XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Thời lão tam ngẩn người, "Chuyện này thì có liên quan gì?"

Thời Khanh Lạc nói, "Đương nhiên là có liên quan, ông đi Bắc Cương, để cho người Tiêu gia cũ làm ít chuyện tốt, công đức cũng sẽ được chia một phần.”

"Có công đức rồi, còn lo lắng chuyện không có nhi tử sao?"

Nàng lại bổ sung một câu, "Nếu Tiêu đại lang muốn được triệu về kinh thành, hoặc là sau này muốn tìm một chỗ tốt, nhất định phải tạo ra một ít thành tích, làm chuyện tốt cũng được tính như vậy."

"Đến lúc đó bọn họ nhất định sẽ không vứt bỏ người bày mưu tính kế là ông, khi đó ông có nhi tử, tiền đồ cũng có.”

Thời lão tam suy nghĩ một chút, "Được, chúng ta sẽ đi Bắc Cương."

Vì nhi tử và tiền đồ, ông ta liều mạng.

Ở lại nơi này, thế nào cũng sẽ bị người nhà liên lụy.

Thời Khanh Lạc khẽ cười nói: "Quyết định đúng rồi, ta vẫn luôn biết ông là người rất thông minh."

Nàng hỏi: "Đúng rồi, ông muốn mang theo Ngưu thị đi sao?"

Thời lão tam có chút khó hiểu, "Đương nhiên, làm sao vậy?"

Thời Khanh Lạc lại hỏi: "Ông chưa từng nghĩ đến chuyện đổi một thê tư khác sao?"

Từ nhỏ Ngưu thị cũng không phải không tốt với nguyên thân, mà là ngược đãi.

Đưa nguyên thân đến đạo quán, cũng là do Ngưu thị đề xuất.

Sau khi quay về, càng sai sử nguyên thân giống như trâu bò.

Quan trọng nhất là Ngưu thị thậm chí còn g.i.ế.c nguyên thân, hiện tại nhìn bộ dáng cũng không có chút hối cải nào.

Cho nên Thời Khanh Lạc cảm thấy, hay là tìm người gây chút chuyện cho Ngưu thị, để cho đối phương không được sống quá tốt.

Thời lão tam: "........" Lần đầu nghe thấy có nữ nhi yêu cầu cha mình đổi vợ.

Ông ta ngượng ngùng hỏi lại: "Cái này không tốt lắm đâu?"

Tuy rằng ông ta không thích Ngưu thị, nhưng cũng đã qua nhiều năm như vậy, từ trước đến giờ ông ta chưa từng nghĩ đến chuyện đổi vợ.

Thời Khanh Lạc cười nói: "Nếu tính tình bà ta không thay đổi, vẫn cứ ác độc như vậy, cả đời này hai người cũng không có khả năng sinh nhi tử."

"Đi Bắc Cương, ông có thể mang đưa bà ta đi lưu đày làm việc một đoạn thời gian, để cho bà ta trải nghiệm khổ cực trong cuộc sống một chút."

"Sau đó lại mang người trở về, nếu bà ta thay đổi, ông lại dẫn bà ta làm nhiều chuyện tốt, như vậy mới có hy vọng sinh nhi tử."

"Nếu bà ta vẫn vậy, vậy thì hoàn toàn hết thuốc chữa, ta kiến nghị ông đổi tức phụ."

Nếu Ngưu thị không thay đổi tính tình, lại không cẩn thận sinh ra một đứa con gái.

Như vậy đứa con gái đó chắc chắn sẽ bị lấy ra trút giận, biến thành một nguyên thân thứ hai, đây là điều nàng không hy vọng.

Cho nên nếu không sửa cho tốt, vậy thì cứ chờ bị bỏ rồi tự sinh tự diệt đi.

Tin tưởng lấy tính tình vì tư lợi của Ngưu thị, mặc kệ thật lòng hay giả vờ thì cũng sẽ “thay đổi”.

Thời lão tam như có điều suy nghĩ, "Được, ta nghe ngươi."



Tiếp theo Thời Khanh Lạc viết thư đưa cho Thời lão tam, "Các ngươi nhanh chuẩn bị xuất phát đến Bắc Cương đi, mang phong thư này giao cho người Tiêu gia, Tiêu gia chắc chắn sẽ an bài tốt cho các người."

Tiêu gia còn muốn dựa vào nàng, mấu chốt là muốn nhờ vào tiểu tướng công giúp Tiêu đại lang chữa bệnh, cho nên chắc chắn sẽ phải sắp xếp thật tốt cho cha nàng.

Thời lão tam nhận phong thư gật đầu, "Tốt, ta sẽ về chuẩn bị ngay."

Lại bổ sung một câu, "Chuyện ngươi phân phó cho ta, ta nhất định sẽ hoàn thành!"

Thời Khanh Lạc cười cười, "Ta tin ông sẽ làm được."

Sau đó Thời lão tam cầm phong thư rời đi.

Sáng sớm hôm sau, cả nhà Thời Khanh Lạc ngồi xe ngựa rời khỏi huyện thành.

Cũng làm cho Thời gia không vay tiền được.

Sau đó Thời gia bị các sòng bạc đe dọa dụ dỗ, Thời lão tứ suýt chút nữa bị chặt đứt tay, cuối cùng Thời lão thái cùng lão gia tử cũng chịu nhả tiền.

Đồng ý dùng nhà ở huyện thành và đất trong thôn, trả nợ cho sòng bạc mà Thời lão tứ mượn.

Không còn nhà ở huyện thành, người Thời gia lại xám xịt trở về thôn.

Bọn họ vẫn còn nhà cũ ở trong thôn.

Bây giờ đã không còn đất đai cùng bạc, cuộc sống sinh hoạt của Thời gia ngày càng gian nan.

Vì mấy miếng ăn, mâu thuẫn giữa mấy phòng cũng hoàn toàn bùng nổ.

Đặc biệt là phu thê Thời lão tứ, mỗi ngày đều phải bị ba tẩu tẩu thay phiên chạy đến châm chọc.

Thời gia ngày càng sống khổ cực

Khi Thời lão tam nói muốn dẫn tức phụ khuê nữ đi Bắc Cương, dựa vào nhà cũ Tiêu gia.

Chuyện này làm cho toàn bộ người Thời gia ngạc nhiên

Bọn họ cũng muốn đi theo, vẫn còn tốt hơn việc ở trong thôn đói bụng chờ chết.

Chẳng qua Thời lão tam là một người thông minh, chắc chắn sẽ không mang theo một đám người như vậy lên đường.

Nhưng người Thời gia lại không cho ông ta rời đi, Thời lão thái thái muốn ba huynh đệ bọn họ đi đến huyện thành làm việc nuôi gia đình, còn Thời lão tứ thì tiếp tục học hành chuẩn bị thi khoa cử.

Tất nhiên Thời lão tam không đồng ý.

Ông ta bí mật mang theo Ngưu thị và hai nữ nhi đi Bắc Cương.

Không mang theo nữ nhi thứ tư, chỉ giao cho xưởng lông dê ở huyện thành, chỗ đó bao ăn bao ở.

Trái lại không phải Thời lão Tam không quan tâm đến nữ nhi thứ tư này, mà là do Thời Khanh Lạc bảo làm vậy.

Sau khi Thời tứ muội biết, đối với tỷ tỷ Thời Khanh Lạc rất cảm kích.

Chờ sau khi người Thời gia phát hiện, đã không thể tìm thấy một nhà Lão tam, lão thái thái tức gần chết.

Thời lão đại và Thời lão nhị cũng không nghĩ tới việc ở lại nuôi đệ đệ, sau khi Thời lão tứ lại đến sòng bạc, họ đề nghị ra ở riêng.

Thời gia được một phen gà bay chó sủa.

Đầu sỏ gây ra Thời Khanh Lạc, thâm tàng bất lộ ở phía sau màn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi