên nói ra những lời này, còn chưa kịp phản ứng, đã thấy người ta muốn nắm lấy tay mình, ánh mắt lập tức lạnh lẽo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi