XUYÊN KHÔNG TA TRỞ THÀNH SỦNG THÊ CỦA QUYỀN THẦN

Cũng khó trách lúc trước nàng câu dẫn Tiêu Hàn Tranh không thành công, có thê tử như Thời Khanh Lạc, nữ nhân mỹ mạo khác cũng không có tác dụng, khẳng định khó vào mắt của hắn.

Mà chuyện xảy ra trong hoa viên, cũng rơi vào trong mắt của người đang ngồi trong đình hóng gió cách đó không xa.

Đình hóng gió ở núi giả có ba người đang ngồi.

Trừ bỏ Cẩm Vương ra, còn có một người già người tiên cốt mặc đạo bào, cùng với một nam tử trẻ tuổi đầu đội ngọc quan.

Chờ Hoa trắc phi mang theo một đám phu nhân các tiểu thư rời đi, ba người mới thu hồi ánh mắt. Cẩm Vương nhìn lão đạo trưởng cười hỏi: “Đạo trưởng, ngươi xem Thời Khanh Lạc kia có phải rất đặc biệt hay không?”

Lão đạo trưởng uống một ngụm trà trước, “Xác thật thực đặc biệt.”

“Tướng mạo của nữ nhân này rất đặc biệt, xem tướng mạo chính là c.h.ế.t sớm, cũng không biết vì sao chẳng những sống đến hiện tại, còn có tướng phú quý vượng phu vượng gia. “

“Rất có khả năng là sư phụ phi thăng thành tiên của nàng sửa lại mệnh cho nàng.”

Trong lòng Cẩm Vương rất kinh ngạc, không nghĩ tới thật có chuyện sửa mệnh.

“Vậy đạo trưởng có thể sửa mệnh không?”

Lão đạo trưởng lắc đầu cười nói: “Bần đạo còn chưa đạt tới loại trình độ đó."

Cẩm Vương cũng không rối rắm vấn đề này, “Vậy đạo trưởng, ngươi xem Thời Khanh Lạc này biết được nhiều đồ vật như vậy, thật là vị sư phụ lão thần tiên kia lưu lại hoặc là báo mộng sao?”

Lão đạo trưởng suy nghĩ: “Thế gian này vốn có một ít chuyện ly kỳ.”

“Nếu sư phụ của nàng có thể nghịch thiên sửa mệnh, lưu lại một ít đồ vật hoặc là báo mộng cũng rất bình thường.”

“Đương nhiên, cũng có khả năng vị Thời nương tử này chính là một người vừa sinh ra đã có hiểu biết đặc biệt.”

“Cho nên nàng chỉ cần nhìn đến một thứ gì đó, là có thể biết dùng như thế nào, còn có thể làm gì.”

Ở một bên, nam tử tuổi trẻ, cũng là thế tử phủ Cẩm Vương Lương Minh Vũ có chút bán tín bán nghi, “Đạo trưởng, thế gian này thật sự tồn tại loại người vừa sinh ra đã hiểu biết như vậy sao?”

Lão đạo trưởng cười khẽ, “Tự nhiên là có, chẳng qua trong cả biển người chỉ có một người.”

Thật ra Cẩm Vương không nghi ngờ chuyện này, rốt cuộc trong 《 Luận Ngữ 》 có nói đến người vừa sinh ra đã hiểu biết.

Thật ra lúc trước cũng có chút nghi ngờ Thời Khanh Lạc.

Đương nhiên, đối với sư phụ lão thần tiên thần bí của Thời Khanh Lạc, gã cũng có vài phần tin.

Gã phái người đi huyện Nam Khê điều tra, người của gã điều tra được đạo quán kia có hai lần hiện thần tích, bị không ít người tận mắt nhìn thấy.

Hạt giống ngô kia, cũng là phát hiện ở hậu viện đạo quán.

Đương nhiên, mặc kệ là như thế nào, đều đại biểu Thời Khanh Lạc có giá trị rất lớn.

Hoàng đế lại bỏ được đưa đến Bắc Cương, đổi thành gã khẳng định muốn đặt ở bên cạnh sử dụng.

Gã lại hỏi: “Đạo trưởng, ngươi thấy bổn vương có thể sử dụng Thời Khanh Lạc không?”

Lão đạo trưởng trưởng nhìn Cẩm Vương, một lát sau nói: “Nàng hẳn là có thể giúp được Vương gia không ít.”

Nghĩ một chút ông ta vẫn nhắc nhở nói: “Người như vậy Vương gia chỉ có thể lung lạc, nhưng lại không thể cưỡng ép, nếu không rất có thể bị phản phệ.”

Cẩm Vương gật đầu, “Bổn vương hiểu.”

Tiếp theo hai người lại trò chuyện một chút. Lão đạo trưởng nói chuyện muốn đi du ngoạn.

Cẩm Vương thở dài, “Đạo trưởng, ngươi thật sự muốn rời đi sao? Không thể lưu lại giúp đỡ bổn vương một tay?”



Vị đạo trưởng này mặc kệ là xem bói hay là xem tướng đều rất chuẩn, còn hiểu một ít kỳ môn độn giáp.

Gã rất muốn giữ người lại, trợ giúp gã hoàn thành nghiệp lớn.

Lão đạo trưởng cười uyển chuyển từ chối, “Đa tạ Vương gia coi trọng, nhưng bần đạo không có dục vọng muốn theo đuổi quyền lực, chỉ muốn lúc còn sống đi nhiều nơi nhìn ngắm.”

Đúng là ông ta không có tham vọng về quyền lực, hơn nữa đồng thời nhìn ra được trên người Cẩm Vương không có long khí, muốn thành đại sự rất khó.

Nếu không phải Cẩm Vương đã từng giúp ônh ta một đại ân, ông ta cũng sẽ không ở lại phủ Cẩm Vương hai năm, xem tướng cho người có thể để Cẩm vương sử dụng.

Hiện tại cũng nên rời đi rồi, nếu không khó thoát khỏi vũng bùn này.

Tuy rằng Cẩm Vương tiếc nuối, nhưng lại biết không thể đắc tội loại người có bản lĩnh thế này.


Gã nghĩ rồi hỏi: “Đạo trưởng muốn đi nơi nào?”

Lão đạo trưởng nói đúng sự thật: “Nghe nói Tây Vực khác Đại Lương rất nhiều, bần đạo muốn đi xem.”

Cẩm Vương cười nói: “Vậy bổn vương chúc đạo trưởng thuận buồm xuôi gió.”

Trước tiên lão đạo trưởng cười nói cảm ơn, sau lại nói: “Trước khi rời đi, bần đạo muốn đi tìm Thời nương tử hỏi sư phụ của nàng ấy, Vương gia thấy thế nào?”

Cẩm Vương cũng muốn thăm dò sư phụ lão thần tiên của Thời Khanh Lạc, bởi vậy cười khẽ: “Chuyện này có gì không thể.”

“Ngày mai bổn vương sẽ sắp xếp cho đạo trưởng, gặp mặt Thời Khanh Lạc.”

Lão đạo trưởng gật đầu, “Được!”

Tiếp theo ông ta lập tức rời đi, chỉ để lại cha con Cẩm Vương.

Lương Minh Vũ nhìn Cẩm Vương nói: “Phụ vương, ngài nói Thời Khanh Lạc sẽ giúp Trắc phi nghĩ cách sao?”

Cẩm Vương lắc đầu, “Chuyện này khó mà nói.”

“Ta cảm thấy khả năng không lớn, nhưng vừa rồi thấy sắc mặt Hoa trắc phi vui mừng, giống như đạt thành mục đích.”

“Chờ tiệc ngắm hoa kết thúc, tự nhiên sẽ biết.”

Lương Minh Vũ gật đầu, “Cũng đúng.”

Sau đó vuốt ve chén trà, trong đầu tất cả đều là giọng nói và nụ cười của Thời Khanh Lạc.

Hắn ta gặp qua không ít nữ tử tuyệt sắc, trong hậu viện cũng có không ít mỹ nhân, nhưng không có nữ nhân nào có khí chất linh động đặc biệt như Thời Khanh Lạc.

Hắn ta sinh ra hứng thú thật lớn.

Cẩm Vương thấy vẻ mặt tràn đầy hứng thú của nhi tử, không khỏi nhíu mày, “Thu hồi chút suy nghĩ của ngươi đi, Thời Khanh Lạc cũng không phải là loại nữ nhân mà ngươi từng gặp trước đó.”

Đứa con trai này của gã mặc kệ là tài học hay là năng lực đều xuất chúng, nhưng lại có hai yêu thích, một là thích thu thập mỹ nhân có khí chất khác nhau, hai là thích nữ nhân có chồng.

Mà hiển nhiên hai điểm này Thời Khanh Lạc đều có.

Lương Minh Vũ bị cha ruột vạch trần tâm tư, cũng không xấu hổ.

Hắn ta cười nói: “Phụ vương, chính là bởi vì khác với những nữ nhân khác, ta mới cảm thấy thú vị.”

“Nếu ta có thể thu phục nàng, chính là chuyện tốt đối với vương phủ, nàng sẽ trở thành vũ khí để chúng ta hoàn toàn sử dụng.”

Lớn lên xinh đẹp, khí chất độc đáo, có tướng vượng phu vượng gia, trong đầu còn có rất nhiều cách kiếm tiền, hắn ta đương nhiên muốn ôm em bé vàng này về.

Cẩm Vương liếc mắt nhìn hắn ta, “Ta không cho rằng nàng sẽ bị ngươi thu phục.”

Thời Khanh Lạc không giống như nữ nhân hậu viện của con trai, hoặc là nữ nhân hồng hạnh xuất tường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi