XUYÊN KHÔNG: CHA CON TÔI ĐÂU RỒI?

Chương 514

Lưu Ly trầm ngâm một lúc lâu, sau đó mới quay đầu nói với bà môi giới béo: “Các cô ấy, còn có những người đó, tôi mua hết.”

Lưu Ly chỉ về phía hai cô gái và tiểu Lục còn quỳ dưới đất, sau đó lại chỉ vào hai nhà kia và hai bà cháu Khương lão thái.

Bà môi giới béo sửng sốt, có lẽ là không ngờ Lưu Ly lại mua nhiều trong một lần như vậy, trong nhất thời không phản ứng lại kịp.

“Sao thế?” Thấy bà môi giới béo một lúc lâu không có phản ứng, Lưu Ly không khỏi hỏi ra tiếng.

“Không.” Bà môi giới béo lập tức lắc đầu, sau đó cười như phật Di Lặc: “Ta sẽ tính giúp tiểu phu nhân hết bao nhiêu tiền… Tiểu phu nhân, tổng cộng chín mươi lượng…”

Vừa nói, bà môi giới béo nhìn về phía hai người Ám Ngũ và Ám Bát, sau đó cười nói: “Tiểu phu nhân hôm nay mua nhiều như vậy, không bằng tiểu nhân tặng cho cô thêm hai hộ vệ nữa đi.”

Nói xong, bà môi giới béo chỉ Ám Ngũ và Ám Bát: “Hai người các ngươi ra đây, còn không mau đi theo tiểu phu nhân…”

“Không cần…” Lưu Ly nhàn nhạt từ chối.

Bà môi giới béo: “…”??

Ám Ngũ Ám Bát: “…” Tặng không cũng không thèm, bọn họ bị chủ nhân ghét bỏ sao?

“Hàng tặng kèm không tốt lắm… Trước tiên đưa giấy tờ bán thân của những người này cho tôi là được rồi.” Lưu Ly nhàn nhạt nói.

Ám Ngũ Ám Bát: “…” Bọn họ là hàng tốt, là hàng tốt nhất nhất đó!

Trong nửa canh giờ, bà môi giới béo chuẩn bị giấy tờ bán thân, Lưu Ly thì đằng sau bắt mạch cho chồng của Triệu Tú Hồng, chính là người trước đó bị Chủ nhân bán đi.

Đó là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, tên Tôn Hành, nhìn rất già, cả người thở ra thì nhiều hít vào thì ít, Lưu Ly bắt mạch đã biết, người này đã từng bị thương nặng, nhưng vì không thể chữa trị kịp thời, lại bị nhiễm phong hàn, nên hiện giờ tình trạng mới nguy kịch như vậy.

Nhưng cũng không khó chữa trị lắm.

Bởi vì không vội vàng, cho nên Lưu Ly cũng không định chữa trị ngay ở đây, bảo con trai Tôn Hành là Tôn Huy cõng cha lên thì rời đi khu nhà ở tối tăm.

Đợi Lưu Ly ra ngoài, bà môi giới béo đã chuẩn bị xong giấy tờ bán thân.

Giấy tờ bán thân tuy rằng không cần đến nha môn lập hồ sơ, nhưng vì an toàn, Lưu Ly vẫn sẽ bớt chút thời gian đến nha môn một chuyến.

Cầm giấy tờ bán thân, Lưu Ly lại đi tìm nhà ở, mua nhiều người như vậy, tất nhiên cũng phải sắp xếp chỗ ở chọ họ, không thể đưa hết tất cả vào thôn được.

Chỉ có một nhà môi giới, tuy môi giới cho thuê nhà và bà môi giới béo bán người không liên quan đến nhau, nhưng trong tay bà môi giới béo vừa vặn lại có chút tài nguyên, rất nhanh đã tìm được một gian phòng phù hợp với yêu cầu của Lưu Ly.

Lưu Ly sắp xếp mọi người vào ở, thấy còn thời gian, cũng không vội vàng đến Ẩm thực thành của cô, mà hỏi tên những người này.

Ngoài tiểu Lục ra còn có hai cô gái, một người tên tiểu Hoa, một người tên Đại Nữu, Lưu Ly liền sửa lại tên cho họ, gọi là Đông Linh và Bạch Tuyết.

Còn tiểu Lục, cô nàng nhất định muốn được đổi tên, nên Lưu Ly lấy cho nàng ta cái tên Bạch Nhạc.

Cụ Khương và Hỉ Bảo, Lưu Ly có sắp xếp khác, không đổi tên cho họ.

Còn hai nhà kia, tên tạm được, Lưu Ly cũng không có ý đổi, dù sao nghĩ tên cũng là việc phí tinh lực.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi