XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Đây cũng là do hồi trước trong lúc Cát Xuân Di muốn tìm nhược điểm của trắc phi kia vô tình biết đến chuyện này.

Vì thế đã nghĩ ra biện pháp một mũi tên trúng hai con chim.

Nếu về sau Tiêu Bạch Lê thành công gả vào nhà mẹ đẻ của vị trắc phi kia, chuyện này bị vạch trần ra, khẳng định là Tiêu Hàn Tranh sẽ không thể mặc kệ, nhất định muốn trả thù.

Như vậy là có thể mượn tay Tiêu Hàn Tranh, đối phó nhà mẹ đẻ trắc phi kia.

Trắc phi kia dựa vào gia thế tốt, thường xuyên đè đầu Cát Xuân Di.

Nếu trắc phi kia đã không còn gia thế, Cát Xuân Di cho rằng đối phương không phải là đối thủ của mình nữa.

Bởi vì người Tiêu Hàn Tranh sắp xếp nắm được nhược điểm nha hoàn bên cạnh Cát Xuân Di, rồi tiền hành thu mua nha hoàn đó.

Cho nên cuộc đối thoại của hai tỷ muội đã được truyền về không xót một chữ.

Sau khi biết tin tức này, m.á.u nóng của Thời Khanh Lạc lại dâng lên, tỷ muội Cát gia này thật độc ác.

Cho nên hôm nay nhìn thấy Ngũ hoàng tử, Thời Khanh Lạc đột nhiên cảm thấy chính mình nên giúp Cát Xuân Di một phen.

Làm cho nàng ta càng được sủng ái, trong hậu viện của Nhị hoàng tử sống vui vẻ “Như cá gặp nước”.

Nếu mỗi ngày Nhị hoàng tử đều đến viện Cát Xuân Di dùng cơm, còn mang theo ra ngoài gặp đệ đệ hoặc là bằng hữu, đoán chừng đám nữ nhân hậu viện kia sẽ hâm mộ ghen tị hận đến phát điên.

Lương Hành Ngọc được phát thẻ người tốt: “……” Ta thật cảm ơn ngươi.

Hiển nhiên Thời Khanh Lạc sẽ không buông tha cho người tốt Ngũ hoàng tử, “Hôm nào ta mời Nhị hoàng tử ăn cơm, ngươi nhớ nói với Nhị hoàng tử dẫn thiên tiên cho ta nhìn nhé.”

Tịch Dung cũng cười hì hì nói: “Tuyệt sắc như thế nào thì Nhị biểu ca cũng nên dẫn tới chúng ta gặp một lần, đừng kim ốc tàng kiều như vậy.”

Hề Duệ đang ở một bên xem náo nhiệt, “Đúng rồi đó, ta cũng chưa từng thấy người đẹp giống như thiên tiên.”

Lúc này Kỳ Y Dương uống nhiều rượu cũng ngẩng đầu nói: “Thực sự có người đẹp như vậy sao? Ta cũng muốn nhìn một chút.”

Lương Hành Ngọc có chút đau đầu, “Trước tiên để ta hỏi Nhị ca ta rồi nói sau.”

Hắn ta cảm thấy hôm nay mình ra cửa quên xem hoàng lịch.

Hơn nữa biểu ca lại xem náo nhiệt cái gì, bất hoà với mấy người Hề Duệ đâu rồi?

Uống một hồi, Lương Hành Ngọc lôi kéo Kỳ Y Dương uống say đi trước.

Phu thê Thời Khanh Lạc lại uống với mấy người Hề Duệ một lát, lúc này mới tan cuộc.

Vào ban đêm, Nhị hoàng tử có việc kêu Ngũ hoàng tử đến phủ.

Hắn ta tranh thủ được một cơ hội cho Ngũ hoàng tử làm việc Giang Nam.

Trong lòng Ngũ hoàng tử cũng không phải quá bằng lòng, nhưng vì nghiệp lớn của ca ca ruột, hắn ta vẫn đồng ý.

Dĩ nhiên, cuối cùng có thể tranh thủ được hay không, hắn ta cũng không nắm chắc.

Nói xong chính sự, Lương Hành Ngọc kể lại chuyện xảy ta ở tửu lầu.

“Nhị ca, Thời Khanh Lạc nói muốn mời huynh ăn cơm, bảo huynh nhất định phải mang theo Cát trắc phi đi.”

Lương Hành Thiều ngẩn người, “Nàng ấy rất hứng thú với Cát trắc phi?”



Lương Hành Ngọc nhún vai, “Ta cũng không biết, chẳng lẽ là thật sự muốn so tài, xem thử giữa nàng ấy và Cát trắc phi ai càng giống thiên tiên hơn sao?”

Hắn ta cảm thấy Thời Khanh Lạc không có ý tốt, nhưng lại nhìn không ra mục đích của nàng.

Lương Hành Thiều sờ cằm cười nói: “Chẳng lẽ Thời Khanh Lạc cũng có ý với ta? Cho nên nghe nói ta sủng ái Cát Xuân Di thì ghen?”

Lương Hành Ngọc: “……” Huynh dẹp suy nghĩ này đi.

“Ta cảm thấy là nàng ấy muốn chỉnh Cát Xuân Di, cho nàng ta nếm chút mùi vị, nhưng khả năng này không cao.”

Quan hệ của Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh rất tốt, hắn ta có thể nhìn ra được, lần này Nhị ca hắn ta thật sự là suy nghĩ nhiều rồi.


Nhị hoàng tử cười nói: “Vậy được, như nàng ấy muốn đi.”

“Đệ đi bàn bạc thời gian với nàng ấy, ta sẽ dẫn Cát Xuân Di tới tham gia.”

Đối với hắn ta, Thời Khanh Lạc vẫn có vài phần đặc biệt.

Hơn nữa hắn ta cũng muốn xem thử, rốt cuộc nàng muốn làm gì.

Lương Hành Ngọc không thừa nhận mình cũng muốn xao kịch hay: “Được, ngày mai ta sẽ đi hỏi một chút.”

Vào ban đêm, hắn ta cũng lười hồi phủ mình nên ở lại phủ Nhị hoàng tử.

Ngày hôm sau, hắn ta cho người đi Tiêu phủ dò hỏi.

Thời Khanh Lạc không lập tức hẹn thời gian mà đi hỏi Tiêu Hàn Tranh, hai người quyết định chọn ba ngày sau, vẫn là gặp ở tửu lầu kia.

Lương Hành Ngọc chuyển lời cho Lương Hành Thiều.

Vốn dĩ Lương Hành Thiều vốn dĩ có việc, nhưng vì chuyện này đã đẩy lùi việc kia làm sau.

Ba ngày sau, người một nhà Thời Khanh Lạc ra ngoài.

Hôm nay Tiêu Hàn Tranh nghe nói cửa hàng bạc tốt nhất kinh thành sắp cho ra mắt trang sức mới, vì thế đã gọi tiểu tức phụ và mẫu thân, muội muội cùng đi dạo.

Chuẩn bị đưa các nàng đi mua một ít trang sức.

Lúc này còn sớm, sau khi chọn xong trang sức vừa vặn có thể đến tửu lầu như đã hẹn.

Tửu lầu và cửa hàng bạc ở cùng một đường.

Mới vừa đi tới cửa, lại vô cùng khéo, gặp Tiêu Nguyên Thạch dẫn theo Cát Xuân Như từ nơi không xa đi tới.

Lần này thật sự không phải tính toán sẵn, chỉ là trùng hợp mà thôi.

Nhìn thấy mấy người Tiêu Hàn Tranh, phu thê Tiêu Nguyên Thạch cũng ngẩn người, rõ ràng là đang ngoài ý muốn.

Hôm nay là sinh nhật Cát Xuân Như, nàng ta nghe nói hôm nay cửa hàng bạc sẽ có trang sức mới.

Vì để thể hiện sự khác biệt của nàng ta so với Đào Liễu ở trước mặt Tiêu Nguyên Thạch, cho nên nàng ta đòi Tiêu Nguyên Thạch đi mua trang sức với mình.

Đây là chuyện Tiêu Nguyên Thạch từng thường xuyên làm, nàng ta cho rằng nó là đương nhiên.

Tuy rằng gần đây Tiêu Nguyên Thạch đối xử với Cát Xuân Như lãnh đạm không ít, nhưng tóm lại trong lòng vẫn có đối phương, hơn nữa tước đoạt quyền quản gia của nàng nàng, cũng nên bồi thường cho nàng ta một chút.

Vì thế hai người đến cửa hàng bạc lựa chọn trang sức, xong rồi lại đến tửu lầu cách đó không xa dùng cơm trưa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi