XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Sau khi vào cung, lần này vẫn được dẫn tới nơi lần trước.

Tiêu Hàn Tranh hành lễ: "Tham kiến bệ hạ!"

Hoàng đế giơ một tay lên: "Bình thân."

Ngài mở miệng nói: "Ngươi có thể đoán được vì sao hôm nay trẫm gọi ngươi vào cung không?"

Tiêu Hàn Tranh biết Hoàng đế cũng không phải là người thích chèn ép người có tài, ngược lại là thích bồi dưỡng người thông minh.

Vậy nên hắn giả vờ ngẫm nghĩ rồi trả lời: "Bẩm Hoàng Thượng, vi thần đoán có thể là hai nguyên nhân."

"Một là Hoàng Thượng đã quyết định muốn để thần đi Bắc Cương làm gì đó."

"Nguyên nhân khác vi thần đoán là Hoàng Thượng đã tra được thân phận của Trác Quân."

Nghe xong câu trả lời của Tiêu Hàn Tranh, quả nhiên trong mắt Hoàng đế toát ra mấy phần tán thưởng.

"Không tệ, tất cả ngươi đoán đều đúng, ngươi rất thông minh."

Ngài tiếp tục nói: "Vốn dĩ trẫm không muốn để cho ngươi đi Bắc Cương nhanh như vậy, nhưng bây giờ đã điều tra được thân phận của Trác Quân nên ngươi phải đi sớm hơn."

Tiêu Hàn Tranh không chủ động hỏi Hoàng đế thân phận của Trác Quân là gì, mà cung kính lắng nghe.

Hoàng đế càng hài lòng, Tiêu Hàn Tranh chẳng những là người thông minh, còn rất biết tiến biết lui, tuổi còn trẻ nhưng không nóng nảy chút nào.

Ngài cũng không quanh co, trực tiếp chỉ ra: “Thân phận thật của Trác Quân không hề đơn giản, nàng ta là nữ nhi tư sinh của Cẩm Vương.”

Tiêu Hàn Tranh không khỏi giật mình: “Vậy mà lại là nữ nhi tư sinh của Cẩm Vương.”

Hắn thật không nghĩ tới thân phận của Trác Quân sẽ là như vậy.

Lúc trước hắn đoán nàng ta là người tiền triều.

Mà kiếp trước hắn cũng chưa từng nghe nói Cẩm Vương có con tư sinh, xem ra Trác Quân ở kiếp trước đã che dấu rất tốt.

Sau khi Cẩm Vương bị xử tử, Trác Quân chẳng những không ẩn nấp mà còn ngồi lên vị trí tri phủ của Bắc Thành, là vì cái gì?

Chẳng lẽ là vì muốn báo thù cho Cẩm Vương?

Hoàng đế thấy Tiêu Hàn Tranh giật mình, ngài cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì lúc mới biết được tin tức này, ngài cũng vô cùng giật mình.

Hoàn toàn không ngờ Cẩm Vương còn có khả năng này.

“Người đệ đệ kia của nàng ta cũng là huyết mạch của Cẩm Vương, đúng là bọn họ có một người cha c.h.ế.t trên chiến trường, nhưng chỉ dùng để làm vỏ bọc.”

“Từ nhỏ Trác Quân nữ giả nam trang cũng là do Cẩm Vương sắp xếp, vì nếu như tương lai tạo phản thất bại, ông ta còn có thể lưu lại huyết mạch.”

“Chủ yếu là ông ta muốn che chở cho người đệ đệ kia của Trác Quân, mà sở dĩ Trác Quân được sắp xếp nữ giả nam trang, nhiệm vụ chính là bảo vệ đệ đệ của nàng ta lớn lên.”

“Tương lai toàn bộ quyền thế cầm trong tay sẽ giao lại cho đệ đệ của nàng ta.”

Ngài ấy phải công nhận rằng đệ đệ kia của mình rất thông minh, giữ lại một người thừa kế như vậy.

Nếu như không phải Tiêu Hàn Tranh phát hiện Trác Quân là nữ tử, chủ động tới bẩm báo với, thì ngài thật sự không nghĩ đến chuyện này.

Tiêu Hàn Tranh nghe Hoàng đế nói như vậy, đột nhiên cảm thấy có chút không đơn giản.

Trác Quân che giấu thân phận nhiều năm như vậy luôn không bị phát hiện, thám tử của Hoàng đế cũng không có phát giác được.

Thật sự sẽ vì cái gọi là coi trọng hắn, trực tiếp để lộ ra chuyện mình là nữ tử sao?

Hắn suy nghĩ: “Bệ hạ, vi thần có thể hỏi thăm một vấn đề không?”

Hoàng đế thấy mặt Tiêu Hàn Tranh nghiêm trọng, gật đầu: “Ngươi hỏi đi.”

Tiêu Hàn Tranh hỏi: “Bệ hạ, Trác Quân nữ giả nam trang vẫn luôn không bị phát hiện, có phải đã từng trải qua huấn luyện nghiêm ngặt không?”

Hoàng đế gật đầu: “Xem tin tức điều tra được thì đúng là từ nhỏ đã được huấn luyện, cho nên nói hành vi cử chỉ đều không có chút nữ tính nào.”

“Còn có yết hầu giả, uống thuốc có thể thay đổi chất giọng.”



“Đúng vậy, người của trẫm tra được Trác Quân còn biết một chút y thuật.”

Theo tin tức báo lại, mỗi tháng Trác Quân phải uống thuốc mới có thể giống nam nhân hơn.

Sau khi vào kinh thành, nếu đi tìm người điều chế thuốc thì rất dễ bị phát hiện, cho nên đều là tự nàng ta điều chế.

Nghe Hoàng đế nói như vậy, Tiêu Hàn Tranh càng cảm thấy không đúng.

Hắn đột nhiên nói: “Bệ hạ, thần nghi ngờ Trác Quân là cố ý tiết lộ thân phận.”

Hoàng đế ngẩn người: “Vì sao ngươi lại nghi ngờ như vậy?”

Tiêu Hàn Tranh nói ra vài điểm đáng ngờ: “Thứ nhất, sở dĩ vi thần tập trung chú ý Trác Quân, chủ yếu là bởi vì ánh mắt nàng ta nhìn vi thần không đúng, bị nương tử của vi thần phát hiện.”

“Mà ánh mắt nàng ta nhìn nương tử của vi thần lại mang theo ghét bỏ và thù địch, vì vậy mới khiến nương tử của thần phát hiện không đúng và nói cho vi thần.”


“Nhưng nàng ta là một người đã trải qua huấn luyện, lại có thể ngụy trang vài chục năm, thật dễ dàng để lộ cảm xúc như vậy sao?”

“Thứ hai, ngày đó nàng ta nhìn vi thần sẽ đỏ mặt, cố ý ngã vào trong n.g.ự.c của vi thần, nhân lúc dìu nàng ta vi thần đã bắt mạch.”

“Nếu nàng ta đúng là biết y thuật, khẳng định sẽ phát hiện là vi thần bắt mạch nàng ta.”

“Sau khi vi thần phát hiện nàng ta là nữ tử, lúc tham gia tiệc, ánh mắt nàng ta nhìn vi thần càng rõ ràng hơn.”

“Trước đó vi thần đã cảm thấy có chút không đúng, dù sao lúc trước vi thần có làm bạn với nàng ta, nàng ta rất bình thường, ít nhất có thể che giấu thần sắc và cảm xúc của mình.”

“Nhưng vì cái gì mà sau khi vi thần biết nàng ta là nữ tử lại tiếp tục cố ý để lộ?”

Hoàng đế nghe hắn nói xong, cũng không khỏi suy nghĩ.

“Trẫm điều tra được tin tức, bởi vì ngươi và nương tử của ngươi xuất hiện, phá hỏng mấy chuyện tốt mà Cẩm Vương bố trí.”

“Cộng thêm nương tử ngươi là học trò của lão thần tiên, biết nhiều thứ có thể kiếm tiền như vậy, cho nên sở dĩ Trác Quân tham gia ân khoa lần này là do Cẩm Vương bố trí nàng ta đến, muốn nhân cơ hội thuyết phục mua chuộc các ngươi gia nhập.”

“Bây giờ Cẩm Vương chắc là rất thiếu tiền.”

Muốn tạo phản thì tiền rất quan trọng, tuyển binh mua ngựa, mua chuộc quan viên triều đình, binh khí, lương thực,...

Mà năng lực kiếm tiền của Thời Khanh Lạc chắc chắn là Cẩm Vương đã biết đến.

Tiêu Hàn Tranh ngẫm nghĩ: “Nếu là như vậy thì vi thần càng cảm thấy không được bình thường.”

“Nếu Cẩm Vương muốn Trác Quân đến mua chuộc thuyết phục vi thần và nương tử gia nhập Cẩm Vương, nàng ta vừa đến đã tỏ ra chán ghét và căm thù với nương tử của thần, đối với thần lại giống như là muốn biểu lộ tâm ý, chẳng phải là muốn bị nghi ngờ biến khéo thành vụng sao?”

“Có thể thi đỗ tiến sĩ, vậy nàng ta rất thông minh, theo lý mà nói thì nàng ta không nên làm ra loại chuyện ngu xuẩn này.”

Vốn dĩ Hoàng đế còn không nghĩ tới, nhưng nghe hắn nói như vậy xong thì không khỏi suy nghĩ sâu xa.

“Đúng vậy, đây quả thật là không đúng.”

“Vậy theo ý của ngươi, nàng ta cố ý để lộ thân phận nữ tử với ngươi là đang toan tính cái gì sao?”

Chỗ này Hoàng đế rất không hiểu.

Nhưng giống như Tiêu Hàn Tranh nói, nếu Trác Quân thật sự nông cạn và ngu xuẩn như vậy thì sẽ không có khả năng thi đậu Nhất giáp.

Vả lại nhiều năm như vậy cũng không để ai phát hiện, lại bởi vì thích Tiêu Hàn Tranh mà bại lộ thân phận nữ tử sao?

Thân là nữ nhi của Cẩm Vương, lại trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, chẳng lẽ lại không che giấu được cảm xúc?

Nhìn thế nào cũng đều cảm thấy giống như là hành động cố ý.

Tiêu Hàn Tranh lắc đầu: “Cái này vi thần cũng không đoán được.”

“Cho nên không bằng Hoàng Thượng sai người đưa Trác Quân vào cung, tự mình hỏi nàng ta một chút?”

Nếu như Trác Quân thật sự có âm mưu, muốn cố ý ở trước mặt hắn bại lộ thân phận nữ tử, vậy khẳng định là có mưu đồ.

Vả lại rất rõ ràng, khả năng đó cũng không phải là hắn, mà là muốn để Hoàng đế biết được.

Hoàng đế nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý: “Được, vậy ngươi ngồi chờ một lát, bây giờ trẫm sai người đưa Trác Quân đến.”

Tiêu Hàn Tranh gật đầu: “Vâng!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi