XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Lời của Tiêu đại lang, không chỉ làm cho sắc mặt của Tiêu Hàn Tranh khó coi, mà mấy người Hề Duệ cũng rất tức giận."

“Tên Huyện lệnh này thật đáng ghét, thật quá đáng."

"Hắn là nên kéo về lăng trì."

Thời Khanh Lạc thở dài: "Thật đúng là một cục diện rồi rắm."

Huyện lệnh trước làm việc quá độc, bá tánh trong huyện thành thật quá khổ.

Chẳng qua nếu bọn họ đã đến, tất nhiên phải thay đổi hiện trạng này.

Tiêu Hàn Tranh đã từng ở Bắc Cương, trong lòng đã có suy nghĩ cải thiện tình huống của huyện Hà Dương.

Hắn phân phó Tiêu đại lang: “Hôm nay ngươi đi lấy sổ sách, thuế, chủ sổ tiết kiệm của một năm gần đây của huyện nha đưa đến đây, ta muốn xem."

Trong lòng Tiêu đại lang khó chịu, trước đây là gã ra lệnh cho người khác, bây giờ lại bị áp một đầu, nghe đường đệ này phân phó.

Chẳng qua dù gã có khó chịu cũng không dám nói ra, nếu không sẽ bị thu thập.

Miễng cưỡng nở nụ cười còn khó coi hơn khóc: "Không thành vấn đề, ta rất quen thuộc huyện nha, chuyện này giao cho ta làm đi."

Tiêu Hàn Tranh phát hiện phụ thân cặn bã ném người Tiêu gia cũ đến nơi này thật không tệ.

Ít nhất để hắn đến nơi này không hiểu rõ tình hính, đúng lúc có thể sử dụng Tiêu đại lang một chút.

Hắn hỏi: "Huyện lệnh trước là do ngươi tố cáo?"

Tiêu đại lang ngượng ngùng cười nói: "Ta chính là nhìn không quen ông ta chèn ép bá tánh, lúc này mới đi tố cáo."

Lời này người có mặt ở chỗ này đều không tin, nhưng cũng không nói rõ ra.

Tiêu Hàn Tranh ý vị thâm trường nhắc nhở "Nhị thúc của ngươi giúp người kéo người này xuống, nhưng lại không có động tác giúp ngươi lên làm Huyện lệnh."

"Tám chín phần là muốn giữ lại ngươi dùng để đối phó Huyện lệnh mới."

"Đây cũng là do ta tới làm huyện lệnh Hà Dương, nếu không sợ là ngươi đã ra oai phủ đầu huyện lệnh mới rồi."

"Nhưng người có thể từ kinh thành đi làm huyện lệnh, lại có mấy người không quan trọng?"

"Lần này có rất nhiều con em thế gia bị đưa đến Bắc Cương rèn luyện, huyện lệnh ở gần chúng ta còn là công tử vợ cả của Phủ quốc công đó."

“Mà ngươi chỉ là Huyện thừa, cuối cùng thật sự có thể đấu là Huyện lệnh có nhà ở kinh thành."

"Trong tay ngươi thật sự sạch sẽ sao?"

"Chờ Huyện lệnh mới đứng vững gót chân, chuyện đầu tiên chính là lấy ngươi g.i.ế.c gà dọa khỉ."

"Chuyện trước kia, ta cũng không so đo với ngươi, cho nên cũng sẽ không đẩy ngươi vào chỗ chết."

Hắn lại cảnh cáo: "Ngươi là người thông minh, trở về suy nghĩ lại chút đi, cái gì nên làm, cái gì không nên làm."

Phụ thân cặn bã sẽ có lòng tốt giúp Tiêu đại lang tiêu diệt đối thủ như vậy? Làm gì nghĩ đẹp như vậy.



Đây chính là muốn đưa Tiêu đại lang cho Huyện lệnh mới làm thịt.

Chẳng qua phụ thân cặn bã lại không ngờ rằng, đại thần bên Cẩm Vương hành động, để cho người của Lại bộ điều hắn đến đây làm Huyện lệnh.

Từ chuyện Tiêu đại lang căm phẫn nói chuyện tham ô của huyện lệnh trước, thương hại với dân chúng nghèo khổ kia, thì có thể thất không phải hoàn toàn hết thuốc chữa.

Dùng tốt, trái lại có thể vì bá tánh làm chút chuyện Cho nên Tiêu Hàn Tranh không làm như ý nguyện của phụ thân cặn bà, khai đào với Tiêu đại lang.

Nhưng vẫn phải cảnh cáo một chút, để cho Tiêu đại lang biết tính toán của Nhị thúc mình, còn có ranh giới cuối cùng của hắn.

Tất nhiên, nếu Tiêu đại lang dám làm ra chuyện ức h.i.ế.p bá tánh, vậy chuyện g.i.ế.c gà dọa khỉ kia vẫn có thể thực hiện.

Bây giờ chẳng qua cho Tiêu đại lang một cơ hội, xem thử đối phương có thể sửa đổi hay không.

Thời Khanh Lạc cũng nói: "Ngươi đừng không tin, ngươi tố cáo Huyện lệnh, nhưng mọi người lại không biết là do người của Tiêu tướng quân làm."

"Chỉ biết là người ngầm điều tra Huyện lệnh cũ, muốn cố ý kéo đối phương xuống ngựa."

"Vậy sau khi huyện lệnh mới đến, sẽ không đề phòng ngươi sao?"

"Ngươi lại dẫn người đến ra oai phủ đầu, người ta không lấy ngươi khai đào, còn lấy ai khai đao nữa?"

"Nhị thúc của ngươi đã sớm tính toán những chuyện này, đến lúc đó đến lượt ngươi vào ngồi đại lão, vẫn không có quan hệ với ông ta, các ngươi cũng không có cách nào gây phiền phức cho ông ta được.."

"Đến lúc đó đi cầu xin ông ta, ông ta cũng có thể chính nghĩa nói không dung túng cháu mình làm chuyện ác, người không biết còn tưởng rằng ông ta chí công vô tử, còn có thể được một danh tiếng tốt ở Bắc Cương."

"Cho nên ngươi không chỉ sẽ bị Huyện lệnh mới g.i.ế.c gà dọa khỉ, mà con bị nhị thúc của người làm đá lót đường tạo danh tiếng tốt."

Những lời này của nàng cũng không phải là đe dọa Tiêu đại lang, dựa theo cách làm việc của phụ thân cặn bã, vậy phân tính đúng là vừa có thể tiêu diệt Tiêu Đại Lang vừa có thể có được thanh danh tốt, một mũi tên trúng hai con chim.

Tiêu đại lang nghe xong lời của Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc, lại rùng mình một cái.

Thì ra Nhị thúc đang chờ ở chỗ này?"

Cho nên gã vẫn nghĩ sao đối phương lại đột nhiên có lòng tốt như vậy, lại chủ động để cho người điều tra Huyện lệnh lấy chứng cứ.

Sau khi huyện lệnh rơi đài, nãi nãi để cho nhị thúc giúp gã ngồi lên vị trí Huyện lệnh.

Nhị thúc từ chối, cuối cùng còn nói kinh thành đột nhiên phái huyện lệnh mới đến, ông ta cũng không có cách nào.

Cho nên thật ra là muốn hại gã.

Trước kia quả thật gã có làm mấy chuyện không sạch sẽ, mặc dù không ức h.i.ế.p bá tánh, nhưng lợi dụng chức quyền, dùng giá thấp mua không ít đất.

Còn nhận một tòa nhà do một phú thương tặng.

Hơn nữa hai người Tiêu Hàn Tranh nói rất đúng, vốn dĩ gã chuẩn bị ra oai phủ đầu với huyện lệnh mới.

Nếu thật sự làm ra chuyện ra oai phủ đầu này, đối phương lại đề phòng ghi hận gã, điều tra chứng cứ mà chuyện gã đã làm, lại dùng quan hệ của thân phận bối cảnh, một huyện thừa nho nhỏ như hã, sao có thể là đối thủ của người ta.

Càng nghĩ càng cảm thấy sợ, cầm khăn ra lau mồ hôi rịn trên trán.

Nhị thúc của gã thật tàn nhẫn!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi