XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Tiêu mẫu và phu nhân tộc trưởng đi ra ngoài một đoạn mới hoàn hồn.

Phu nhân Tộc trưởng vô cùng khó hiểu: “Không phải nói Thời gia rất khó dây dưa sao? Sao đột nhiên lại dễ nói chuyện như vậy?”

Thôn Thượng Khê và thôn Hạ Khê gần sát nhau, giữa hai thôn thường xuyên xảy ra mâu thuẫn.

Hai tộc trưởng cũng không hợp nhau, ai cũng thấy đối phương không vừa mắt.

Đối với tình huống của thôn Thượng Khê, phu nhân của Tiêu tộc trưởng cũng biết ít nhiều.

Trong thôn Thượng Khê có mấy gia đình không dễ trêu vào, trong đó mạnh nhất là Thời gia.

Lúc trước gặp phải loại tình huống này, sợ là mấy người đàn bà đanh đá Thời gia kia đã sớm mắng tới tập bọn họ rồi.

Giống như hôm nay, không thích hợp nha!

Đúng là tính tình của Tiêu mẫu mềm yếu, nhưng lại không ngốc.

Bà nghĩ đến ngày hôm qua Thời Khanh Lạc chủ động nói không cần sính lễ, còn nói sẽ lo chuyện bên Thời gia, cho nên chuyện ngày hôm nay, khẳng định là Thời cô nương làm.

Lúc này, bà càng phát hiện, Thời Khanh Lạc còn lợi hại hơn tưởng tượng lúc trước của mình.

Không có buồn lo và kiêng kỵ, trái lại trong lòng bà càng vui mừng hơn, trong nhà bà đang thiếu một con dâu lợi hại như vậy...

Tiêu mẫu cười nói: “Có thể là vì chuyện Ngô gia lúc trước bọn họ cảm thấy có lỗi với Khanh Lạc đi.”

Phu nhân Tộc trưởng cảm thấy không giống lắm, vừa rồi ở Thời gia, bà ấy vẫn luôn cảm thấy hình như những người Thời gia đó có chút sợ hãi Thời Khanh Lạc.

Nếu thật sự cảm thấy biết lỗi, lúc trước cũng sẽ không thiếu chút nữa kéo người vào huyện thành để thành thân chôn cùng.

“Cũng có khả năng, ta nhìn thấy bộ dạng Thời gia cũng không vui vẻ cho lắm, nhưng cũng đồng ý Thời Khanh Lạc gả vào nhà các ngươi.”

Đúng vậy, vừa rồi đi cầu hôn, người Thời gia tỏ vẻ Thời Khanh Lạc coi trọng Tiêu Hàn Tranh, cho nên nguyện ý chủ động đi xung hỷ cho Tiêu gia, mà bọn họ cũng đồng ý.



Đây cũng là Thời Khanh Lạc cố ý để người Thời gia nói như vậy với người khác.

Bằng không đầu óc bị nước vào, Thời gia mới có thể nhanh chóng gả cô nương cho Tiêu gia, quan trọng là còn không cần sính lễ.

Hơn nữa vào lúc Tiêu gia khó khăn nhất, nàng nguyện ý chủ động gả vào, chuyện này cũng có lợi cho thanh danh của mình.

Tương lai nếu thật sự hòa ly với Tiêu Hàn Tranh, nàng càng dễ dàng tự lập nữ hộ hơn.


Phu nhân Tộc trưởng không nghĩ ra, chẳng qua chuyện này cũng không quan trọng.

“Nếu Thời gia đã đồng ý rồi, vậy ngươi chạy nhanh về nhà chuẩn bị đi.”

“Ta trở về một chuyến, muộn chút lại dẫn người đến giúp đỡ ngươi.”

Phu nhân Tộc trưởng chiếu cố ba mẹ con Tiêu gia như vậy, hoàn toàn là nhìn vào mặt mũi của Tiêu Hàn Tranh đang hôn mê

Tiêu mẫu cũng biết, bà cảm kích nói: "Được, hôm nay thật sự cảm ơn thím.”

Sau khi trở về lúc, Tiêu mẫu đi thăm Tiêu Hàn Tranh đang hôn mê trước.

Phát hiện tối hôm qua hắn hạ sốt rồi thì không sốt cao thêm nữa, thoáng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Thời Khanh Lạc chính là phúc tinh của Tiêu gia bọn họ nếu nhi tử thật sự có thể tỉnh lại, nhất định phải để nhi tử đối tốt với con dâu một chút.

Tiếp theo Tiêu mẫu mang theo Tiêu tiểu muội và Tiêu nhị Lang quét tước lại căn nhà.

Lại đi vào trấn mua một ít thịt và đồ ăn trở về.

Tuy nói rằng không làm hỉ yến, nhưng cũng không thể để ngày đầu tiên tân nương gả vào lại có bầu không khí quạnh quẽ được.

Cho nên bà chuẩn bị mời mấy nhà đã đến giúp đỡ mình ăn một bữa cơm đơn giản, cũng là cảm ơn bọn họ.

Bởi vì có phu nhân Tộc trưởng dẫn người tới giúp đỡ, cơ bản người của thôn Hạ Khê đều đã biết, ngày mai Tiêu mẫu sẽ đón dâu xung hỷ cho Tiêu Hàn Tranh.

Tiếp theo Thời gia cũng thả ra tin tức, người của thôn Thượng Khê cũng đã biết chuyện này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi