XUYÊN KHÔNG MAY MẮN TA CHỈ LÀ VAI PHỤ


Mộng Cơ cười cười nói, Mã Phi thi lễ mà nhảy khói khán đài, đều được mọi người chúc mừng như Lỗ Tử.
Ly Hoa liền nói thêm: "Tuy ngươi không thể đột phá cảnh giới Trúc Cơ, nhưng cũng đã có thể có được Quyền Khí, cũng không phụ sự bồi dưỡng của ta, ngươi thi triển lần nữa xem!"
Vừa dứt lời, Mã Phi cũng gật đầu biểu thị đồng ý, hắn hộ tụ linh khí trên tay, dần dần trên tay hắn hiện ra một bàn tay khổng lồ cao hai mét.
Mã Phi thi quyền, một quyền đánh về phía trước bàn tay không lồ cũng công kích theo sau quyền của Mã Phi.
Sức gió từ quyền thi triển đánh ra, quá mạnh làm mọi người xung quanh chạy ra khỏi gần Mã Phi, quyền này của Mã Phi tạo nên một lỗ lóm ở ngay giữa sân, xuyên thủng một bức tường của phủ.
Trận sóng xung kích gây ra, cũng thương tổn xung quanh khá nhiều vật liệu cùng cây xanh, làm đổ nát hết bức tường, tổn thất hơn vài nghìn quan tiền.
Vừa thi triển xong quyền, Mã Phi quay người nhìn lại Ly Hoa cười nói: "Ly Hoa đại nhân, người sẽ không trách phạt ta đâu đúng không, đây là người ra lệch a!" hắn run rẩy nói.
Ly Hoa chỉ cười mắt lườm Mã Phi, hắn giật mình.

Nàng liền dơ tay lên, kéo tay áo lên cao hướng về Mã Phi.
Mã Phi liền chạy đi nói: "Ly Hoa đại nhân, tha cho ta đây ta không cố ý, Ly Hoa thờ ơ không quan tâm Mã Phi nói gì.
Mã Phi vừa chạy được thì nàng đã ở sau lưng đạp một cước cho hắn, trúng ngay chỗ hiểm, Mã Phi giật nảy lên chạy nhanh thêm vừa chạy vừa ôm chỗ đó.
Mộng Cơ đứng trên đài chỉ biết cười, Cẩm Y Vệ sinh hoạt thường ngày cũng vui quá ha, hắn nhớ đến ngày xưa.
Ở Địa Cầu, sáng chỉ cần học trên giảng đường, chiều cùng các huynh đệ đi chơi game online a thật là hoài niệm, hắn thở dài.

Nhưng bây giờ chỉ là quá khứ đi a, lắc đầu lắc đầu rồi nhìn xuống khán đài, hắn kinh ngạc phát hiện, vậy mà có một thiếu nữ vẫn đang nhìn hắn với ánh mắt sắc bén.
Mộng Cơ cũng khóe miệng dương lên, đây là muốn giao đấu với hắn a.
Mã Phi vừa chạy nói: "Ly Hoa đại nhân, ta ngày sau sẽ đến xin lỗi đại nhân, giờ ta đi trước đây!" dứt lời hắn nhảy qua bức tường cao hơn ba mét mà chạy ra ngoài.
Bên ngoài nhiều người dân thấy vậy hiếu kỳ? Đây là Cẩm Y Vệ tại sao lại phải nhảy ra khỏi tường a, không suy nghĩ nhiều làm việc trước a, vừa quay đầu lại đã không quan tâm Mã Phi nữa.
Ly Hoa tâm tình tức giận mà chửi rủa: "Mã Phi, ngươi đợi đó cho ta!"
Nàng bực tức quay người lại, làm mấy người đều sợ hãi mà lùi ra xa, nàng vừa bực vừa bước đến: "Hừ Hừ, Mã Phi tên chết tiệt nhà ngươi, lão nương không trị được ngươi thề sẽ không là Ly Hoa."
Nói xong nàng quay mặt lại đám người nói: "Mấy người các ngươi, có thể cùng hắn giao thủ qua, ta đi làm đôi chút việc!"
Nói xong mấy người gật đầu không giám phản kháng.
Ly Hoa chạy đi, đá bay ngay cửa của Phủ Cẩm Y Vệ, tên đứng ngoài cửa canh gác giật mình đang đứng ngủ gáy ò ò.

Giật mình tỉnh lại ngơ ngác nhìn xung quanh trong lòng nói: "Có người xông vào Cẩm Y Vệ? ta sợ chết a đừng giết ta."
Hắn run rẩy cầm trên tay cây thương nhìn về phía xung quanh, không có ai thở dài, vỗ ngực nhẹ nhàng mấy cái.
Hù chết ta, hóa ra chỉ là mơ a, nhìn lại bên cạnh cửa thì hắn lại giật mình lần nữa, cửa cửa vậy mà bị bị đạp ngã rồi.
Hắn bối rối chạy vào trong kiếm thêm mấy người canh gác ra giúp đỡ sửa chữa lại cánh cửa.
Bên trong khán đài Mộng Cơ đứng đấy, thấy một thiếu nữ từ dưới bước lên, trên tay còn cầm song đao, giống bán nguyệt hơn a.
Nàng bước lên thận trọng, nàng nhẹ nhàng bước lên, nàng trên thân mặc bộ y phục màu xanh nhạt, khác với mấy người trong Cẩm Y Vệ mặc đồ.
Nàng nhẹ nhàng bước đến cúi người nhẹ nàng chào hỏi Mộng Cơ nói: "Công tử, mong chiếu cố."
Mộng Cơ nhìn trước mắt là một thiếu nữ, có thể nói cũng được tương đối là mỹ nhân a, mái tóc đen mượt của nàng cũng rất thu hút mắt nhìn.
Mộng Cơ chắp tay thi lễ nói: "Cô nương, ta Mộng Thanh mong cô nương chiếu cố!"
Thiếu nữ cũng nhẹ nhàng trả lời: "Mộng công tử không cần đa lễ, ta Ly Thần cũng mong công tử chiếu cố!"
Mộng Cơ nghi hoặc mà nói: "Họ Ly vậy cô nương cũng là Ly gia một trong?"
Ly Thần gật đầu nói: "Công tử nói chính xác, ta đúng là Ly gia.

Và là muội muội của Ly Hoa, nhị tiểu thư của Ly gia Ly Thần cảnh giới Nguyên Khí cảnh cửu giai"
Mộng Cơ gật đầu nói: "Vậy ta cũng không khách khí, Ly tiểu thư cẩn thận."
Ly Thần vẫn vẻ mặt băng sương, không chút nhúc nhích mà nói: "Mộng công tử, ta muốn so tài với ngươi, chúng ta đều dùng công pháp."
Nàng lại nói thêm "Nhưng không được công pháp cao giai, chỉ cần Hoàng giai đỉnh cấp trở xuống là được!"

Mộng Cơ gật đầu, hắn có nhiều công pháp Hoàng giai kiếm kỹ, đều được tu luyện tới viên mãn.
Max cấp độ của tu luyện công pháp a, đều nhờ vào Nhuận Thanh hàng tháng đều cấp linh thạch cùng nhiều công pháp.
Không thể không khỏi cảm kích Nhuận Thanh, nàng ta đúng là phú bà a.
Mộng Cơ gật đầu, biểu lộ đồng ý.

Ly Thần cũng băng lãnh nói thêm: "Vậy công tử không cần nương tay, mời."
"Mời!"
Dứt lời, nàng biến mất xuất hiện trước mắt Mộng Cơ, nàng cầm song đao liên tục bổ về phía Mộng Cơ.
Mộng Cơ hắn bình tĩnh đỡ lấy, nhưng hắn phải giả gặp bất chắc.

Bây giờ mà cảnh giới Luyện Hư cảnh mà bộc lộ ra, ở đây ai nấy đều bị nghiền ép a.

Cảnh giới thật sự của hắn còn là Luyện Thần cảnh.
"Ta không muốn giả heo ăn thịt hổ mà chỉ giúp bọn hắn huấn luyện thôi a."
Hắn bất chắc dùng kiếm đỡ lấy từng đường đao đánh xuống, Mộng Cơ định phản kích Ly Thần lùi lại, nàng nhảy lên cao.
Trên tay hai cây đao cũng hiện lên một hình bán nguyệt, đằng sau nàng cũng có một tấm vải bay quanh làm vẻ đẹp của nàng băng thuần khiết hơn a.
Nàng đao khí cũng hiện ra, Mộng Cơ đứng dưới khán đài ngước nhìn lên, chấn kinh
mà phát hiện.

Đao khí của nàng ta vậy mà, toát ra băng khí.

Hắn liền biết đây là Băng Thánh Thể.
Mộng Cơ hưng phấn, tuy chỉ là cảnh giới thấp nhưng Băng Thánh Thể hắn chưa từng được so tài qua.
Liền biến mất, xuất hận trước mắt nàng, ba đạo kiếm khí chém ra.

Ly Thần vẫn bình tĩnh không cần suy nghĩ mà đánh trả, hai bên kiếm khí đao khí va chạm vào nhau.
Băng toát ra làm bên ngoài khán đài đều run rẩy ôm lấy bản thân nói: "Muội muội của Ly Hoa đại nhân cũng không phải dạng vừa a, có thể đánh với Trúc Cơ cảnh giới mà không yếu thế!"
Mấy người bên cạnh đều cảm thán: "Đây đúng là thiên kiêu a!"
Mã Phi, Lỗ Tử nhìn mà trong lòng tự nhủ: "Ta phải cố gắng, cũng phải mạnh mẽ mới bảo vệ được người ta yêu!" Lỗ Tử quay lại nhìn một thiếu nữ đang đứng đằng sau hắn.
Trên đài, hai bên không ai chịu nhường ai nếu không có kết giới bảo hộ, xung quanh đây chắc rằng đều bị đóng băng thành tửng mảnh a.
Nền khán đài đều bị hóa băng, Mộng Cơ rút lại kiếm hạ thấp xuống dưới đứng trên băng.
Ly Thần vẫn như cũ bay trên cao, nàng nắm chặt hai thanh đao mà nhìn về phía Mộng Cơ.
Nàng vừa sử dụng công pháp Hoàng giai trung cấp Đao Băng Cốc công kích đỡ lấy ba đạo kiếm khí của Mộng Cơ vậy mà hắn dễ dàng đỡ lấy còn hất lại được đao khí cùng băng khí của nàng.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi